Hứa Hạo Nhiên cả người đầy mồ hôi với nét mặt vô vùng phấn khích. Vừa xuống cầu thang cậu ta đã thấy hai người lạ đang ngồi trong phòng khách.
Khoảng khắc vừa nhìn thấy Cố Ngôn Hi, Hứa Hạo Nhiên Nhiên đột nhiên dùng hai tay che miệng mình lại.
Hai mắt cậu ta mở to: “Ôi trời ơi! Cô có phải là ca sĩ Cố Ngôn Hi không!”
“Trời ơi, sao cô lại ở trong nhà chúng tôi?”
“Ôi, thượng đế, phật tổ như lai, ông trời, Cố Ngôn Hi đang ở trong nhà tôi ư!”
Hứa Hạo Nhiên vô cùng ngạc nhiên, cậu ta vội vàng chạy tới trước mặt Cố Ngôn Hi.
“Chào chị Cố, không không không, xin chào cô Cố!”
“Tôi tên là Hứa Hạo Nhiên, tôi là fan của cô đấy, cô có thể cho tôi xin chữ ký không?”
Sự ngạc nhiên này của Hứa Mộc Nhiên cuối cùng cũng làm cho Cố Ngôn Hi thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng tìm được cảm giác tồn tại, gia đình này cuối cùng cũng có người nhận ra cô ta rồi.
Cố Ngôn Hi rất lễ phép gật đầu: “Có thể, cậu muốn kí vào chỗ nào?”
Hứa Hạo Nhiên cởi áo của mình ra, chỉ vào vị trí trái tim: “ ‘Hôn’ ở đây, ‘hôn’ ở đây…”
Kết quả, cậu ta còn chưa nói xong, Liễu Ngọc Phân đã vội vàng chạy từ trong nhà bếp ra, đá phăng Hứa Hạo Nhiên sang một bên.
“Năng lực con chẳng có bao nhiêu, bây giờ bắt đầu học theo người khác giở trò lưu manh hay sao”.
“Một cô gái vừa đến nhà chúng ta làm khách, con đã đòi người ta hôn con”.
“Con qua đây cho mẹ!”
Nói xong, Liễu Ngọc Phân liền kéo tai Hứa Hạo Nhiên, lôi cậu ta vào bếp.
“Mẹ, mẹ nhẹ tay một tí, ý của con là kí tên, chứ không phải hôn đâu”.
“Đừng nhiều lời! Lấy hai con dao làm bếp, thái đĩa thịt bò này cho mẹ”.
“Mỗi miếng đều phải cắt nhỏ dưới một cen ti mét”.
“Nếu mà quá một cen ti mét, hừ hừ, Tối nay con ăn cùng bọn tiểu Kim, tiểu Hồng đi!”
Nghe được những lời thú vị từ trong phòng bếp truyền ra, Cố Ngôn Hi không nhịn được hỏi Hứa Mộc Tình ở bên cạnh: “Cô còn có hai đứa em nữa à?”
Hứa Mộc Thanh nhoẻn miệng cười: “Không phải đâu, tiểu Kim và Tiểu Hồng là 2 con cá chép gấm mà chúng tôi nuôi, vừa nãy vào nhà, chắc cô cũng nhìn thấy rồi mà?”
“Phụt”.
Cố Yên Hi vừa nghe xong, bật cười thành tiếng.
Cô ta không ngờ gia đình này lại thú vị đến như vậy.
Ông là chủ tịch của tập đoàn lớn, không những không có thói quen khinh người, mà đối với người khác còn rất hòa đồng, vui vẻ.
Vừa về nhà, liền chủ động thay quần áo, giúp vợ nấu cơm.
Đây rõ ràng là một người đàn ông vô cùng tuyệt vời!
Nếu ở nhà khác thì không có chuyện ấy đâu.
Vẫn còn Lý Phong, tuy là cảm giác mà anh ta đem lại cho người khác là rất tốt bụng.
Nhưng từ đầu đến cuối, anh thậm chí còn không nhìn cô ta thêm một lần nào.
Điều này khiến Cố Ngôn Hi đột nhiên hoài nghi chẳng lẽ sức hút của mình kém đến thế hay sao?
Phải biết rằng cô ta bất kể xuất hiện tại nơi nào, cũng sẽ thu hút vô số kẻ điên cuồng vì cô.