*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cho tôi chút thời gian, tôi sẽ nói đầu đuôi mọi chuyện cho anh nghe.” Trác Việt cầu xin.
Cố Thành Kiêu duyệt người vô số, cũng duyệt kẻ gian vô số, nhưng thật sự anh nhìn thấy được một loại cầu xin và bất lực trong mắt Trác Việt
Mà anh thường thấy loại ánh mắt này trong mắt của các phần tử tội phạm lúc sám hối nhận tội
Bọn chúng sẽ cầu xin được gặp người nhà và con cái lần cuối, hoặc van xin được hút một điếu thuốc
Những điều khác biệt giữa Trác Việt và đám phần tử tội phạm đó chính là sự bất lực và cầu xin của anh ta lại ở trong tình huống tình thế bắt buộc, anh ta không phải mù quáng mà là rất chắc chắn.
“Tôi thật sự3rất cần sự giúp đỡ của anh
Nếu không phải thể thì tôi đã ra tay ngay sau khi nhận vụ làm ăn của ông Kim rồi, cớ gì phải khổ tâm phí sức dẫn các người đến đây? Nên biết rằng, vì kế hoạch này mà chúng tôi đã mất đi tỷ lệ hoàn thành nhiệm vụ 100%
Nếu bây giờ anh kiên quyết phải đưa chị dâu đi, được, nhưng đợi đến khi độc rắn trong cơ thể chị dâu phát tác thì anh đã không tìm được tôi nữa rồi
Triệu chứng phát tác của loại rắn độc này rất chậm và nhẹ nhàng, kéo dài mấy năm, cơ thể sẽ ngày một tối tệ hơn, cho anh khát khao được sống, nhưng cái chết là điều dĩ nhiên.”
Cố Thành Kiêu: “...”
Lâm Thiển: “...” Lâm Thiên1nhìn lỗ kim trên mu bàn tay, ngoài dấu xanh nhỏ xíu do bị tiêm để lại ra thì không có cảm giác gì khác
Cô hít sâu một cái, cơ thể đều ổn, không có điểm nào khác thường
Cô đưa mắt hỏi anh: “Có thần kỳ như vậy không? Dọa chúng ta đúng không?” Cố Thành Kiêu khẽ lắc đầu biểu thị cổ đừng khinh địch
Cánh tay cứng như thép của anh luôn cầm súng chĩa vào huyệt thái dương của Trác Việt
Khóe mắt anh vẫn chú ý xung quanh, đồng bọn của Trác Việt đều căng thẳng chú ý vào bọn họ
Lâm Thiển vẫn mặc bộ đồ lúc ra khỏi nhà
Lúc này thành phố B rất lạnh, cô mặc trong ba lớp, ngoài ba lớp bọc mình thành con gấu
Nhưng nhiệt độ bên Miami tới620 độ, không phải cô không cảm thấy nóng mà là cô không dám cởi ra
Cô phải chỉnh máy lạnh trong phòng tới nhiệt độ thấp nhất mới cảm thấy đỡ hơn
Nhưng cô vừa đi ra ngoài thì mồ hôi đã chảy nhễ nhại
Lông mày của cô cũng ngăn không nổi mồ hôi chảy ra như suối, chảy vào mắt vừa mặn vừa cay
Trên du thuyền có người mặc áo ngắn quần cộc, cô lại ăn mặc dày thế này, cái này vừa so sánh là cô cảm thấy phong cách hơi kỳ quái
Không, chỉ có bản thân cô là rất kỳ quái
Trác Việt lại thành khẩn nói: “Thủ trưởng Cổ, không biết anh còn nhớ người bị anh bắn một phát súng vào lồng ngực vào hai năm trước không?”
Mắt Cố Thành Kiêu tập trung4lại.
“Tôi chính là người đó, anh đừng cho rằng tôi tới tìm anh báo thù, mà ngược lại, tôi phải cảm ơn phát súng đó của anh
Chính nhờ phát súng đó tôi mới có thể trốn được vụ ám sát của Lão Đoàn, tôi mới có thể ngồi lên vị trí ngày hôm nay.” Cố Thành Kiêu thừa nhận, chuyện này đã làm anh hứng thú, nhưng tình tiết kịch bản đảo ngược kiểu này càng làm anh dè chừng hơn
Một tay anh cầm súng chĩa vào Trác Việt, tay còn lại thì nắm chặt tay Lâm Thiển, chuẩn bị khai chiến bất cứ lúc nào.
Đột nhiên, gió biển gầm gừ thổi tới, du thuyền lắc lư, Lâm Thiển loạng choạng đứng không vững, cô bất chợt cảm thấy cảm giác say tàu lại ập tới.
“Không3sao chứ?” Cố Thành Kiêu lo lắng, “Sắc mặt em không tốt lắm.”
