Linh Vực

Chương 77: Giao Dịch



Đã có kinh nghiệm bổ sung linh trận cho trường đao, Tần Liệt rất tự tin khi làm cho Long cốt tiên.

Lần này, Tần Liệt chủ động chuẩn bị trước thời gian, phân chia thành năm giai đoạn, mỗi giai đoạn chỉ bổ sung một phần năm Tăng phúc trận đồ, sau bảy ngày rốt cục cũng đã bổ sung hoàn chỉnh trận đồ Tăng phúc cho Long cốt tiên.

“Chủ trận đồ của Long cốt tiên có thể tụ tập sức gió, chắc rất thích hợp cho người luyện linh quyết thuộc tính Phong. A… không đúng, còn có tính nhu của Thủy, xem ra linh quyết bằng hữu này tu luyện hơi pha tạp, vừa có gió vừa có nước. ừm, hỗn tạp như vậy, hèn gì phải tìm người chuyên môn chế tác linh khí cho.”

Trong sân, Lý Mục cầm Long cốt tiên đã tu bổ xong tùy tiện múa may mấy phát.

Trong viện gió bỗng nổi lên, khiến khắp nơi tối tăm mù mịt, một luồng gió gầm gào quấn quanh Long cốt tiên.

Long cốt tiên đong đưa kéo theo một màn gió xám, tạo thành một bức tường gió vờn quanh cây roi.

Long cốt tiên nhìn như một đầu rồng gió, tạo nên một tư thái đánh giết khiến người ta phải nghẹn họng nhìn trân trối, hơn nữa tư thế nào cũng trông sống động vô cùng, như rồng thật vậy.

“Lý thúc hay quá.” Tần Liệt trầm trồ.

“Tùy tiện vung vẩy hai cái mà thôi, ngạc nhiên thật.” Lý Mục đưa trả Long cốt tiên cho Tần Liệt: “Cũng giống như trường đao, Tăng phúc trận của ngươi lại làm tân đoạt chủ. Cả chủ trận đồ cộng với Tụ linh và Trữ linh ba trận cộng lại của người ta cũng không rườm rà bằng Tăng phúc trận của ngươi, nên cũng bị Tăng phúc trận của ngươi trùm cả lại. Bây giờ Tăng phúc trận của ngươi đã thành hạch tâm của Long cốt tiên, làm năng lực tụ tập gió của nó tăng lên đáng kể.”

Long cốt tiên khi trận đồ đã hoàn chỉnh có màu nâu xám, cầm vào có cảm giác trơn trượt như đang cầm một con rắn.

Tần Liệt rất không thích cảm giác ấy: “Kỳ quái thật, cầm cái này không thoải mái chút nào, không biết Thiến tỷ có thích hay không, chứ ta không thích lắm.”

“Trong linh quyết tu luyện hệ phong của Chủ nhân của Long cốt tiên lại có lẫn lực của nước, nước vốn trơn trượt, ta nghĩ cô ta có lẽ sẽ rất thích cảm giác này.” Lý Mục cười nhẹ, “Kẻ luyện ra Long cốt tiên này cũng có chút tạo nghệ, hắn cân nhắc rất toàn diện mọi mặt của người yêu cầu, loại trơn trượt này cũng là một nét độc đáo, ngươi không phải lo người dùng không thích nó.”

“Đúng rồi, lúc ngươi đang bổ sung linh trận, nha đầu áo trắng với lão bộc có tới, hỏi chuyện Tụ linh bài.” Lý Mục nói: “Nha đầu kia rất để tâm tới Tụ linh bài, chắc tác dụng tụ tập thiên địa linh khí của nó có trợ giúp cho việc tu luyện của cô ta, lại vừa lúc cô ta đang có nhu cầu về mặt này, nên… cô ta lại chủ động tăng giá.”

“A?” Tần Liệt khoái chí, cười: “Tăng bao nhiêu?”

“Ba viên linh thạch phàm cấp thất phẩm.” Lý Mục cười ha hả: “Ta có nói với cô ta rồi, mấy ngày nữa mới có hàng, cô ta sẽ quay lại ngay đấy. Ngươi đừng về Tinh Vân Các vội, luyện một ít Tụ linh bài dạng cải tiến đi, chúng ta bán giá năm viên linh thạch phàm cấp thất phẩm một cái, chắc chắn bán được.”

“Được.” Tần Liệt vui vẻ gật đầu.

