La Phù

Chương 300: Trường Sinh châu



Mặc dù phần lớn đan dược và pháp bảo có trong vòng đảo thứ tư, xét về mặt phẩm chất cao hơn ở vòng đảo thứ nhất rất nhiều nhưng có U Minh huyết hải bao phủ, bản thân có được một cái pháp bảo với lực công kích không nhỏ thì vào lúc này lại có lực sát thương uy hiếp tới tính mạng người khác. Đó cũng muốn là lý do tại sao Minh Thập Thất đưa đám đệ tử Côn Luân trở lại vòng đảo thứ nhất.

Minh Thập Thất nhận được lệnh của Hoàng Vô Thần đó là làm tất cả giữ vững vòng đảo thứ tư, không để cho đám người tu đạo đột phá tới vòng đảo thứ năm. Vì vậy lúc này, đối với Minh Thập Thất mà nói, giữ vững được mấy kho ở vòng đảo thứ nhất mới có thể bảo vệ cho vòng đảo thứ tư. Vì vậy mà mặc dù sau lưng còn có ba vòng đảo nhưng Minh Thập Thất lại không còn đường để lui.

.........

Trong suy nghĩ của toàn bộ đệ tử Côn Luân thì những người tu đạo áo hồng đều là “ phản quân “. Tuy nhiên lúc này, số lượng phản quân lại có nhiều lắm.

Pháp lực dao động hỗn loạn và đầy rẫy bóng người khiến cho đám đệ tử Côn Luân không còn tâm trí để suy nghĩ xem thân phận của những người đó. Bọn họ chỉ có chừng mấy hơi thở, mấy trăm người mặc trường bào màu đỏ đã lướt qua bờ cát trắng dài tới trăm trượng. Nhưng đúng vào lúc này, từ trong rất nhiều căn phòng, đền đài chợt lóe lên vô số những tia sáng bắn thẳng vào đoàn người.

Dưới sự ảnh hưởng của U Minh huyết hải, uy lực và pháp thuật của đám đệ tử Côn Luân ngăn cản những người áo đỏ tràn tới yếu đi. Phần lớn pháp thuật và pháp bảo có uy lực mạnh thì bây giờ chỉ còn là những tia sáng. Những không một ai biết những đạo bào mà đối phương mặc có từ đâu, ai có khả năng luyện chế ra được nhiều bộ trang phục giống nhau đến vậy. Mới nhìn thì chúng chỉ là những pháp bảo cấp thấp nhưng vào lúc này chúng lại có thể ngăn cản được rất nhiều pháp bảo và pháp thuật có uy lực đã giảm đi rất nhiều.

Vì vậy mà vô số những tia sáng phóng ra mặc dù khiến cho cả không trung sáng lên nhưng số người áo hồng ngã xuống cũng chưa tới hai mươi người.

Mà mấy trăm người mặc áo hồng xông vào cũng không phát ra một thứ pháp thuật phản kích. Bọn họ vẫn giữ nguyên khí thế lạnh lùng để vọt về phía trước.

Một tiếng động thật to từ ngôi đền được chạm khắc cực đẹp trước mặt mấy trăm người tu đạo mặc áo hồng khiến cho cả không trung và mặt đất cũng hơi rung rinh. Sau tiếng động đó, một bóng đen khổng lồ từ trên cao giáng xuống.

Đây là một cái ấn màu đen bao phủ phạm vi hơn mười trượng với vô số những lá bùa khác nhau. To thì bằng bàn tay mà nhỏ thì bằng hạt đầu nành. Cái ấn khổng lồ không biết là pháp bảo của ai những vào lúc này lại giáng xuống nơi đây.

Ánh sáng màu đen từ cái ấn khiến cho người ta có một cảm giác lạnh lẽo. Đây là một cái pháp bảo được luyện từ vô số tinh kim. Vào lúc này, uy lực nguyên khí trời đất bị yếu đi thì thứ pháp bảo dựa vào sức nặng liền thể hiện lực sát thương của nó.

