Linh Chu

Chương 1515: Tiên Thành tìm yêu (2)



- Trong thân thể của ngươi không có Long Huyết chứ ?

Mao Ô Quy bắt đầu trở nên hưng phấn, rất muốn rút một ống máu trong thân thể Phong Phi Vân ra để nghiên cứu.

Phong Phi Vân áp chế hoa văn ma quái trên cánh tay, ánh mắt lại vẫn đỏ đậm như trước, như là hai luồng máu tươi. Hắn nhìn chăm chú Mao Ô Quy trong lòng cực kì khó chịu.

- Khụ khụ, lão phu... Lão phu không có hứng thú đối với huyết dịch của ngươi. Ơ, lại ngửi thấy được yêu khí .

Mao Ô Quy đi dọc theo một con đường lớn đã bị tàn phá về hướng trung tâm di chỉ Tiên Thành. Lực áp chế trên thân thể hắn càng lúc càng mạnh, làm cho tốc độ trở nên càng lúc càng chậm.

- Xoẹt xoẹt.

Một cánh tay sắt đánh ra từ phía sau một tòa tường cổ, nó chụp xuống về hướng Mao Ô Quy .

Cánh tay sắt này rất kỳ quái, nó không giống như cánh tay nhân loại, dài chừng hơn sáu thước. Nó vươn ra như một đôi kìm lớn, làm cho mặt đất dưới chân Mao Ô Quy đều bị vỡ vụn .

- Ta nhổ vào, món đồ gì đây ?

Mao Ô Quy bay vọt lên, lão nhảy đến trên vai Phong Phi Vân, sau đó trốn vào trong vạt áo của Phong Phi Vân, chỉ lộ ra nửa cái đầu .

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.

Một con kiến so với voi thì còn lớn hơn nhiều húc đổ bức tường cổ. Nó xông ra ngoài, toàn thân đều là áo giáp như kim loại. Nó vươn dài sáu cái chân vững chắc to như miệng bát cũng giống như là kim loại luyện thành. Trên mỗi một chân cũng có một cái kìm lớn, vô cùng sắc bén.

- Chỗ Yêu Tộc làm việc, người không liên quan mau lui.

Con Cự Nghĩ (kiến khổng lồ ) này này mở miệng nói ra lời người đời, âm thanh rất lạnh nhạt, tràn ngập sát khí.

Phong Phi Vân hai mắt đỏ ngầu, khí tức trên người rất không ổn định, trên cánh tay ngưng tụ ra lực lượng vạn thú, chỉ một quyền đã đánh bay con Cự Nghĩ này đi ra ngoài, chân tay như kim loại kia đều đã đứt đoạn thành hai nữa .

- Rầm.

Con Cự Nghĩ này kêu thảm một tiếng, thân thể hóa thành hình người, toàn thân bao trùm áo giáp màu đen. Nó vươn sáu cánh tay ra, mỗi một cánh tay đều tựa như một chiếc kìm lớn sắc bén .

Trong miệng hắn phun ra một quả bùa chú, bùa chú hóa thành một đạo ánh sáng lung linh bay đi ra ngoài.

- Yêu Tộc chúng ta có rất nhiều cường giả tụ tập ở chỗ này, ta đã thông tri cho bọn họ. Chả mấy chốc sẽ có cường giả chạy đến đây trấn áp ngươi.

Con yêu Cự Nghĩ lạnh giọng nói.

Thân thể Phong Phi Vân khẽ động, đột nhiên hắn xuất hiện ở trước người Cự Nghĩ Yêu Tộc. Trong lúc đối phương vẫn còn không kịp phản ứng lại, thì một chưởng đã nện vào đỉnh đầu của hắn, lập tức đập vỡ thân thể của hắn thành muôn vàn mảnh nhỏ, yêu huyết chảy tràn con đường lớn .

- Nhân loại lớn mật, nơi đây đã bị Yêu Tộc khoanh thành vùng cấm. Ngươi dám xông vào, thì coi như vận số của ngươi quá kém.

- Nói thừa nhiều như vậy để làm chi, mau giết hắn đi.

Hai lão già mặc trường bào màu xám bay ngang trời đến chỗ hắn, trên người yêu khí dày đặc, khí thế vô cùng bá đạo. Cả hai đều tự đánh ra một khối yêu cốt, nện về hướng Phong Phi Vân .

Bọn họ đã phong tỏa một mảnh xứ sở này, mưu đồ bí mật đại sự nên không muốn bị tu sĩ nhân loại xông vào.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.

Trên cánh tay Phong Phi Vân dày đặc hoa văn yêu quái, ma khí bốc lên, tựa như biến thành hai cái tà trảo. Hai tay công kích ra, hắn đánh ra hai đạo thú hồn như nước cuộn trào, nện thẳng vào hai khối yêu cốt kia .

Thú hồn và yêu cốt bắt đầu giằng co, chúng đều bùng phát ra dao động lực lượng khủng bố.

