======= <
Phu Quân Lạnh Lùng, Thê Tử Đáng Yêu> ========
Thể loại: Xuyên không, 3s
Số chương: 110 chương (phần 1: 23 chương - phần 2: 87 chương)
Editor: Nhóm 7 - game tháng 7/2018
Ở thời hiện đại thì cô là tiểu công chúa của tập đoàn Mộc Thị, tuy cô còn nhỏ tuổi nhưng đã biểu hiện đầu óc kinh doanh xuất sắc,ít người biết được thật sự thì cô là người quyết định cao nhất phía sau màn của tập đoàn. Nhưng vào một buổi sáng bị người ta đuổi giết, và bắt kịp với trào lưu đứng đầu thời đại “xuyên không” đến một thời đại không biết tên.
Còn nam chính là Nam Thương Nhiếp Chính vương quyền khuynh thiên hạ, Trang chủ giàu có nhất của thiên hạ đệ nhất trang;
Hắn: đối xử với người khác lạnh lùng xa cách, lại tự mình cưng chiều nàng chỉ có hơn.
Nàng đơn thuần, nhưng không dễ lừa gạt;
Nàng thiện lương, nhưng bề ngoài không dễ bắt nạt;
Nàng tính tình mơ hồ, chỉ là nàng lười không muốn động não;
Hãy nhìn xem làm cách nào nàng mở học đường ở cổ đại, giáo dục trồng người. Mở sòng bạc, lương trang (cửa hàng lương thực),,, nắm giữ kinh tế. Mở cô nhi viện, viện dưỡng lão giúp đỡ người yếu đuối.
Khi nàng mơ hồ gặp gỡ hắn lạnh nhạt xa cách người ngoài;
Khi hắn theo dõi nàng ở nơi nàng không thấy;
Khi nàng gặp khó khăn hắn lặng lẽ trợ giúp nàng;
Khi nàng gặp phải nguy hiểm hắn lặng lẽ loại bỏ nguy hiểm cho nàng ;
【 đoạn ngắn 】
"Diễm,,, " đôi mắt đen nhánh giống như ngọc thạch ngơ ngác nhìn hắn.
"Ta ở đây, ngủ đi!" Hiên Viên Diễm ngồi bên giường, lòng ngón tay vuốt ve gương mặt kiều diễm của Mộc Mộc.
"Diễm,,, "
"Ngoan, ta ở đây"
"Diễm,,, "
"Bảo bối nàng làm sao vậy?"
"Chàng có thể lên ngủ với ta!" Nói xong cả khuôn mặt nhỏ nhắn hồng đến máu cũng muốn rỉ ra.
"Được rồi! Mau ngủ đi!" Hắn hết than lại thở, xoay người bước lên ôm nàng vào lòng, thật là một tiểu yêu tinh.
Vài năm sau gặp nhau lần nữa nàng đã không nhận ra hắn, mà hắn vẫn cưng chiều nàng như thuở ban đầu!
"Vương Gia, vương phi nói thức ăn “Thiên Hương lâu” rất hợp miệng của ngài ấy, ngài ấy chuẩn bị thu mua nó,,,, " một thị vệ bẩm báo sự kiện ‘ đặc biệt lớn ’ mới nhận được với Vương Gia mình.
Ông chủ “Thiên Hương lâu” muốn đi đến quốc gia khác, cho nên bán giá thấp, nhớ ý tứ một chút là được!" Nghe lời Vương gia mình nói xong, đầu thị vệ đó đầy vạch đen.
"Tại sao không trực tiếp đưa cho Vương phi ạ? Như vậy Vương phi nhất định sẽ vô cùng vui vẻ!" Một thị vệ không hiểu hỏi.
"Đần, hiện tại Vương phi cũng chỉ buôn bán, nếu như trực tiếp đưa cho nàng, nàng sẽ cảm thấy thật mất mặt, nếu như do nàng thu mua, vậy sau này ở thương giới có thể nói nàng như hổ thêm cánh ai dám coi thường nàng."