Làm Nông Dân Trong Tòa Tháp Thử Thách

Chương 118: Ăn Suyuk và nhận được tài năng mới



Translator: Ariadne

Editor: Melinoe

___________________________

Kkwek?

Nghe theo mệnh lệnh của Sejun, đàn kiến đang hái nấm bỗng dừng lại.

- Để tao hái cho, vậy nên đừng làm gì cả.

Kkwek!

Đàn kiến bắt đầu xếp thành hàng hướng về phía cậu.

- Giờ thì chưa được đâu, đợi tí nữa đi. Tao phải ăn sáng cái đã.

Kkwek…

Đàn kiến tỏ vẻ thất vọng trước câu nói của Sejun.

- Nhưng mà tụi bay ăn cái gì mới được?

Kkwek?

Để trả lời cho câu hỏi ấy, một trong những con kiến nấm liên tục chỉ vào mấy cành cà chua bi ở cạnh cánh đồng rồi lại chỉ vào miệng nó.

- À, ra là ăn mấy cái đó sao?

Kkwek!

Nó gật đầu.

- Thế thì được. Tụi bay cứ ăn hết đi.

Sau khi đám thỏ cắt tỉa đống cà chua để ngăn không cho chất dinh dưỡng chảy đi nơi khác thì lại dẫn tới vấn đề khác, đó là số lượng cành cây thừa ra là quá nhiều để có thể xử lý toàn bộ, vậy nên nếu đàn kiến ăn hết chúng thì tốt quá.

Kkwek! Kkwek!

Vui vẻ khi được Sejun đồng ý, đàn kiến nhao nhao chạy về phía mấy cành cà chua bi. Cũng may là chúng có món ăn yêu thích của mình.

- Vậy chúng ta mau ăn sáng rồi bắt đầu công việc thôi!

Khi Sejun đi tới bếp để thưởng thức suyuk (thịt lợn luộc).

- Chà! Mùi thơm quá đi mất.

Mùi thịt luộc với rượu bay khắp ra cả ngoài bếp, chỉ cần ngửi một cái là biết ngay món suyuk đã được nấu chín hoàn hảo.

Vào lúc đó,

Kreong!

Cuengi, đang đứng canh ở lối vào bếp chờ Sejun, gọi cậu lại. Có vẻ như món ấy đã gần xong rồi!

- Đến ngay.

Khi bước vào bếp, cậu chàng thấy đám thỏ đang tụ tập quanh nồi suyuk, nắm chặt tay nhau, đọc thần chú như đang tụng kinh và cứ nhìn chằm chằm vào cái nồi ấy.

Kreong!

Cuengi túm lấy quần của Sejun, dẫn cậu đến trước nồi. Mọi người đều đang dồn toàn bộ sự chú ý vào món suyuk ấy.

Ngoại trừ hai con rồng là không thể ngửi thấy cái mùi đó.

Click.

- Đến lượt ta rồi. Đưa đây.

Hai bức tượng rồng thay phiên nhau uống từng giọt một, lắc lắc bình rượu cà rốt lửa. Ai mà biết được họ đang làm cái quái gì với cái sức mạnh ma thuật khủng đến vậy?

- Ăn được chưa ta?

Khi Sejun mở nắp nồi, hơi nước bốc lên dày đặc đến mức cậu không thể nhìn thấy gì trước mặt. Sau khi hơi nước tan đi, phần thịt sữa bóng loáng đang ngập một nửa trong nước hiện ra.

Cà rốt rượu đã tan chảy hoàn toàn, không còn thấy nó đâu nữa. [note60997]

- Được rồi đấy.

Ngay khi Sejun đang chuẩn bị múc suyuk ra,

[Bạn đã đạt được thành tựu: Chế biến ‘Suyuk Dã Trư Tham Lam Cay Nóng’ lần đầu tiên trong tòa tháp.]

[Công thức nấu món ‘Suyuk Dã Trư Tham Lam Cay Nóng’ sẽ được hiển thị ở Nấu Ăn Lv.4.]

[Độ thành thạo kĩ năng Nấu Ăn Lv.4 đã tăng lên đáng kể.]

[Độ thành thạo kĩ năng Nấu Ăn Lv.4 đã đầy và kĩ năng thăng cấp.]

Một thông báo xuất hiện, cho biết món ăn đã được hoàn thành.

- Để xem nào.

Sejun kiểm tra những lựa chọn của món suyuk.

[Suyuk Dã Trư Tham Lam Cay Nóng]

-> Được chế biến một cách khéo léo với nguyên liệu gồm thịt lợn rừng, hành lá giải độc và rượu cà rốt cay, nên món ăn này rất mềm và mọng nước.

