Lục Thiếu Du trước đây có khí phách thế nhưng lại không có uy áp như vừa rồi. Uy áp và thực lực của bản thân có quan hệ trực tiếp. Giống như là người thường xuyên nắm trong tay quyền thế, sát phạt quả quyết vô hình trung sẽ sản sinh ra một cỗ khí thế, một cỗ khí phách.
- Chưởng môn, vậy hiện tại chúng ta đi sắp xếp nhân thủ.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính nói.
- Hai người các ngươi đi đi, tốt nhất là để Đông lão và Oánh tỷ đưa các ngươi đi một đoạn. Bằng không phiền phức của các ngươi cũng không ít.
Lục Thiếu Du nhìn hai người rồi nói. Sau khi nói xong chính sự, khóe miệng hắn không khỏi nở nụ cười, so với dáng vẻ nghiêm túc vừa rồi dường như là hai người vậy.
Điều này làm cho mọi người trong phòng có chút nghi hoặc. Vị chưởng môn này quả thực không hề đơn giản, cỗ khí thế vừa rồi kia không ngờ bằng vào thực lực của bọn họ cũng cảm thấy có một cỗ áp lực không nhỏ.