Cái gọi là Tụ linh bài dạng cải tiến, chính là Tụ linh bài ban đầu được khắc thêm một cái Tăng phúc trận.

Đối với Tần Liệt hiện giờ chuyện này không có gì khó, luyện chế cũng chẳng hao tốn linh lực và tinh thần lực bao nhiêu.

Nên điều này có nghĩa là sau này hắn sẽ có rất nhiều linh thạch để dùng, tha hồ đổi thành linh bản. Tần Liệt tạm thời ở lại cửa hàng, dùng lượng linh bản còn lại luyện chế Tụ linh bài.

Bốn ngày sau.

Ba mươi lăm bức linh bản còn lại, luyện thành công ba mươi hai tấm Tụ linh bài dạng cải tiến, ba bức thất bại.

Ngày thứ năm, nữ tử áo trắng đúng hạn lại tới.

Nữ tử mặc một bộ đồ trắng tinh đứng ngay trước cửa hàng tạo thành một bức tranh tuyệt mỹ, cả trời đất đều trở nên động lòng người.

Đôi mắt trong veo như thủy tinh thấp thoáng một tia chờ mong: “Đã có Tụ linh bài chưa?”

“Có rồi.” Lý Mục đáp, nhìn Tần Liệt khẽ gật đầu, ý bảo hắn ra tiếp.

Nữ tử và lão bộc mắt sáng lên, hình như rất coi trọng Tụ linh bài, hai người đều quay sang nhìn Tần Liệt.

“Đây là Tụ linh bài kiểu mới, có khả năng tăng tốc độ tụ tập linh khí lên gấp đôi kiểu cũ!” Tần Liệt đưa cho họ mỗi người một cái Tụ linh bài, rồi kích hoạt hai cái trong tay mình cho họ xem. Linh bản vừa sáng, thiên địa linh khí xung quanh rõ ràng bắt đầu chuyển dời hội tụ về phía nó.

Linh khí trong cửa hàng tăng lên gấp đôi so với bình thường!

Trước kia, muốn làm được như vậy, phải kích hoạt tới bốn cái Tụ linh bài.

“Độ tăng cường hình…”

Nữ tử và lão bộc càng sáng mắt, nét mặt hơi lộ vẻ kích động.

Rồi cùng lúc kích hoạt Tụ linh bài đang cầm trong tay, cẩn thận cảm nhận sự biến hóa trong đó.

Một lúc lâu sau, nữ tử nghiêm sắc mặt, thanh âm trong trẻo lạnh lùng: “Bao nhiêu linh thạch?”

“Năm viên linh thạch phàm cấp thất phẩm!” Tần Liệt nói, bàn tay nắm lại, trong lòng có chút khẩn trương.

Ba mươi hai bức linh bản, nếu như đều bán được với giá này, thì sẽ có một trăm sáu mươi viên linh thạch phàm cấp thất phẩm!

Một viên linh thạch này có thể đổi hai mươi lăm linh bản trắng, vậy tổng cộng hắn sẽ có bốn ngàn bức linh bản!

Bốn ngàn bức linh bản!

Hắn tập ba linh trận Tụ linh, Tăng phúc, Trữ linh tổng cộng hao phí hơn một ngàn linh bản, nói cách khác một khi làm ăn này thành công, ít nhất trong vòng một hai năm hắn có thể yên tâm không phải lo thiếu linh bản!

“Được, ta muốn mua hết!” nữ tử hầu như không cần suy nghĩ, gật đầu ngay, rồi bổ sung thêm một câu: “Có bao nhiêu ta mua hết bấy nhiêu, chỉ cần ngươi có hàng, ta mua toàn bộ.”

Tần Liệt kích động, toàn thân run lên, nhìn nữ tử, ánh mắt nóng rực.

“Khụ khụ!”

Lý Mục trừng mắt nhìn Tần Liệt, thầm mắng tiểu tử này thật không nên nết, chỉ là một trăm sáu mươi viên linh thạch phàm cấp thất phẩm mà đã hưng phấn tới thất thố thành như vậy, thực là mất mặt!

“Tạm thời có nhiêu đó thôi, ta nhập hàng cũng không dễ, các người thỉnh thoảng nên ghé lại, không chừng sẽ có hàng mới.” Lý Mục nhàn nhạt nói.

“Đây là ba mươi hai viên linh thạch huyền cấp nhất phẩm, tương đương một trăm sáu mươi viên linh thạch phàm cấp thất phẩm, xin kiểm tra lại.”