-> Toàn bộ hương vị cay nồng của rượu cà rốt lửa đều kết tinh trong thịt lợn rừng.

-> Sự tham lam còn sót lại trong thịt lợn rừng giúp giảm thiểu tối đa sự mất chất dinh dưỡng.

-> Sau khi ăn, nó sẽ gia tăng đáng kể mối liên kết của bạn với thuộc tính lửa và đốt cháy các tạp chất trong cơ thể.

-> Hành lá giải độc làm giảm đi một nửa tác dụng phụ của rượu cà rốt lửa.

-> Nếu sức mạnh ma thuật của bạn dưới 50, tác dụng phụ sẽ khiến cơ thể bạn bị năng lượng lửa thiêu cháy.

-> Đầu bếp: Nông dân Tòa tháp Park Sejun

-> Hạn sử dụng: 100 ngày

-> Cấp: B+

- Ồ!

Tác dụng phụ giảm đi một nửa trong khi vẫn giữ nguyên tác dụng của rượu cà rốt lửa. Tin tốt đấy chứ.

Vụt.

Cậu vội vàng lấy ra một tảng thịt, dùng dao găm cắt một miếng, vô cùng trơn tru mà không mất chút sức lực nào.

Xì xụp.

Rồi đưa nó vào miệng.

Và nuốt.

Ực.

– Ồ!

Khỏi nói. Miếng thịt tan ngay trong miệng mà không cần nhai. Cậu thấy hơi tiếc vì ở đây không có rau diếp cuốn, kimchi và mắm tép để ăn cùng với suyuk.

Kreong?

Đằng sau cậu, Cuengi và đám thỏ đang chảy nước miếng và tò mò không biết hương vị ấy sẽ như thế nào.

- Đây đây.

Sejun nhanh chóng cắt thịt thành từng miếng có kích cỡ phù hợp cho từng loài động vật rồi đưa cho chúng.

Kreong!

Squeak! 

Squawk!

Mấy con vật ấy vội vàng ăn suyuk giống như sợ nó chạy đi.

- Dơi Vàng, thái cái này ra đi.

(Vâng!)    

Trong khi đó, cậu sai Dơi Vàng thái mỏng một ít hành lá còn cậu thì làm một loại gia vị đơn giản với bột ớt đỏ, nước tương, muối và mật ong. Sau đó Dơi Vàng trộn gia vị ấy với hành lá thái lát, và món salad hành lá hoàn tất.

- Ăn thử xem.

Vụt. Vụt.

Sejun thái khoảng mười miếng thịt lợn, xếp chúng vào đĩa và ăn cùng với salad hành lá.

- Mmm. Chuẩn bài rồi. Vị nó phải như này chứ.

Mặc dù ăn không thôi đã ngon rồi, nhưng khi ăn cùng với salad hành lá, nó sẽ giòn và đậm vị hơn. Salad hành lá cũng làm giảm độ béo, để lại hậu vị thanh mát hơn.

Kreong?

Cuengi nhanh chóng làm theo Sejun, đặt một ít salad hành lá lên thịt và bỏ vào miệng. Chỉ có món cà phê là gấu nhỏ không bắt chước Sejun ăn được.

[Papa đã nói rằng mình sẽ thấy món đó ngon khi trở thành người lớn.]

Chú không hiểu tại sao nó lại ngon hơn khi chú trưởng thành nữa, nhưng chú vô cùng tin tưởng papa mình.

Kreong!

Một lần nữa, bé gấu đỏ đã thành công. Cuengi đã khám phá ra một chân trời mới với sự kết hợp giữa suyuk và salad hành lá, hét lên đầy phấn khích.

Và khi nhìn thấy phản ứng của chú, những con thỏ khác cũng bắt đầu thấy hứng thú.

- Mấy đứa.

Sejun mỉm cười mãn nguyện khi nhìn những con vật ấy. Cậu cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi nhìn chúng thích đồ ăn cậu nấu.

- Aileen, cô cũng nên thử xem.

Sejun đưa một bát đầy salad hành lá và suyuk cho Aileen.

Một lát sau

[Quản lý Tòa tháp vô cùng sửng sốt và nói rằng đây là lần đầu tiên cô được ăn miếng thịt mềm đến như vậy.]

- Ăn cùng với salad nữa. Như vậy sẽ ngon hơn.

[Quản lý Tòa tháp nói rằng bạn chắc chắn là một thiên tài nấu ăn.]