Hai lão già mặc áo choàng màu xám có vẻ cực kì cố hết sức. Cả hai điều động lực lượng toàn thân, toàn bộ lực lượng đều đánh về hướng Phong Phi Vân .

- Phá cho ta .

Từ trong thân thể Phong Phi Vân lao ra một vạn con Linh Thú chiến hồn. Bởi vì đã bị Vẫn Thiên Linh Thạch áp chế, những Linh Thú chiến hồn này đều bị áp chế trong một vùng mười thước, nhưng mà uy lực vẫn mạnh mẽ. Vạn thú hiện ra, lực lượng oanh kích ra xa.

- Phốc.

- Phốc.

Hai vị cường giả Yêu Tộc bị nện vỡ thành hai đám mây máu .

Hai khối yêu cốt kia rơi rụng xuống trên mặt đất, làm cho mặt đất xuất hiện ra hai cái hố to.

.. .

Phong Phi Vân nhặt hai khối yêu cốt trên mặt đất lên. Đây đều là đại yêu cốt, mặc dù chỉ là một khối rất nhỏ, nhưng vẫn nặng khoảng một ngàn cân. Trên đó vẫn còn lưu lại được lực lượng của đại yêu, uy lực có thể so với một kiện Linh Khí cường đại .

- Hai tên bị ngươi đánh chết vừa rồi chính là Hổ Lang Yêu Tộc, hơn nữa lúc trước gặp phải Cự Nghĩ Yêu Tộc. .. Thật sự là kỳ quái, bởi vì ngay trong mỗi đại Yêu Tộc thì tất cả vẫn luôn cạnh tranh lẫn nhau, đối địch với nhau. Nhưng hiện tại lại liên kết chung tay, chẳng lẽ bọn họ là muốn độc chiếm một khối hài cốt Chân Long kia? Cũng không đúng a, một mảnh thành vực này vẫn còn thuộc về khu vực bên ngoài, cũng không có khí tức của hài cốt Chân Long.

Mao Ô Quy giấu ở bên trong trang phục của Phong Phi Vân. Lão thụt đầu vào chứ không dám thò đầu ra.

Lúc ở trong Thánh Linh mộ táng lão đã đoạt đi Tinh Hồng Cổ Thuyền, bị rất nhiều cường giả Yêu Tộc trông thấy. Nên bây giờ quả thật lão không muốn bị người ta nhận ra, sau đó bị một đám Yêu cường đại vây công.

Phong Phi Vân xông qua trận pháp do cường giả Yêu Tộc bố trí, đi vào trong một mảnh phế tích Tiên Thành này. Từ bên trong kiến trúc đổ nát ở hai bên vọng ra âm thanh của sinh vật chưa biết. Những sinh vật này ẩn náu trong bóng tối đều không hề xuất thủ, mà là đi theo Phong Phi Vân ở một cự li vừa phải .

Rất hiển nhiên bọn họ đều cảm nhận được khí tức cường đại tản mát ra từ trên người Phong Phi Vân, không kẻ nào dám hành động thiếu suy nghĩ.

Một làn sương mù đen tuyền chuyển động giữa đám cung điện bị tàn phá, từ trong làn sương mù hiện ra một đôi mắt xanh lè, còn có một cái miệng to như chậu máu. Nó nói nặng trịch đầy nguy hiểm:

- Người trẻ tuổi, hôm nay mười tộc Yêu Tộc tụ tập tại đây. Nơi này không phải chỗ mà ngươi nên xông vào .

Phong Phi Vân dừng bước chân lại. Hắn nhìn thoáng qua đám sương mù màu đen kia, trong ánh mắt tràn đầy vẻ uy nghiêm rồi trầm giọng nói:

- Ngươi vẫn còn không có tư cách nói lời đó với ta.

- Hừ, ta chính là yêu tướng của Âm Phong Yêu Tộc, tại Vạn Tộc Chiến Trường có trên vạn điểm quân công. Vậy mà ngươi lại còn nói ta không đủ tư cách.

Đám sương mù đen tuyền kia lúc tụ lúc tan, không có hình dáng cố định. Nó giống như một hồi gió lạnh thấu xương .

Từ trong đám sương mù màu đen vươn ra một thủ trảo hung ác, móng tay bén nhọn. Nó hóa thành những mũi thần nhận ( dao thần).

- Âm Phong Yêu Tộc, chỉ là Yêu Tộc không ra gì thôi.

Phong Phi Vân huýt sáo một tiếng, từ trong miệng phun ra Phượng Hoàng Nghiệt Hỏa vô tận. Nó hóa thành một biển lửa đỏ đậm cực nóng, thổi cho vị yêu tướng Âm Phong Yêu Tộc bị bắn bay đi xa. Gió lạnh trên người nó đều thiếu chút nữa bị đánh tan.
— QUẢNG CÁO —