Lặng Thinh

Chương 56: Phải tỏa sáng



Sau một lát, hai người môi lưỡi tách ra.

Nếu như nói lần đầu tiên hôn môi là mang tâm lý chấn động, vậy thì lần thứ hai, đã dần bình tĩnh và quen thuộc để đối mặt. Lâm Gia tỉnh táo lại, nhất thời trong một giây nghĩ không ra, mình sao đột nhiên lại nóng đầu, chủ động sáp tới. Sau đó cậu cũng bỏ qua khúc nhạc đệm này rất nhanh, không hề nghĩ sâu hơn.

Hai người chuẩn bị trở về phòng đợi, Giang Liễm lại bỗng dưng mở miệng hỏi cậu: “Cậu đã xem sân khấu của Minh Nhượng và Khưu Dặc chưa? ”

Lâm Gia khôi phục hô hấp, hơi ngẩn người, “Xem rồi, thực lực rất mạnh. ”

Giang Liễm nói: “Mặc dù chỉ đứng bên rìa sân khấu để làm nền, nhưng hai người kia vẫn luôn có bản lĩnh cướp đi hào quang và tiêu điểm thuộc về những người khác, bọn họ trời sinh là để tỏa sáng trêи sân khấu. Đây cũng là thực lực rất phổ biến của thực tập sinh lớp A. ”

Lâm Gia im lặng nhìn hắn không nói.

Giang Liễm thờ ơ cong khóe môi, “Tôi nói lời này, không phải muốn đả kϊƈɦ cậu.” Hắn không cười nữa, dùng đôi mắt sâu không thấy đáy nhìn cậu, tiếng nói hờ hững mà nghiêm khắc, “Lâm Gia, ánh mắt của người năm đó mang cậu vào công ty không sai. Tôi muốn nhìn thấy cậu trêи sân khấu lấn át hào quang của bọn họ, chứ không phải bị hào quang của bọn họ giấu đi. ”

Hắn nói: “Lâm Gia, cậu hãy chứng minh cho tôi xem. ”

Im lặng một hồi lâu, Lâm Gia trịnh trọng ngẩng đầu lên nói: “Được. ”

Hiệu quả sân khấu của < Tùng lâm ánh trăng > rất bùng nổ.

Mặc dù vào hai năm sau có càng nhiều chương trình tuyển chọn xuất hiện, nhưng chỉ cần có người ở trêи weibo hỏi mọi người sân khấu ấn tượng nhất trong lòng họ là gì, thì < Tùng lâm ánh trăng > mặc dù không phải là sân khấu xuất sắc nhất trong lòng fan hâm, nhưng vẫn thỉnh thoảng được người hâm mộ đề cử, lần thứ hai xuất hiện trong tầm mắt đại chúng.

Thậm chí còn có càng nhiều người hâm mộ dành tình cảm cho nhóm thực tập sinh lúc đó nói: “Thành thật mà nói thì cái ngày ở hiện trường đó, lúc nhìn thấy thực tập sinh < Tùng lâm ánh trăng > lên sân khấu tự giới thiệu mình, bọn chị em ai nấy rất không hài lòng. Giang Liễm ở C vị là hoàn toàn xứng đáng, nhưng mà vị trí main dancer, Minh Nhượng và Giang Liễm có thực lực và độ hot tương đối cao lại không chọn, hết lần này tới lần khác đi chọn một người tên Lâm Gia không hề xuất hiện trong hai tập đầu, đến tập thứ ba nhờ bám vào top mới được lộ mặt làm main dancer, chúng tôi tức đến muốn chửi ầm lên. ”

Có người tràn đầy phấn khởi mà bình luận hỏi lầu trên: “Vậy sau đó thì sao? Sau khi kết thúc biểu diễn thì sao?”

Tài khoản kia trả lời: “Sau đó? Chị em nhìn cấp bậc siêu thoại của tôi ở trang chủ là biết ngay, sau đó chúng tôi ai cũng phê pha. À mà chị em có làm fan CP không? Nếu muốn làm thì nhất định phải đầu nhập vào nhóm Đồ Ngọt chúng tôi nha, Khương Trấp Gia Nãi szd. ”

Trước khi Lâm Gia lên sân khấu nhân viên công tác còn tô lại son môi cho cậu, đối phương một bên cúi đầu tô son, một bên kinh ngạc hỏi cậu: “Cậu vốn không phải có thói quen ɭϊếʍ son, mà là ăn son mới đúng.”

Cậu giả vờ bình tĩnh cười cười, không nói gì.

