*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Những tác phong công khai, đàng hoàng của Giang Phong Dật lại không làm fans hâm mộ ác cảm, mà còn được khen ngợi. “Phong ca của ta phải thế chứ. Tôi thích phong ca như thế này.” “Phong ca cùng 30 rồi, không yêu đương mới là lạ.” “Tôi thích Phong ca từ năm thứ nhất đại học, bây giờ tôi đã là mẹ hai con rồi thì Phong ca mới tìm được đối tượng. Chúc mừng Phong ca.”
“Nhìn đi nhìn lại mới thấy chỉ nữ minh tinh có nhan sắc như Phương Tiểu Hi mới xứng đáng hẹn hò với Phong ca. Có vậy tôi mới có thể cam lòng chấp nhận.”
“Hu hu hu, quá phấn khích. Tôi thích phong ca, chồng tôi thích lại thích Phương Tiểu Hi. Hôm qua tôi mới kết hôn, hôm nay nghe tin thần tượng của chúng tôi hẹn hò. Thật2chúc mừng.”
Giang Phong Dật đã ra mắt nhiều năm, không bỗng dưng nổi tiếng mà vững vàng bước từng bước leo lên con đường nổi tiếng. Phần lớn fans hâm mộ của anh là fans trung thành lâu năm, rất lý trí. Nên khi anh công khai tình cảm, mọi người đều mừng cho anh.
Bên Phương Tiểu Hi cũng như vậy. Nhiều năm qua Giang Phong Dật không hề mang tiếng đồn xấu nào. Tuy lắm lúc cũng không tránh khỏi scandal hẹn ăn cơm với diễn viên nữ đóng phim cùng, nhưng studio lập tức dùng hình ảnh để thanh minh đó chỉ là buổi tụ tập của cả đoàn làm phim, không phải hẹn hò riêng tư.
Danh tiếng của Giang Phong Dật vẫn luôn trong sáng. Còn danh tiếng của Phương Tiểu Hi trước khi rời Minh Nghiệp cũng rất đúng tiêu chuẩn. Sự cố với Uông6Hải Thành lại càng thể hiện cô là một cô gái luôn giữ mình thuần khiết.
Hai người như vậy ở bên nhau, cho dù người ở trong hay ngoài showbiz cũng đều chúc phúc cho họ.
Vị trí của Phương Tiểu Hi vốn khó lòng mà giữ vững, trong showbiz lại không thiếu tiểu hoa đán hạng ba như Hà Mộ Tình, thế nhưng cô vẫn giành được giải Ảnh hậu, rồi ngay sau đó công khai tình yêu, tạo nên cộng hưởng rất lớn, mang cô quay lại vị trí của mình, chuyện đóng băng cũng tự sụp đổ hoàn toàn.
Nhắc đến chuyện đóng bằng kia cũng thật kỳ quái. Người trong giới showbiz từng nghe nói nhưng không biết ai đứng đằng sau. Muốn truy nguồn gốc, hỏi ai cũng chỉ toàn nghe nói nghe nói, không biết được nguyên nhân thật sự là
Trước đây mọi người nghi7ngờ đạo diễn Trương và nhà sản xuất Lưu bị Phương Tiểu Hi đắc tội nên đóng băng cô. Nhưng khi Phương Tiểu Hi đạt giải Ảnh hậu, đạo diễn Trương và nhà sản xuất Lưu còn công khai khen ngợi chúc mừng, dập tắt tin đồn.
Phương Tiểu Hi mới vừa bị người người chế nhạo là “Thiên hầu hết thời”, lắc mình một cái đã thành nữ vương chăm chỉ.
“Đúng là
Lệ thường trong showbiz, công khai tình yêu chắc chắn sẽ bị mắng chửi nguyền rủa. Nhưng Giang Phong Dật và Phương Tiểu Hi lại được chúc phúc, sự nghiệp còn thăng hoa hơn, người đời không thể không cảm thán Phương Tiểu Hi biết chọn ngày chọn người, cháo cũng có thể biến thành món ngon.”
Trên mạng đang sôi sục thì Phương Tiểu Hi chỉ ngẩn người ngồi trong nhà một mình, giống như bão mạng không4liên quan gì đến cô. Điện thoại vang lên, chỉ người rất thân thiết mới biết số điện thoại này của cô. Cô nhanh tay cầm điện thoại lên, quả nhiên, đúng là mẹ.
“Alo, mę.” Dương Mạn vô cùng lo lắng cho cô, “Mẹ đọc được tin của Giang Phong Dật, là thật sao?”
“Vâng.”
