Lặng Thinh

Chương 57: Top 60



Trong nháy mắt vai và khuỷu tay hai người đụng nhau, đầu óc Lâm Gia tỉnh táo lại. Duy trì tư thế ôm một giây, thậm chí không đợi Giang Liễm giơ tay lên ôm lại, cậu đã buông hai tay ra, vẻ mặt bình tĩnh lui về phía sau.

Giang Liễm dưới con mắt nhìn chằm chằm của mọi người kéo cậu lại trước ngực, giơ hai cánh tay lên ôm lấy cậu, ước chừng qua vài giây, mới buông người ra.

Dưới khán đài dần dần vang lên tiếng thét chói tai sôi trào, trong lòng Lâm Gia biết rõ dụng ý của Giang Liễm, nhưng không cách nào tự thuyết phục rằng lý do Giang Liễm ôm cậu giống với lý do cậu ôm Giang Liễm.

Minh Nhượng và Khưu Dặc lần lượt đi tới ôm Lâm Gia, tám người xếp hàng xuống sân khấu. Lúc bọn họ đi trêи hành lang thông với sân khấu có chạm mặt nhóm thực tập sinh kế tiếp, có người còn bắt chước động tác vũ đạo trêи sân khấu của bọn họ, giọng nói dâng trào: “Nhóm các cậu quá ngầu luôn. ”

Nhóm thực tập sinh < Tùng lâm ánh trăng > mang vẻ mặt tươi cười nói cảm ơn, lúc đi ngang qua nhau còn giơ tay lên đập tay cùng bọn họ, cổ động bọn họ cố lên.

Đợi trở lại phòng chờ trong hậu trường ngồi xuống, Khưu Dặc mở miệng hỏi Lâm Gia: “Giang Liễm dạy cậu phương pháp giảm bớt căng thẳng độc nhất vô nhị gì lại có hiệu quả tốt như vậy? Dạy tôi nữa. ”

Sắc mặt Lâm Gia kỳ lạ nhìn cậu ta, “Cậu muốn biết? ”

Khưu Dặc đặt cánh tay lên đầu vai Lâm Gia, chớp mắt cười hỏi: “Lẽ nào tôi không thể biết?” . Đọc Truyện

Minh Nhượng nghe vậy, từ phía sau móc cổ cậu ta, nụ cười sâu xa liếc nhìn cậu, “Tôi khuyên cậu không nên biết thì tốt hơn.”

Khưu Dặc lộ vẻ mặt không hiểu ra sao.

Lâm Gia thu hồi ánh mắt nhìn Khưu Dặc và Minh Nhượng, một lần nữa nhìn về phía màn hình lớn treo trong phòng. Trong màn hình vừa vặn là một nhóm khác trong tổ vũ đạo đang biểu diễn, Lâm Gia thoáng ngồi thẳng thân thể, chăm chú xem.

Thực tập sinh trong mấy nhóm khác có độ hot không đồng nhất, nên tình huống chia phiếu cũng không nghiêm trọng như nhóm của bọn họ. Mấy người đồng đội đang vùi đầu thảo luận Giang Liễm có khả năng sẽ là người xếp hạng cao nhất trong tổ vũ đạo, bản thân Giang Liễm lại mang dáng dấp không hề để ý, nghiêng dựa vào lưng ghế ngồi ở đằng sau, rũ mắt kêu tên Lâm Gia.

Lâm Gia nghe thấy tiếng kêu quay đầu lại, lộ ra ánh mắt nghi hoặc nhìn hắn.

Giang Liễm gõ nhẹ đầu ngón tay xuống chỗ trống bên cạnh hai cái, nói với cậu: “Tới đây ngồi. ”

Lâm Gia theo bản năng nghiêng đầu quét mắt nhìn những người khác. Mấy người đồng đội còn lại đang đắm chìm trong khí thế ngất trời mà thảo luận, vẫn chưa ai chú ý tới cậu và Giang Liễm có hỗ động với nhau. Cậu lặng lẽ đứng dậy, đi đến hàng ghế phía sau ngồi.