Sau khi lên sân khấu PD Thẩm theo thường lệ cho tám người bọn họ hai phút tự giới thiệu bản thân, Lâm Gia vẫn như lần trước không nói nhiều, sau khi giới thiệu tên mình và công ty xong, lập tức chuyển micro qua cho đồng đội ở bên cạnh, sau đó ngước mắt đi tìm bảng đèn tên mình dưới sân khấu.

Mặc dù không nhiều, nhưng lại thật sự tìm được.

Trong lòng Lâm Gia dần dần kiên định và bình tĩnh lại. Trong đầu lần thứ hai vang lên những lời nói mà trước khi lên sân khấu Giang Liễm đã nói với cậu ở trong góc hành lang không người. Dường như chỉ cần nghe những lời này, ngay cả tiếng tim đập trong lồng ngực cũng trở nên càng thêm vững vàng hơn.

Sau khi giới thiệu xong, chuyên viên ánh sáng tắt đèn sân khấu đi, PD Thẩm cầm microphone bước nhanh rời khỏi sân khấu, tám người trong bóng đêm xoay người đi vào vị trí đội hình của mình. Hai giây sau, ngọn đèn sáng lạn chói mắt trêи sân khấu chiếu xuống, giai điệu âm nhạc quen thuộc vang lên bên tai.

Biểu diễn bắt đầu rồi.

Tám người giống như một tiểu đội mạo hiểm đi nhầm vào khu rừng rậm tối tăm, dưới ánh trăng màu bạc bọn họ đang ra sức tranh đấu cùng dã thú trong rừng rậm. Bọn họ lấy Giang Liễm làm trung tâm, ở trêи sân khấu sinh tử này kịch liệt đánh nhau đến vung vãi mồ hôi và thể lực. Mạnh mẽ hòa theo tiết tấu âm nhạc, hất tay đá chân vô cùng đồng đều dứt khoát, ánh mắt nét mặt càng thêm kiên định sắc bén, con ngươi đen nhánh chậm rãi dấy lên ánh sáng khao khát.

Đội hình của bọn họ đa dạng nhưng không hỗn loạn, dường như ngay cả khi các đồng đội nhảy sượt qua nhau, trong bước chân đều có thể tóe ra khí thế và ánh lửa lập lòe mà ai cũng có thể thấy được. Bài hát trong đoạn hợp xướng mạnh mẽ máu lửa của tám người từng bước được đẩy lên cao trào.

Giang Liễm đảm nhiệm C vị đứng ở đầu đội ngũ, trong tiếng nhạc dẫn dắt mọi người nhảy lên thật cao giơ tay đá chân, sau đó khom lưng sải chân nhảy về phía trước, mặt đối diện với người hâm mộ dưới khán đài, hàm dưới giơ lên vung tay ra, cuối cùng một tay đặt ngang trước ngực, năm ngón tay dùng sức xòe ra, sau đó lại chậm rãi nắm lại, đầu vai dùng sức căng ra, làm một động tác nẩy ngực cực kỳ hoàn mỹ.

Ngọn đèn sân khấu màu bạc lần lượt từ bên sườn mặt căng thẳng của bọn họ quét qua, gợi cảm mà vô cùng có tính công kϊƈɦ.

Một đoạn tiết tấu cao trào này qua đi, âm nhạc chẳng những không có chuyển tiếp đến một tiết tấu mới, ngược lại còn xông thẳng lên cao, một khúc nhạc dạo riêng biệt sôi nổi kéo tới. Tám người nhanh chóng chuyển thành một đội hình nửa mở, hoặc chống đầu ngón tay mà cúi đầu ngồi xổm xuống, hoặc cất bước nghiêng người một tay để lên đầu gối, đứng im trêи sân khấu.

Chỉ có một người đứng thẳng tắp ở giữa vũ đài. Đây là đoạn solo của Lâm Gia.

Cậu từ giữa đội hình nhảy ra, đôi mắt đen nhánh tỏa sáng nhìn thẳng vào trong biển người dưới khán đài, bước chân hòa theo giai điệu mà biến hóa, hai cánh tay nhanh chóng dứt khoát triển khai vẫy sóng (wave), sau đó chợt dừng lại. Trong mỗi một động tác lúc đó, đều chứa đựng sự bùng nổ vô cùng mạnh mẽ.

Dây chuyền xương rắn màu đen ở trêи cổ cậu tung lên thật cao, lại từ trêи cao hạ xuống, dây xích đập lên xương quai xanh sắc bén xinh đẹp của cậu, chợt đứt thành hai đoạn. Áo jacket ngắn và áo thun bó sát tung bay trong gió, lộ ra một phần lưng gầy gò trắng nõn. Giọt mồ hôi trêи lọn tóc rơi xuống không trung, dưới ánh sáng sân khấu chói mắt khúc xạ thành những tia sáng nhỏ vụn trong suốt.