- Ối không, tôi không giỏi đến vậy đâu…

Sejun ngượng ngùng trước lời khen của Aileen. Và thành thật mà nói, kỹ năng nấu nướng của Aileen không được tốt cho lắm. Nhưng cậu lại không thể nói ra điều đó được.

Vậy đó, trong khi cậu đang chia thịt cho mọi người.

Ssss. Ssss.

Hơi nước bắt đầu bốc lên từ thân của từng con thỏ một.

- Ugh!

Cùng với một mùi hôi thối buồn nôn,

- Thối quá! Mau đi rửa ráy đi!

Sejun cố tình nói quá lên nhằm trả thù cho vụ hồi trước chúng tránh xa cậu vì hơi thở có mùi như phân. Cậu khá là thù dai đấy.

Squeak!

Splash!

Bầy thỏ hoảng sợ và vội vã chạy đến đài phun nước.

Sau đó,

[Bạn đã ăn Suyuk Dã Trư Tham Lam Cay Nóng]

[Mối liên hệ của bạn với thuộc tính lửa tăng lên.]

[Tài năng: Bậc Thầy Điều Khiển Lửa được kích hoạt.]

[Các tạp chất trong cơ thể bạn đang được đốt cháy và đào thải.]

Ssss.

Hơi nước cũng dần bốc lên từ cơ thể của Sejun.

- Meow! Chủ tịch Park lại có mùi phân rồi, meow!

Theo nhanh chóng lấy một cái nút từ trong túi ra và bịt mũi lại. Chú ta vốn đã chuẩn bị để ứng phó với tình huống tương tự lần trước.

Squawk!

Cuengi hét lên, lấy chân trước che mũi. Ew Papa có mùi phân kìa!

- Eww!

Cậu cũng vội vàng chạy ra đài phun nước, mặc dù cái mùi hôi thối này bốc ra từ chính cơ thể cậu nhưng nó thực sự rất kinh khủng.

Tùm.

Khi thấy cậu chàng, bầy thỏ trừng mắt nhìn cậu mang ý trách móc, như thể muốn hỏi tại sao cậu lại hét vào mặt chúng khi chính cậu cũng đang bốc mùi.

- Xin lỗi ha…^^

Một lúc sau

Kreong!

Tùm.

Cuengi cũng tỏa ra mùi hôi bước đến đài phun nước.

Kreong.

[Con xin lỗi mà.]

Chú ta xoa xoa vai của Sejun để xin lỗi khi đã trêu cậu.

Rốt cuộc thì mọi người đều rời khỏi nhà bếp.

<Ta cũng nếm thử tí đê?>

<Có nên không nhỉ?>

Hai con rồng ở lại trong bếp, tự lấy suyuk và salad hành lá ra ăn. 

******

Lắc, lắc.

- Oah! Sảng khoái quá.

Sejun vừa nói vừa giũ nước trên người khi vô tình tắm chung với đám động vật.

Kreong!

Squeak!

Mấy con vật đó đều lắc người cho ráo nước, trông có vẻ tươi tỉnh hơn vì mọi tạp chất trong cơ thể đã được loại bỏ.

Nhưng

- Khó chịu quá, meow!

Theo, không cần xuống nước, càu nhàu khi thấy thấy khi lắc mạnh người. Nó đã bị nhúng nước cùng với Sejun do bám vào đầu gối của cậu.

- Pfft. Chủ tịch Theo, chú mày trông thảm hại thật đấy. Đáng thương thật.

Cậu cười nhạo lông vàng mà không để ý đến sự bực bội của chú ta.

- Meow… Tui không hề đáng thương chút nào, meow…

Theo ngay lập tức ủ rũ bởi lời nói của Sejun.

- Xin lỗi mà. Tao chỉ đùa thôi. Chủ tịch Theo của chúng ta lúc nào cũng tuyệt cà là vời.

Khi cậu bế Theo lên và dùng tay giũ sạch nước trên lông của nó,

- Pffft. Tui biết mà, meow meow! Tui là chú mèo ngầu nhất thế giới, meoww!

Sự tự tin của Theo quay trở lại nhanh như lật bánh tráng và to miệng khoe khoang. Cậu nhóc thực sự giống như một cây sậy vậy, thổi cho có tí hơi là lại đứng thẳng như đúng rồi.

Sau đó

(Sejun, để em sấy tóc cho ngài nhé!)

Dơi Vàng bay quanh đầu cậu, vỗ cánh thật mạnh để tạo ra gió.

Phập phập.

Cơn gió yếu quá nên không giúp ích được gì nhiều, nhưng

(Hehe. Thấy thế nào?)

- Oa! Tuyệt quá.