“Các con bắt đầu từ bao giờ? Sao mẹ không biết gì hết?” “Mới ngày hôm qua.” “Con đừng lừa mẹ.” “Mẹ, con không lừa mẹ. Đúng là mới từ hôm qua.”
“Vậy con nghiêm túc thật sao?”
Phương Tiểu Hi chần chừ giây lát, trong lòng thầm nghĩ, bây giờ nói không nghiêm túc có được không?
“Mẹ, chúng con đều nghiêm túc, mẹ yên tâm, chờ khi có thời gian con dẫn anh ấy đến Singapore thăm mẹ.”
Dương Mạn nghe giọng nói bình thản của con gái thì cũng khá yên tâm, “Cũng được. Con thông suốt6hơn là tốt rồi. Từ khi đọc tin tức con có mâu thuẫn với nhà sản xuất, mẹ lo lắng đến tận bây giờ, cũng không dám gọi điện hỏi con xem thế nào.”
“Ôi, toàn là chuyện phóng viên tung tin vớ vẩn mà.” “Chuyện này mẹ cũng đoán được. Mẹ không tin con gái mẹ là loại người như báo chí viết. Nhưng mà Tiểu Hi, mẹ thật sự rất lo cho con. Hay là để mẹ quay về với con luôn nhé?” Phương Tiểu Hi cười hỏi: “Mẹ, có phải vì mẹ nhớ con quá không? Con đoán mẹ muốn quay về rồi nhưng ngại nói với cậu mợ, nên mới lấy con làm cớ, đúng không?”
Dương Mạn: “Thật sự là mẹ rất lo cho con.” Phương Tiểu Hi: “Con không sao, mọi chuyện đều đang phát triển rất tốt. Con với Giang Phong Dật...” Cô ngưng lại một chút, rồi nói, “Chúng con đều đã trưởng thành, đều nghiêm túc. Hơn nữa, sắp tới con cũng muốn mở studio, sẽ bận rộn rất nhiều việc. Mẹ ở lại Singapore con còn yên tâm một chút. Có thời gian con sẽ bay qua với mẹ.” Dương Mạn: “Studio? Con có thể mở sao?” Phương Tiểu Hi: “Giang Phong Dật nói sẽ giúp con, anh ấy có khá nhiều kinh nghiệm.”
Dương Mạn: “Được, nhưng con cũng đừng quá phụ thuộc vào cậu ta, đừng đi vào vết xe đổ, hiểu không?” Phương Tiểu Hi: “Con hiểu rồi. Mẹ, mẹ yên tâm, con đang rất ổn.” Nói chuyện thêm một lúc, Dương Mạn mới yên tâm cúp điện thoại. Trong nháy mắt Phương Tiểu Hi như bị hút cạn linh hồn, bỗng chốc buồn bã ủ rũ ngồi dựa vào sofa.
Ánh mắt cô mông lung không có tiêu cự, cả người như con rối gỗ. Từ tối qua đến bây giờ, mọi chuyện khó lường cứ bất ngờ nhắm vào cô. Cô không cự tuyệt Giang Phong Dật, ích kỷ tận hưởng lòng tốt của anh, thậm chí nghĩ đến viễn cảnh tốt đẹp trước mắt mà cũng thấy khá vui vẻ.
Đến bây giờ cô mới biết, hóa ra mình cũng là loại tiểu nhân hám lợi như vậy.
_ “Tôi chỉ muốn lấy lòng anh mà thôi, vì muốn được công ty lăng xê mà bán đúng bản thân mình. Bây giờ suy nghĩ lại, tôi muốn làm lại chính mình.”
Cô nhớ mình đã từng nói với Cố Nam Hách như vậy, một câu nói đã trở thành lời nguyền. Hiện tại cô thấy mình trở thành hạng người đáng khinh nhất. Mặc dù trước mắt cô và Giang Phong Dật còn chưa phát triển đến bước kia, nhưng đó chẳng phải chỉ là chuyện sớm muộn hay sao? Lúc cô đang mơ mơ hồ hồ thì chuông cửa vang lên.
Cô đi đến nhìn thấy khuôn mặt Giang Phong Dật trên màn hình chuông. Anh đang bấm chuông cửa dưới nhà. Tay cô run khẽ, trong lòng cũng run rẩy, “... Alo?” “Tiểu Hi, mở cửa đi. Biết em trốn trong nhà không dám ra ngoài nên anh mang đồ ăn đến cho em” Phương Tiểu Hi thấy Giang Phong Dật nâng chiếc túi trong tay lên, khuôn mặt đầy mãn nguyện vui vẻ, cô liền có cảm giác ghê tởm chính bản thân mình. Cô cảm thấy mình cũng đáng khinh không khác gì Cố Nam Hách.