Lão bộc khoát tay, trên mặt bàn bỗng hiện lên một mớ tinh thạch óng ánh long lanh.

Mỗi viên kích thước đều tăm tắp, lóe lên ánh sáng mờ mờ.

- linh thạch huyền cấp!

Võ giả Thông U cảnh, Vạn tượng cảnh khi tu luyện chính là sử dụng loại linh thạch huyền cấp này, linh thạch cấp bậc này mới là tiền lưu thông của thế lực đẳng cấp cao.

“Tần Liệt, cất đồ trước đi.” Lý Mục nhắc.

Tần Liệt hai mắt sáng ngời, cười ngây ngô mấy tiếng, gom mớ linh thạch cất vào trong ngăn tủ dưới bàn.

“Nếu luyện nhiều Tụ linh bài loại mới này, ta có thể tự mua cho mình một cái nhẫn không gian…” Tần Liệt dần bình tĩnh lại, trong mắt thần quang rạng rỡ, thầm suy tính trong bụng: “Lúc trước ở Lăng gia trấn, Lục Ly kia ngạo khí khinh người, coi thường ta, hình như cô ta cũng có nhẫn không gian thì phải?”

“Linh quyết ngươi tu luyện rất đặc thù, hình như là lực lôi đình, chàng trai, linh quyết đặc thù như vậy có thể giúp được chúng ta, ngươi có hứng thú rời khỏi thành đi với chúng ta hay không? Ngươi yên tâm, cam đoan có lợi hơn rất nhiều so với ở đây làm học đồ, đảm bảo sẽ cho ngươi rất nhiều chỗ tốt.” lão bộc nhìn Tần Liệt chăm chú, đột nhiên nói.

“Không thích.” Tần Liệt từ chối ngay, dưới mắt nhìn của hắn, luyện chế Tụ linh bài kiểu mới tốt hơn nhiều so với bất kỳ cái gì.

“Không nghĩ lại sao?” lão bộc cau mày.

“Không cần!” Tần Liệt đáp, rất chắc chắn.

“Chúng ta đi.” Nữ tử gật đầu, nhìn Tần Liệt.

Đôi mắt nàng nhìn kỹ hình tinh vân trên ngực áo Tần Liệt, nói: “Chúng ta sẽ sớm gặp lại.” rồi cùng lão bộc quay người rời khỏi cửa hàng.

“Nha đầu này đẹp, thực lực…cũng rất bất phàm, hình như hứng thú với linh quyết tu luyện của ngươi đó.” Lý Mục lại lười biếng rút mình vào trong xích đu: “Nha đầu đẹp như vậy, ngươi không để ý chút nào à?”

“Không có.” Trong đầu Tần Liệt lặng lẽ hiện lên một thân ảnh ôn nhu thanh nhã, hắn lắc đầu.

“Ta không tin.” Giọng Lý Mục đầy trêu chọc, “Ta chưa thấy nhóc con nào không bị sắc đẹp dụ hoặc, hoặc là trong lòng ngươi đã có người, hoặc là ngươi không bình thường. Ngay cả Lý thúc ta hồi bằng tuổi ngươi cũng không có sức miễn dịch về mặt này nữa là, danh tiếng đồn xa đó…”

Tần Liệt hứng thú, phấn chấn nói ngay: “Kể kỹ chút đi!”

“Nhóc con ngươi còn dám bảo không thích?” Lý Mục liếc xéo, phẩy tay: “Xéo ngay cho ta, Lý thúc nợ tình nhiều lắm, nói hoài không hết đâu, chẳng muốn nói nữa.”

“Nhìn Lý thúc lôi thôi như vậy mà cũng có nợ tình hay sao.” Tần Liệt ra vẻ quái dị, tắc lưỡi: “Nữ nhân của Lý thúc, khẩu vị… chắc là nặng lắm!”

“Khụ khụ… khụ khụ khụ…” Lý Mục như bị sặc, ho ầm ĩ.

Tối hôm đó, Tần Liệt lại lấy vải dầu bọc trường đao và Long cốt tiên, rời khỏi cửa hàng Lý Ký, về Tinh Vân Các.

“Tần Liệt, Hàn trưởng lão có lệnh, ngươi về tới lập tức tới chỗ người!” thị vệ canh cửa vừa thấy hắn lập tức nói ngay.

Tần Liệt chấn động, mắt sáng lên, nghĩ thầm: “Không lẽ có tin của gia gia?”