Lâm Thiển ổn định dưới chân, gượng cười: “Em luôn ở chỗ này, bị say sóng nên cứ dật dờ mãi
Nằm thì không cảm thấy gì, nhưng đứng thế này thì không được...” Cô có cảm giác buồn nôn, “Nếu còn lắc lư nữa chắc em sẽ nôn hết cơm tối ra quá.” Cố Thành Kiêu cau mày, rất lo cho sức khỏe của cô
Trác Việt lại khẩn cầu: “Thủ trưởng Cố, nếu anh cảm thấy ở đây không an toàn vậy thì tôi tìm chỗ khác, chúng ta lên bờ đi, để chị dâu thoải mái hơn, say tàu rất khó chịu.”
Cố Thành Kiêu nhìn Lâm Thiển mồ hôi đẩy đầu, mặt mày tái mét, rồi lại nhìn đám người đang bao vây anh
Anh nghĩ, nếu đối phương thật sự có ý xấu, anh dẫn theo Lâm Thiển đúng là khó trốn thoát.
“Tôi sẵn sàng quay video làm nhân chứng,” Trác Việt lại quăng điều kiện ra, “Ông Kim thuê sát thủ giết người, tôi có ghi âm lại vụ giao dịch của chúng tôi, còn có chứng cứ ông ta chuyển khoản cho tôi
Đương nhiên tôi không thể ra tòa làm chứng, nhưng vẫn có thể gửi bưu kiện nặc danh.”
Cái này chính là giao dịch thực tế nhất
Cố Thành Kiêu nhìn Lâm Thiển khó chịu như thế, cuối cùng lên tiếng đồng ý
Nếu đã cho Cố Thành Kiêu chọn địa điểm, vậy thì anh cũng không khách sáo gì
Anh chọn chuỗi khách sạn quốc tế cao cấp nhất, sang trọng nhất nơi này
Càng là khách sạn cao cấp thì biện pháp an ninh sẽ được sắp đặt tốt hơn, quan trọng nhất là đối diện khách sạn chính là đồn cảnh sát địa phương, dù đám người Trác Việt muốn làm loạn có lẽ cũng không dám.
“Sao, không dám à?” Cố Thành Kiêu hỏi ngược lại
“Trên đời này còn có chuyện mà Lão Đoàn anh không dám à?” Trác Việt trịnh trọng nói: “Không có!” Căn phòng tổng thống xa hoa có thể ngắm cảnh biển 270°, là nơi mắt nhìn thấy đều là bầu trời đêm và biển lớn vô cùng vô tận
Cảnh đêm trên bờ biển bao nhìn bao quát, tận mắt nhìn thấy sự sâu thẳm của biển cả
Sáng sớm mai đứng ở đây ngắm mặt trời mọc chắc chắn là cảnh đẹp tuyệt vời.
“Em..
em...” Lâm Thiển ngại ngùng, kéo tay Cố Thành Kiêu, cẩn thận hỏi: “Em đi tắm được không?”
“Đi đi, tắm xong rồi ngủ một giấc đàng hoàng, đừng đi ra.” Lâm Thiển lo lắng nhìn Cố Thành Kiêu, anh cười an ủi cô: “Ở đây rất an toàn, bây giờ chúng ta an toàn rồi
Đi đi, em tắm xong thì có thể liên lạc với người nhà
Bây giờ bên đó là ban ngày, nói là em đi công tác, địa điểm bảo mật, những cái khác thì đừng nói nhiều.”
“Um.”
Cố Thành Kiêu đưa điện thoại dùng để liên lạc cho cô, anh ôm cô rồi nhẹ nhàng hôn lên trán cô
“Nhanh đi đi, đầu thối quá.” Vốn là khoảnh khắc rất ấm áp nhưng trong giây lát đã bị anh phá vỡ, Lâm Thiển tức thì lườm anh
Cố Thành Kiêu cười, sờ đầu cô, khẽ đẩy cô, “Ngoan nào, nhanh đi đi.” Lâm Thiển được tắm rửa như ý nguyện
Mấy ngày không tắm, mồ hôi lại chảy ra nhiều thế này, ngay cả cô cũng ghét bỏ mình.
Trác Việt một mình ngồi an tỉnh trong phòng khách ở bên ngoài
Vì để tỏ rõ thành ý nên anh ta một mình đến đây, không mang theo thuộc hạ.
Cố Thành Kiêu thong thả đi tới, ngồi xuống, thong dong nói: “Nói đi, nói rõ ràng tất cả mọi chuyện, đừng có bất cứ lừa gạt nào
Tôi là lính điều tra hình sự, nếu anh nói dối, tôi sẽ phát hiện rất dễ dàng.”
“Lão Đoàn ban đầu là người nước X, vốn là tướng lĩnh cấp cao của quân đội nước đó nhưng ông ta làm phản, cuối cùng mang theo quân của mình rời khỏi đất nước
Sau đó dần trở thành tổ chức sát thủ với mục tiêu cuối cùng là kiếm lợi nhuận.”