Đây là lần thứ hai anh tới, nơi này chẳng còn xa lạ gì với anh.
Advertisement
Lần này, Lâm Mộc nhất định phải lấy được Tử Huyền Thiết!
Thiên điện Thiên Khung Phái.
Advertisement
Nhị trưởng lão Thiên Khung Phái vội vã chạy vào.
“Chưởng môn, đệ tử trong môn phái báo lên rằng Nghị trưởng Lâm Mộc của Liên minh lại tới nữa rồi.”
Nhị trưởng lão tiếp tục cười, nói: “Minh chủ quả nhiên liệu sự như thần, ngài nói cậu ta sẽ quay lại, quả nhiên là quay lại thật!”
“Tôi nghĩ cậu sẽ quay lại đây, chẳng qua không ngờ rằng cậu ta lại thiếu kiên nhẫn như vậy, mới cách chưa bao lâu đã quay lại rồi.” Chưởng môn Thiên Khung Phái nhướng mi, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười.
Chưởng môn tiếp tục nói: “Nếu cậu ta đã thiếu kiên nhẫn như vậy, lại chỉ chúng ta mới có món đồ này, hôm nay nếu cậu ta muốn mua, vậy thì chỉ có thể tốn bộn tiền thôi.” Chưởng môn Thiên Khung Phái lộ ra nụ cười đa mưu túc trí.
Hai mắt Nhị trưởng lão sáng rực: “Chưởng môn định trước tiên cứ lạnh nhạt với cậu ta, khiến cho cậu ta lo lắng suông, đợi cậu ta càng thêm sốt ruột thì càng dễ để chúng ta đòi được giá cao?”
“Đúng vậy, đi thôi.” Chưởng môn Thiên Khung Phái khẽ gật đầu.
“Chưởng môn, ngài thật cao tay! Tôi đi đây.”
Nhị trưởng lão Thiên Khung Phái nói xong thì lập tức đi ra ngoài.
Chưởng môn Thiên Khung Phái cũng đứng dậy, rời khỏi thiên điện.
Khoảng chừng bảy tám phút sau, Nhị trưởng lão dẫn theo Lâm Mộc bước vào thiên điện.
“Chưởng môn của các người đâu?” Lâm Mộc nhìn quanh một vòng, phát hiện trong phòng không có ai.
“Lâm nghị trưởng, vừa nãy tôi quên nói cho cậu biết, chưởng môn của chúng tôi đã bế quan tu luyện nhiều ngày nay, tôi vừa phái người đi thông báo rồi, cậu cứ ở đây đợi một lát. Lâm nghị trưởng cũng biết rồi đấy, bế quan là chuyện trọng đại.” Trên mặt Nhị trưởng lão treo nụ cười khách sáo.
“Được, vậy tôi chờ ở đây.”
Lâm Mộc đáp lời, sau đó đi qua một bên rồi ngồi xuống.
Lâm Mộc cũng không vội, thị đã dâng đến miệng rồi thì không bay đi đâu được.
Nhị trưởng lão nhanh chóng dâng trà cho Lâm Mộc.
“Lâm nghị trưởng, mời cậu uống trà, tôi đi giục người hỏi một chút.”