Sau khi ngồi xuống, đối phương vẫn không mở miệng nói gì. Lâm Gia trái lại không nhẫn nại được như vậy, chống tay vịn ghế nghiêng người sang, môi nhẹ nhàng cử động phun ra mấy chữ: “Anh cảm thấy thế nào? ”

Giang Liễm chậm rãi vào cậu, “Cái gì thế nào? ”

Lâm Gia nói: “Biểu hiện của tôi. ”

Giang Liễm nghĩ một lát, sau đó lặng lẽ nhấc lên khóe môi, “Cậu muốn nghe nói thật, hay nói dối? ”

Lâm Gia thoáng sửng sốt, một lát sau đáp: “Cả hai. ”

Giang Liễm gật đầu, “Cậu qua đây. ”

Sườn mặt Lâm Gia lại nghiêng về phía Giang Liễm một chút nữa.

Môi Giang Liễm kề sát vào bên tai cậu, thanh âm trầm thấp mà nhẹ nhàng: “Lời nói dối là, cũng không tệ lắm. ”

Che giấu một chút thất vọng, Lâm Gia bình tĩnh hỏi: “Vậy nói thật thì sao? ”

“Nói thật à?” Giang Liễm thấp giọng cười rộ lên, chậm rãi nói ra từng chữ một chữ, “Nói thật là, tôi suýt chút nữa thì cứng. ”

Lâm Gia ngạc nhiên ngước mắt, ánh mắt rất nhanh di chuyển khỏi gương mặt Giang Liễm, bên tai chợt nóng lên.

Bên này hai người đang nói chuyện, bên kia nhân viên công tác đã vào phòng nhắc nhở, công diễn gần kết thúc, tất cả mọi người cần phải tùy thời đợi lệnh lên sân khấu. Giang Liễm đứng lên trước tiên, lướt qua cậu đi ra ngoài. Đi được hai bước, dường như nhớ tới cái gì, xoay người đi đến chỗ cậu ngồi, khom lưng một tay đặt lên tay vịn ghế, mở miệng nói: “Hôm nay có tiến bộ. ”

Lâm Gia ngồi ghế trêи ngửa đầu nhìn hắn, “Tiến bộ gì? ”

Đối phương khẽ mỉm cười một cái, sâu xa nói: “Rốt cuộc cũng biết chủ động bán mình. ”

Sắc mặt Lâm Gia khẽ run, ngồi thẩn thờ trêи ghế mấy giây. Lúc bình tĩnh lại, Giang Liễm đã bước xuống bậc thang, đi ra cửa. Nhóm thực tập sinh gần như đã đi ra hết, đồng đội đứng dưới cầu thang vẫy tay gọi cậu. Lúc này Lâm Gia mới đứng lên, đi theo.

Trong khoảnh khắc đó, trong lòng cậu hết sức rõ ràng mà ý thức được, cái ôm kia đối với Giang Liễm mà nói, vẻn vẹn chỉ là fanservice trước mặt fan. Nhưng đối với cậu, lại mang một ý nghĩa hoàn toàn khác.

Nó rốt cuộc có ý nghĩa gì, dường như ngay cả chính cậu cũng không nghĩ ra.

Sau khi tất cả các nhóm biểu diễn xong, nhóm thực tập sinh xếp thành hàng tập trung trêи sân khấu, PD Thẩm công bố thứ hạng cuối cùng. Khi tổng số phiếu được công bố, các đồng đội cũng thở phào một hơi, thực tập sinh có số phiếu cao nhất trong tổ vũ đạo là Giang Liễm, hắn là người giành được chiến thắng trong lần công diễn này. Lâm Gia giành được số phiếu xếp thứ ba trong tổ vũ đạo, là một thành tích tốt trước nay chưa từng có.

Trận công diễn thứ hai sau khi lên đảo, cứ như vậy dưới sự tổng kết của PD Thẩm, cùng với các chiêu trò tự kéo phiếu cho mình của nhóm thực tập sinh, coi như là kết thúc thành công mỹ mãn. Nhóm thực tập sinh theo thường lệ nhận được một ngày nghỉ. Ngày nghỉ này vừa ngắn ngủi lại vừa dài đằng đẵng, nói là ngắn ngủi, bởi vì ngày nghỉ này chỉ kéo dài 24h. Nói là dài đằng đẵng, vì mọi người cần phải vượt qua 24h này, mới có thể nghênh đón đợt công bố vòng đấu lọai và tăng thứ hạng lần hai.