Sejun nói dối một cách trắng trợn, nhưng nhìn nó đang vỗ cánh đến mức không thở nổi vì cậu, trái tim cậu bỗng dưng thấy vô cùng ấm áp.

- Chúng ta bắt tay vào làm việc thôi nào!

Sau khi sấy khô lông cho Theo, xoa bóp vai cho Dơi Vàng, cậu liền đi hái nấm.

[Bạn đã thu hoạch được một cây Nấm Sò.]

[Bạn còn 42.871 lần để hoàn thành nhiệm vụ.]

[Kinh nghiệm nghề nghiệp của bạn đã tăng lên.]

[Kinh nghiệm kĩ năng Thu Hoạch Lv.5 đã tăng lên đôi chút.]

[Bạn có thêm 1 điểm kinh nghiệm.]

- Được rồi, người tiếp theo.

Kkwek.

Sejun vừa dứt, con kiến vừa được cắt nấm cho rời đi, và một con kiến khác ở phía sau nó quay lưng lại để cậu thu hoạch dễ dàng hơn. Công việc vô cùng đơn gian bởi cậu chỉ việc đứng yên thôi còn đàn kiến nấm sẽ tự di chuyển.

Kkwek!

Kkwek!

Ngoài ra, lũ kiến còn giúp cậu phân loại nấm theo loại và tình trạng của chúng.

Nấm đông cô, nấm sò, nấm đùi gà, nấm linh chi - trên lưng chúng có rất nhiều loại nấm khác nhau.

Mặc dù có đôi chút thất vọng vì chỗ nấm ấy không có hiệu quả gì, nhưng cậu vẫn rất hài lòng vì có thể sử dụng kỹ năng và ăn chúng.

- Tuyệt.

Nhờ vậy, Sejun chỉ cần tập trung vào việc thu hoạch mà thôi.

- Cuengi, mang cho tao ít rơm và củi khô nào.

Kreong!

Nghe lời papa, gấu nhỏ đang nằm dưới đất nhìn trời nhìn mây liền bật dậy.

Cần rơm và củi khô tức là sẽ nhóm lửa, có nghĩa là sẽ nấu ăn.

Kreong!

Thằng nhóc vội vã chạy đi, và

(Cuengi, em giúp anh nhé!)

Dơi Vàng cũng bay theo chú.

Một lát sau

Kreong!

Ầm ầm.

Gấu đỏ siêu to khổng lồ mang đến một đống rơm và củi khô. Đây!

(Em cũng mang về một ít nè!)

Phập phập.

Bé dơi cũng mang một cành cây nhỏ bay phía sau Cuengi.

- Giỏi quá ta!

Chàng nông xếp củi thật chắc chắn và đặt rơm vào giữa cho dễ bắt lửa.

Sau đó

Tách.

Bùng.

Cậu chàng búng tay tạo ra một ngọn lửa nhỏ có kích thước bằng đồng xu 50 won (đường kính 21,60mm) nhờ vào tài năng Bậc Thầy Điều Khiển Lửa mới có được.

[Tài năng: Bậc Thầy Hỏa Thuật]

-> Một tài năng cho phép bạn sử dụng lửa một cách điêu luyện hơn.

-> Bạn có thể tạo ra lửa bằng cách búng tay.

Mặc dù nó không đủ mạnh để dùng trong chiến đấu nhưng khả năng tạo ra lửa này vẫn rất hữu ích trong cuộc sống hàng ngày.

Cậu dùng ngọn lửa trên ngón tay để đốt cành cây nhỏ mà Dơi Vàng mang về, rồi đặt vào đống củi.

Vụt.

Đống củi bắt lửa rất mạnh.

Và rồi

Bịch.

Sejun lấy vỏ lưng của một con kiến lửa ra từ trong Ngục Tù Hư Không. Thực đơn cho bữa trưa hôm nay là nấm nướng. Vỏ lưng kiến lửa ấy rất phẳng, vô cùng hoàn hảo khi dùng để nướng.

Xèo xèo.

Khi nướng nấm, hương thơm tỏa ra, bầy thỏ cũng tự giác mò đến.

Squeak!

Kkwek!

Mới đầu lũ thỏ và đàn kiến nấm vẫn đề phòng nhau, song ngưu tầm ngưu mã tầm mã, vậy nên chúng đã nhanh chóng trở thành bạn bè.

_________________

Truyện được đăng duy nhất tại ln.hako.vn và docln.net bởi team Triều Tịch. Vui lòng đọc tại Cổng Light Novel để ủng hộ nhóm dịch. Xin cảm ơn.

Ariadne: Tớ là mem mới, chào mọi người nha ^^