Một tiếng nổ vang lên. Cái ấn vô tình giáng thẳng vào trong đoàn người áo hồng khiến cho trên mặt đất văng đầy thịt nát còn không trung thì xuất hiện vô số những bông hoa máu. Sau khi nghiền nát những người tu đạo áo hồng như những con kiến, cái ấn màu đen chợt thu lại rồi lại hóa thành một tia sáng màu đen giống như ngọn núi tiếp tục giáng xuống đám người.

Dưới sự bao phủ của trận pháp như U Minh huyết hải, vào lúc này phần lớn người tu đạo áo hồng chỉ biết tránh né cái ấn kia mà không còn cách nào khác. Tuy nhiên phạm vi bao phủ của nó rất rộng, gần như mỗi lần hạ xuống những người tu đạo trong trận hình đều bị nát thịt. Tuy nhiên, mấy trăm người tu đạo vẫn không hề lùi bước. Bọn họ cũng chẳng hề phát ra pháp thuật phản kích mà chỉ tiếp tục lao về phía trước.

Mỗi lần cái ấn màu đen giáng xuống, cho dù người có được cái pháp bảo đó cũng không thể ngờ được uy lực lại đạt tới mức như vậy. Tuy nhiên số lượng người mặc áo hồng nhiều lắm, cho dù mỗi lần ái ấn giáng xuống khiến cho người ta rung chuyển nhưng vẫn không ngăn được đoàn người tiến lên.

Gần như tới lần thứ tư khi cái ấn giáng xuống đất thì bảy mươi người áo hồng dẫn đầu đã vọt tới ngôi điện hoa lệ trước mặt họ.

“ Xoẹt!' “ xoẹt! “

Một loạt những tiếng rít gió vang lên, hơn mười người tu đạo mặc áo hồng liền bắn ra vài luống máu tươi mà ngã xuống đất. Trong nháy mắt đánh chết hơn mười người tu đạo chính là hơn mười cây đao nhỏ dài tới một xích. Xem ra hơn mười cây đao đó là một bộ pháp bảo. Theo sát mười cây tiểu đao là hơn mười đạo phi kiếm với đủ màu sắc, ánh sáng của chúng hòa vào nhau trở nên rực rỡ. Trong sự bao phủ của U Minh huyết hải, hơn mười thanh phi kiếm đã thể hiện được lực sát thương của nó khiến cho đám người áo hồng lập tức nhận lấy sự phản kích nặng nề. Ít nhất có hơn ba mươi người áo hồng bị kiếm quang cắt đứt người thành mấy khúc.

Có người mặc áo hồng bị cắt thành hai đoạn rơi xuống đất nhưng chưa chết, nằm đó la hét khiến cho cảnh tượng càng thêm thê thảm.

Bị hơn mười thanh phi kiếm ngăn cản, đám người mặc áo hồng đang ập tới như thủy triều lập tức chậm lại. Nhìn xác chết của những người lao tới trước, rất nhiều người áo hồng cảm thấy sợ hãi và bối rối. Nhưng ngay lúc này, một tiếng đàn như có như không lại vang lên từ rất xa trên biển vọng tới tận chiến trường nơi vòng đảo thứ nhất. Tiếng đàn đó dường như có ma lực khiến cho sự bối rối và sợ hãi của đám người áo hồng biến mất. Ánh mắt của tất cả bọn họ đều tỏa ra ánh sáng màu hông quái dị. Trong nháy mắt, những người lao tới trước bị giết chết thì từ trong làn sương máu của họ lại có những người khác vọt lên.

Trong tích tắc, lại có hơn mười người áo hồng bị phi kiếm cắt nát. Hiện tại, dưới sự bao phủ của U minh huyết hải, trận chiến nơi Côn Luân đã gần như chiến tranh của người bình thường. Dưới sự điều khiển của một vài người tu đạo uy lực của phi kiếm không hề thua kém gì với nỏ cứng trên chiến trường. Tuy nhiên xông qua một làn mưa máu, những người áo hồng cũng chẳng để ý tới đám phi kiếm bay đầy trời mà nhảy thẳng vào trong ngôi đền hoa lệ trước mặt. Trong nháy mắt khi người áo hồng đầu tiên nhảy vào trong tòa kiến trúc mà đệ tử Côn Luân ẩn nấp, liền giơ tay lên.

