Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Từ trước đến nay chỉ cần công ty xuất hiện bất kỳ nhân vật mới nào đều cũng có thể dẫn đến một làn sóng bàn tán xôn xao, huống hồ nhân vật kia còn bước vào văn phòng của Mục Cảnh Thiên, càng khiến người ta suy đoán.
Trong phòng thiết kế lại vang lên một trận bàn bạc xôn xao.
Từ khi Hạ Tử Hy bước ra khỏi văn phòng của Mục Cảnh Thiên, cả công ty đều được hoá giải
căng thẳng, hiện tại bất kỳ người nào cũng không còn chút căng thẳng nào, bắt đầu bàn tán tám chuyện.
“Tiểu Hy, em đã nghe thấy gì chưa?”
“Cái gì?”
“Có một người phụ nữ bước vào văn phòng của Mục tổng, hơn nữa còn trang điểm vô cùng xinh đẹp, tất cả mọi người chỉ cần liếc mắt nhìn liền có thể nhận ra được, chính là cố ý trang điểm trước khi đến đây!” Khả Khả nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy nhướng mày, liếc mắt nhìn cô: “Vậy sao?”
Khả Khả liên tục gật đầu, nhìn Hạ Tử Hy không một chút căng thẳng nào: “Tiểu Hy, tim em cũng thật rộng lượng, một chút cũng không lo lắng!”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Lo lắng cái gì? Người ta trang điểm cũng là chuyện bình thường, hơn nữa nhìn cũng không phải là người bình thường!”
“Tiểu Hy, em thật sự là người có tấm lòng độ lượng nhất mà chị từng gặp!” Khả Khả không nhịn
được câm phục nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Em đây gọi là tự tin vào bản thân mình!”
“Ok, ok, xem như chị không nói gì cả!”
Nhìn dáng vẻ của Khả Khả, Hạ Tử Hy bật cười.
Hơn nữa bất kể người đó là ai, nếu như Mục Cảnh Thiên muốn làm chuyện có lỗi với cô cũng sẽ không chọn địa điểm tại công ty, Mục Cảnh Thiên là loại người như thế nào, thông minh đến đâu, làm sao có thể để cô nắm
thóp được chứ!
Hạ Tử Hy cũng không suy nghĩ quá nhiều, trực tiếp bước đến phòng trà nước, chuyện này đối với cô mà nói không chút ảnh hưởng nào.
Lúc này tại văn phòng của Mục Cảnh Thiên.
Lý Giai Giai bước vào bên trong, váy liền thân màu vàng, chân mang giày cao gót ba phân, còn đặc biệt hoá trang, không khó để nhận ra, cô chính vì lần gặp mặt
này mà tỉ mỉ trang điểm một phen.
Sau khi cô bước vào bên trong, khi nhìn thỉ thấy người đàn ông đang đứng quay lưng lại với mình, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
Dù cho chỉ nhìn thấy phía sau lưng, nhưng trên người anh ta cũng toả ra khí chất thành thục, ổn định của đàn ông, khiến người khác vừa nhìn liền khó lòng quên được.
Trước đây từng nhìn thấy, chỉ là liếc mắt nhìn từ xa, nhưng hôm
nay người đàn ông này lại đứng sờ sờ trước mặt cô.
Cô ta bước về phía trước, đứng cách anh một khoảng cách không quá xa sau đó nhỏ nhẹ gọi một tiếng: “Mục tổng!”
Khi nghe âm thanh vang lên phía sau, Mục Cảnh Thiên lúc này mới thu lại tầm mắt, quay đầu lại, khi nhìn thấy người phía sau mình, chân mày khẽ nhíu chặt.
“Chính là do cô gọi điện thoại?” Sau đó anh trầm giọng hỏi.
Lý Giai Giai đứng đối diện anh,
thân thể đứng thẳng, nỗ lực khiến bản thân nhìn không có vẻ căng thẳng, cô gật đầu thừa nhận: “Là tôi!”
“Cô xác định cô tận mắt nhìn thấy những chuyện đó?” ánh mắt Mục Cảnh Thiên cùng giọng nói mang vài phần thăm dò cùng dò thám.
Lý Giai Giai gật đầu: “Đúng vậy, lúc đó tôi từ phòng bệnh khác bước ra ngoài, trùng hợp nhìn thấy Lăng tiểu thư bước vào bên trong, sau đó nhìn thấy Mục lão thái thái cũng đi vào chung, lúc đó tôi vẫn không biết cô ta chính là thiên kim của Tập đoàn Lãng
thị, chỉ nhìn thấy Mục lão thái thái bước vào bên trong, tôi vốn dĩ muốn gọi bà, nhưng không nghĩ rằng khi bước đến gần, liền nhìn thấy Mục lão thái thái đã té ngã…” Lý Giai Giai kể lại tình huống lúc đó, nhưng nhìn cô vẫn có chút căng thẳng.
Cũng không biết có phải vì ánh mắt của Mục Cảnh Thiên hay vì nguyên nhân khác.