Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Rõ ràng đã tập luyện vô số lần khi ở nhà, nhưng đến nơi này vẫn không tránh được có chút căng thẳng.
Mục Cảnh Thiên mím môi, ngồi trên ghế dựa, đôi mắt sâu lắng âm thầm đánh giá cô: “Vậy tại sao lúc đó cô không lên tiếng? Phải chờ đến hiện tại?”
“Cũng vì…tôi sau này mới biết rằng cô ta chính là thiên kim của Tập đoàn Láng thị, cho nên tôi không dám tuỳ tiện nói ra, cô ta uy hiếp tôi, nếu như dám ăn nói lung tung nhất định sẽ không buông tha tôi, tôi cũng không muốn mất công việc hiện tại, cho nên không dám nói ra…”
“Tôi biết rằng chuyện này tôi rất ích kỉ, cho nên tôi vẫn luôn cảm
thấy ăn năn, nhìn thấy Mục lão thái thái vẫn nằm trên giường bệnh rất khó chịu, đêm qua tôi nhìn thấy tin tức, nói rằng cô ta đã bị bắt giam, lúc này tôi mới dám nói ra…” Lý Giai Giai đứng một bên, dáng vẻ vô cùng đáng thương, giống như thật sự vô cùng uất ức.
Ánh mắt vẫn âm thầm quan sát cô, cuối cùng chậm rãi lên tiếng: “Lặp lại những chuyện cô đã trải qua, nghe được cũng như nhìn thấy được vào ngày hôm đó lặp lại một lần nữa…”
Cả một buổi chiều, Lý Giai Giai
không bước ra khỏi văn phòng của Mục Cảnh Thiên.
Khi chuẩn bị đến giờ tan ca, Hạ Tử Hy liền bước lên lầu tìm Mục Cảnh Thiên, A Kiệt đứng canh ngoài cửa, khi nhìn thấy Hạ Tử Hy liền lập tức bước lên.
“Hạ tiểu thư!”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Cậu vẫn chưa tan ca sao?”
“Tổng giám đốc vẫn chưa tan ca, tôi làm sao dám tan ca trước chứ?”
“Tôi ngửi thấy một cỗ bất mãn đâu đây!”
“Không có không có…” A Kiệt lập tức cười phủ nhận.
Hạ Tử Hy cũng mỉm cười, khi vừa chuẩn bị bước vào, lúc này A Kiệt lên tiếng: “Hạ tiểu thư…”
Hạ Tử Hy xoay đầu: “Như thế nào?”
“Thật ra…Mục tổng ở bên trong vẫn còn chút chuyện, so với tưởng tượng của cô không giống…” A Kiệt nói.
Hạ Tử Hy nhíu mày nói: “Giấu đầu lòi đuôi như vậy, anh đang muốn nói gì?”
“Không không không, Mục tổng chỉ hỏi chuyện ở bên trong, cũng không có làm bất kỳ chuyện gì khác!” A Kiệt nói, nếu như để Mục tổng biết cậu nói những lời này, còn không nhổ sạch tóc cậu hay sao.
Hạ Tử Hy nhìn về hướng cánh cửa văn phòng nhướng mày hỏi: “Vẩn chưa rời khỏi sao?”
Nhìn theo ánh mắt của Hạ Tử Hy, A Kiệt chỉ đành gật đầu: “Đúng
A It
vậy…
Trong văn phòng tổng giám đốc.
Mục Cảnh Thiên cầm lấy một tấm chi phiếu: “Tấm chi phiếu này dành cho cô!”
Nhìn tấm chi phiếu trước mặt, Lý Giai Giai nhíu mày: “Mục tổng, đây là ý gì…?”
“Đây là cô đáng được hưởng!”
Tại đây có hình ảnh
một lát liền nói: “Mục tổng, nếu như anh muốn đền bù cho tôi, vậy thì anh sắp xếp cho tôi một phần công việc có được không?”
Chân mày Mục Cảnh Thiên nhíu chặt.