Lần công bố vòng đấu loại thứ hai này cũng quay vào lúc chín giờ sáng. Nhóm thực tập sinh mặc vào đồng phục áo vest có thêu tên mình, đến trước nửa giờ tập trung ở phòng khách.

Nửa giờ sau, tất cả camera trong phòng khách đều bật lên, PD Thẩm mặc một bộ váy dài bước ra, đứng ở giữa sân khấu nói ra tin tức trọng điểm trong lần công bố này: “Trước mắt trong đây đang có tổng cộng 83 thực tập sinh ngồi. Mà quy tắc vòng đấu loại lần này là từ 80 chọn ra 60. Nói cách khác, sau khi kết thúc ghi hình hôm nay, sẽ có 23 thực tập sinh phải rời khỏi chương trình. ”

Tuy là trong lòng đã sớm có dự đoán, lúc tận tai nghe tin tức này từ miệng PD, trong lòng mọi người vẫn không khỏi cả kinh, hơi thấp thỏm bất an.

“Quy tắc rất khắc nghiệt, thế nhưng không còn cách nào cả, mọi người hiện nay đang ở trong tình cảnh thắng làm vua thua làm giặc. Đương nhiên, hôm nay tôi không chỉ mang tin xấu đến đây cho mọi người.” PD Thẩm ngước mắt nhìn vào chỗ ngồi của mọi người, “Bắt đầu từ lúc này, ở mỗi lần tuyên bố vòng đấu loại, thực tập sinh nào có bước tiến bộ lớn nhất về thứ hạng sẽ được tổ tiết mục trao cho một phần thưởng nhằm khuyến khích tinh thần. ”

Có người nhấc tay hỏi: “Phần thưởng gì vậy? ”

PD Thẩm nhẹ nhàng cười, “Phần thưởng mỗi lần sẽ không giống nhau. Mấy vòng sau thưởng cái gì tôi cũng không rõ, nhưng tôi sẽ nói cho các em biết phần thưởng ở lần này là gì.” Tiếng nói cô dừng lại một lát, sau đó đột ngột nói: “Tạp chí < ECHO > mọi người đã xem chưa? ”

Trong đám người tức thì sôi trào náo nhiệt hẳn lên, hai chữ “Xem rồi” lần lượt vang lên.

PD Thẩm gật đầu, “Chắc hẳn mọi người cũng không xa lại gì đối với tên tạp chí này, là một trong những tạp chí MODE đứng đầu cả nước. Vào tuần trước, tổ tiết mục đã cho ký cho mọi người một hạng mục quay chụp ở tạp chí này. ”

Nhóm thực tập sinh im lặng một giây, sau nó như nồi nước đang sôi mà bùng nổ, trêи mặt đều không che giấu được hưng phấn và kϊƈɦ động.

“Đừng vui mừng quá sớm.” PD Thẩm giơ tay lên ý bảo mọi người trật tự lại, bất đắc dĩ lắc đầu, “Hạng mục quay chụp này mặc dù là ký cho các em, nhưng không phải tất cả mọi người đều có được.” Vẻ mặt cô thoáng nghiêm túc, “Danh sách chỉ có tám người, nhưng hiện tại các em lại có tám mươi mấy người. Cho nên, chỉ cần sau khi tuyên bố vòng loại thực tập sinh nào có thể tiến vào được lớp A, thì mới có tên trong danh sách quay chụp tạp chí này. ”

Mọi người càng thêm than thở, lại có người hỏi: “Thực tập sinh lớp A không phải chỉ có bảy người thôi sao? ”

Nét mặt PD Thẩm hiện lên nụ cười mỉm, “Người thứ tám này, chính là người nhận được phần thưởng khuyến khích vì sự tiến bộ vượt bậc trong thứ hạng mà tôi đã nói lúc nãy. ”

Nhóm thực tập sinh hoặc là thổn thức hoặc là thán phục, mang theo các sắc mặt khác nhau mà tiến vào lần công bố đấu loại thứ hai này.