"Nhiệm vụ hoàn thành, thưởng 10 điểm."
Mẹ kiếp cuối cũng xong rồi, Tiêu Lâm không nhớ mình đã hôn hắn bao nhiêu lâu, chỉ khi tiếng mưa ngoài trời vừa dứt thì hệ thống mới thông báo.
Nàng dùng sức cực mạnh đánh vào gáy Thanh Cơ, một chiêu thức cơ bản nhưng không ngờ có tác dụng. Cuối cùng, tên biến thái kia cũng chịu lăn ra ngủ.
Nhìn cơ thể xộc xệch của mình Tiêu Lâm càng khó chịu hơn, đầu óc nàng chỉ quay cuồng bởi đoạn thời gian vừa rồi, lưỡi nàng vẫn còn nóng đây này.
Tiêu Lâm lại lủi thủi bôi thuốc vào những vết thương ngoài da cho Thanh Cơ, loại thuốc này của hệ thống có tác dụng rất thần kì, chỉ cần xoa nhẹ thì vết thương cũng dần biến mất, không để lại sẹo, mà giá của nó cũng rất rẻ nhé, chỉ 500 điểm thôi à!
"..."
Rẻ cái beep.
Thanh Cơ tuy đã khỏi hẳn nhưng lại thiếu mất y phục, nhìn lâu cũng rất ngại ngùng thay hắn. Vì thế Tiêu Lâm lại ngậm ngùi đi vào cửa hàng, mua một loại y phục thoải mái, còn khuyến mãi thêm màu trắng tinh tươm. ( dùng ômô có khác!)
Thanh Cơ hiện tại đã không còn thảm hại như trước, hắn sạch sẽ từ đầu đến chân, khí chất không nhiễm bụi trần. Khuôn mặt khi say ngủ vẫn vô cùng đẹp trai, đẹp mà nhìn mãi không chán.
Bên ngoài trời cũng đã tối muộn, rời khỏi vào lúc này là điều không đúng đắn chút nào. Nàng đành phải qua đêm ở đây vậy. Trong động đã có dạ minh châu chiếu sáng, còn sáng hơn cả đèn điện hiện đại rất nhiều.
Chiếc áo choàng thân nhiệt đã được phủ lên thân thể thanh cơ, trông vẻ mặt hắn rất đỗi thỏa mãn. Tiêu Lâm tự kỉ ngồi một góc, tức giận xoa xoa đôi môi của mình, cảm nhận được độ sưng tấy của nó.
Ôi lúc nãy, chẳng phải là nàng đang diễn BL sao, hihihi, dù có hơi tổn thất một chút nhưng cảm giác rất tuyệt. Ước mơ kiếp trước đã trở thành hiện thực, hai mỹ nam hôn nhau triền miên trong nột hai động, đây sẽ là một cái tít cực hay để thu hút fan girl.
Nhưng nàng thấy có lỗi với bản thân mình quá, lớp vỏ nam nhân này đáng lẽ nàng phải giữ gìn nó chứ, sao lại dùng để làm mấy chuyện bậy bạ này.
Nhưng là cảm giác rất tốt!
Hai thái cực cứ đối lập nhau như thế cho đến khi Tiêu Lâm mệt lả người, nàng cất viên dạ minh châu đi, làm tắt ánh sáng, hang động đen tối vẫn dễ ngủ hơn. Tiêu Lâm cố tình chọn một khoảng cách khá xa với Thanh Cơ, dù sao nàng cũng không muốn tiếp xúc với hắn.
...
Trong mơ, Tiêu Lâm là một người đã chết, nàng nằm trên chiếc quan tài thủy tinh, đôi mắt nhắm chặt, nhưng lạ thay nàng vẫn nhìn rõ được hoàn cảnh xung quanh.
Trước mặt quan tài là một nam nhân đang lặng lẽ ngắm nhìn, đôi mắt xinh đẹp lộ ra thần sắc u sầu.
Trong thâm tâm nàng lại cảm thấy nam nhân này với hai cậu trai đeo kính ở các ảo cảnh nàng trải qua là cùng một người.
"Anh đã để vuột mất em quá nhiều lần rồi!" Lắc lắc ly rượu vang trên tay, nam nhân mỉm cười
"Anh đã tạo ra một thế giới mới, đợi khi nào linh hồn em trở lại, chúng ta sẽ bắt đầu trò chơi nhé."
Trò chơi?! Nghe quen quen.
"Hừm, anh sẽ không phạm phải lỗi lầm như trước nữa, anh sẽ phân thân ra nhiều nhân cách để bảo vệ em, khiến em không bao giờ có thể chạy khỏi anh nữa."
Nam nhân làm một nụ hôn gió đến người nằm trong quan tài, ánh mắt chan chứa đầy tình cảm.
"Em phải nhanh lên đó, anh không muốn tiếp tục làm hoa bỉ ngạn nữa đâu!"
Âm thanh trầm ấm ma quái cứ thế vang vọng trong tâm trí Tiêu Lâm.
....
Các nàng đã hiểu vì sao là np rồi nhé!