Tất cả động tác kết thúc, Lâm Gia giơ tay lên luồn vào vuốt tóc, ngửa đầu dừng lại một giây, trước khi tiết tấu đoạn nhạc kết thúc, đã xoay người đi ra sau, hòa vào các đồng đội đã bắt đầu vung tay nhảy.

Giang Liễm lúc này mới bước từ trong ánh sáng mờ ra, hắn đi đến giữa ngọn đèn trước sân khấu, trong nháy mắt vai và khuỷu tay sượt qua người, hai người đồng loạt nghiêng mặt sang, ánh mắt chạm vào nhau cực kỳ ngắn ngủi.

Lâm Gia vô ý bật cười, trong nụ cười mang theo mấy phần vui vẻ và thích thú.

Sân khấu cuối cùng kết thúc trong tiếng hét the thé không kiểm soát được của những người hâm mộ dưới khán đài. Tám người đứng thành một hàng trước sân khấu, PD Thẩm để bọn họ tự kéo bỏ phiếu cho mình. Tám người không ai tự kêu gọi bỏ phiếu cho mình, mà thốt ra đều là “Xin hãy bỏ phiếu cho nhóm tôi.”

PD Thẩm trấn an cười, “Như vậy, hiện tại mời tất cả người hâm mộ dưới khán đài cầm máy bỏ phiếu trong tay mình lên, chọn ra một thực tập sinh duy nhất mà trong lòng các bạn muốn pick. ”

Tiếng người dưới khán đài dâng lên.

Hai phút bỏ phiếu trong sự chờ đợi từng giây từng phút của mọi người đi qua, sau khi thời gian bỏ phiếu kết thúc, PD Thẩm không lập tức mời tổ tiết mục thả ra kết quả trêи màn hình lớn, mà là sâu sa nói: “Trong lần công diễn này, nhóm các em là nhóm duy nhất sở hữu số lượng thực tập sinh lớp A nhiều nhất, xem ra tình huống chia phiếu rất nghiêm trọng nha. ”

Những người hâm mộ bắt đầu ra sức gọi lớn tên thực tập sinh mình OP (OverPower), dường như chỉ cần lớn tiếng kêu, người cuối cùng thu được số phiếu nhiều nhất là người mà mình chọn.

Nhóm thực tập sinh trêи sân khấu chỉ nhìn nhau cười, không quá mức để ý đến lời nói của PD Thẩm.

PD Thẩm hỏi: “Các em cảm thấy ai sẽ là thực tập sinh đạt được số phiếu cao nhất trong nhóm? ”

Nhóm thực tập sinh thốt ra tên Giang Liễm

“Xem ra đáp án của tất cả mọi người cũng không gây tò mò gì lớn nhỉ.” PD Thẩm mỉm cười, “Như vậy tôi cũng không thừa nước đục thả câu nữa, xin mời mọi người nhìn màn hình lớn phía sau! ”

Màn hình lớn phía sau vốn dĩ đang quay hình ảnh trêи sân khấu bỗng chốc đen kịt lại, PD Thẩm quay đầu nói với những người hâm mộ: “Chúng ta cùng nhau đếm ngược 321 được không? ”

Bên trong sân bãi vang lên tiếng đếm ngược đồng đều mà vang dội.

3–

2–

1–

Màn hình lớn chợt sáng lên, số phiếu của từng thành viên rơi vào tầm mắt của tất cả mọi người. Tình huống chia phiếu đích xác rất nghiêm trọng, nhưng vô luận là đối với thực tập sinh trêи sân khấu mà nói, hay là đối với những người hâm mộ dưới khán đài mà nói, kết quả cuối cùng cũng không nằm ngoài dự kiến.

Giang Liễm quả nhiên vẫn đứng nhất.

Ngoài dự đoán của mọi người là vị trí thứ hai.

Không phải Minh Nhượng, cũng không phải Khưu Dặc.

Xếp hạng dưới Giang Liễm, là tên Lâm Gia.

PD Thẩm khen cậu biểu hiện rất kinh diễm.

Đồng đội quay đầu nói chúc mừng.

Thanh âm người hâm mộ mang theo tiếng khóc nức nở dưới khán đài xuyên qua toàn bộ sân bãi: “Lâm Gia bảo bối – em phải tỏa sáng nha – em phải tỏa sáng nha — ”

Về phần bản thân Lâm Gia —

Lâm Gia cũng không biết mình lúc đó có suy nghĩ như thế nào. Lúc bình tĩnh lại, cậu đã ra khỏi đội ngũ, trực tiếp lướt qua Minh Nhượng và Khưu Dặc đứng bên cạnh, ôm lấy Giang Liễm.

Lời của tác giả: Minh Nhượng & Khưu Dặc:?????