Một ngọn lửa màu lục từ trong tay họ bay ra. Những ngọn lửa màu lục đó có một mùi tanh hôi khó chịu, nhưng khi chúng vừa mới xuất hiện liền lập tức tản ra, giống như mưa tuyết bay lả tả trong không trung. Một khi những đốm lửa đó chạm phải thứ gì thì lập tức bám lấy và thiêu đốt.

Những ánh lửa màu lục bay lả tả trong không trung rõ ràng giống như Âm lân sa dùng khí âm lệ và ma trơi luyện thành có thể đốt cháy chân nguyên và phôi pháp bảo.

Theo chùm lửa bay lả tả trong không trung, đột nhiên có rất nhiều tiếng kêu thảm thiết vang lên. Lúc trước, đám đệ tử Côn Luân ẩn nấp bên trong những ngôi đền đối mặt với số lượng người áo hồng nhiều hơn nhưng vẫn chiếm được ưu thế. Chỉ có vài người bị ngọn lửa giống như ma trơi bám phải đau đớn mà chạy loạn trong đền. Tuy nhiên lúc này chợt có vô số những tiếng kêu thảm thiết vang lên khiến cho người ta có thể cảm nhận được đám đệ tử Côn Luân bị tổn thất rất nhiều.

Rất nhiều ngôn đền điêu khắc hoa mĩ cũng lập tức bốc cháy. Một vài bóng người từ bên trong hoảng hốt lao ra rồi biến mất ở phía sau đền. Nhưng vào lúc này, một dòng chảy màu hồng lại ập tới.

Hơn hai trăm người tu đạo mặc áo hồng bám sát theo những người tu đạo đã phóng ra ngọn lửa màu lục ập tới. Tuy nhiên người áo hồng đầu tiên xông lên rõ ràng có tu vi cao hơn những người còn lại rất nhiều. Vóc dáng người này so với những người khác có vẻ gầy yếu và thấp bé hơn nhưng lại bỏ cách hai trăm người áo hồng khác tới hơn hai mươi trượng.

Đột nhiên một tia sáng trắng lóe lên trong tay y rồi trong nháy mắt hóa thành một cây trường màu bằng xương trắng dài tới hai mươi trượng. Cây trường mâu đó không hề sợ ngọn lửa màu xanh biếc, lập tức xuyên thủng hai tên đệ tử Côn Luân từ trong ngôi đền bị cháy lao ra.

Trong tiếng hét to, người tu đạo áo hồng đó run tay lên hất hai cái thi thể giống như hai cọng rác ra ngoài. Bóng của y vẫn chưa dừng lại mà cây trường mâu liên tục vang lên xuyên thủng vách tường của mấy ngôi đền. Mỗi lần nó xuyên thủng vách tường lại có một tiếng kêu thảm thiết vang lên kèm theo cả máu tươi.

Chỉ trong giây lát, người tu đạo cầm trường mâu đã lướt qua một đám người áo hồng vọt lên trước đó. Mà chỉ trong thời gian một hơi thở, y đã đánh chết ít nhất hơn mười tên đệ tử Côn Luân. Những thanh phi kiếm phóng về phía y cũng bị cây trường mâu đánh bay. Uy thế từ cây trường mâu trong tay y nhìn thì tương tự với Lôi cực thần thương của Khánh Lưu Kiếm tuy nhiên nó cũng là pháp bảo chứ không phải do pháp thuật ngưng tụ thành. Do uy lực của phôi pháp bảo cho nên dưới tác dụng của U Minh huyết hải, uy lực của cây thương không bị yếu đi như Lôi cực thần thương.

- Đó là Ha Ma La.

Minh Thập Thấp đứng bên cạnh Nam Cung Tiểu Ngôn trên một nóc tòa vọng lâu cao nhất nhìn thấy người áo hồng uy mãnh. Nam Cung Tiểu Ngôn lên tiếng nói với Minh Thập Thất:

- Người Trạm Châu Trạch địa đã tới đây.

- Chuyện này hoàn toàn hợp lý.