Loạn Thế Thần Ma

Chương 64: Dung Hợp - Thần Đan



Các thí sinh khác tỏ ra không bằng lòng với quyết định của ban tổ chức, cô gái xinh đẹp Thiên Bình tiến đến trước mặt Hùng : " Thánh Đan! Không phải ta không luyện được."

Một câu nói đầy khiêu khích, khán giả cũng trầm trồ : " Vậy để họ so tài thử xem!"

"Điều này không đúng luật! Ban tổ chức chỉ yêu cầu tiên đan. Cho nên các thí sinh khác chỉ luyện tiên đan để đủ vượt qua kiểm duyệt. Tên này chơi chội luyện ra thánh đan, hắn rất tài nhưng không có nghĩa là những thí sinh còn lại không làm được. Đặc biệt là cô gái tên Thiên Bình kia."

Hùng nhìn vào ánh mắt đầy quyết tâm của Thiên Bình, bỗng nhiên một cảm giác hơi quen thuộc hiện về. Ánh mắt này rất giống với ánh mắt của mội người! Thiên An.

Trọng tài nói : " Nếu đã như vậy! Chúng tôi quyết định biến vòng thi này thành vòng đối đầu trực tiếp giữa hai người. Thí sinh Thiên Hùng thấy thế nào."

Hùng suy nghĩ giây lát rồi gật đầu : " Ta không có ý kiến!"

Vừa nói, hắn vừa quan sát ánh mắt của Thiên Bình. Một tia hy vọng ánh lên trong mắt nàng.

"Vậy không để quý vị chờ lâu nữa! Vòng 10 cuộc thi mang tên đối đầu xin được phép bắt đầu." Bình luận viên hô vang trong những tiếng xì xầm của khán giả. Có khẻ ủng hộ nhưng cũng có kẻ phản đối.

Nhiệm vụ của Đông Phấn Nguyên lão cũng tạm kết thúc. Tòa sen vàng đưa lão trở về vị trí khán đài để cuộc thi được tiếp tục.

Đề thi được thay đổi, lần này hai thí sinh sẽ được đưa vào một căn phòng rộng hơn. Có một tủ thuốc lớn với vô vàn dược liệu quý hiếm mà thí sinh có thể tùy chọn, nhưng điều đặc biệt là sau khi lựa chọn xong hai thí sinh sẽ trao đổi dược liệu của mình cho người kia. Hay nói cách khác là giúp nhau chọn thảo dược.

Khán giả tâm đắc : " Khá hay! Việc trao đổi nguyên liệu cũng chính là đánh giá phẩm chất của con người họ. Nếu họ chơi xấu chọn những dược liệu không tốt hoặc tác dụng ngược để vùi dập đối thủ thì chưa chắc kẻ đó đã thắng."

"Còn nếu cả hai đều chơi đẹp thì chẳng phải chúng ta được chứng kiến cuộc so tài giữa hai thiên tài thực thụ sao!"

Ngay khi tiếng chuông vang lên báo hiệu thời gian bắt đầu. Hùng và Thiên Bình nhanh chóng tiến đến chỗ tủ thuốc và chọn lựa những dược liệu cần thiết.

Hùng đang tính chơi xấu, lựa toàn hàng dởm để dễ dàng chiến thắng nhưng được Tiểu Bảo nhắc nhở : " Chơi xấu là bị loại đó! Bọn ban tổ chức này không muốn cho ai lên ngôi vô địch."

"Ách! Sao lại như vậy!" Hùng vừa chọn thảo dược vừa hỏi.

Không có tín hiệu trả lời, Hùng cũng mò đoán rằng bọn này chắc sợ mất hai viên Thần đan vào tay hắn.

Trong thời gian thi đấu không cấm thí sinh trò chuyện, Hùng cưỡi ngựa xem hoa một hồi rồi tiến thẳng đến chỗ Thiên Bình đang lựa thảo dược để bắt chuyện.

"Tỷ tỷ xinh đẹp! Muốn trao đổi không?"

"Ngươi đã chọn xong đâu mà trao đổi!" Thiên Bình đáp nhưng vẫn chăm chú lựa thảo dược, không thèm liếc Hùng lấy một cái.

Bị người đẹp bơ, Hùng lấy ra một mảnh Thần Chi Thảo rồi gạ gẫm : " Ta chẳng cần lựa cũng có loại thảo dược tốt nhất."

Thiên Bình đủ thông minh để hiểu rằng Hùng đang muốn thứ gì từ nàng, gương mặt đẹp thanh tú ngẩng lên nhìn Hùng nghi hoặc : " Ngươi muốn gì? Không cần úp úp mở mở."

Hùng đáp : " Ta muốn hỏi một chuyện!"

"Chuyện gì?"

"Liệu cô có phải đại công chúa của Hà Thành không?"

"Ngươi!" bất ngờ về câu hỏi của Hùng, nàng đúng là đại công chúa của Hà Thành nhưng điều này rất ít người biết vì từ bé nàng đã đam mê luyện dược nên chỉ tự nhốt mình trong phòng. Không ra ngoài hoặc thanh gia những sự kiện nào của Hà Thành nên người biết đến nàng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Thấy thằng nhóc này không tầm thường, Thiên Bình nhíu mày : " Phải thì sao? Không phải thì sao?"

Hùng cung kính nói : " Không có gì! Chỉ là đệ muốn chào hỏi tỷ tỷ một tiếng."

Thấy Hùng đổi cách xưa hô, Thiên Bình ngạc nhiên : " Ồ! Vậy ra ngươi là người mà Thiên An tiểu muội hay nhắc tới."

Hùng gật đầu, tưởng nàng sẽ hết hồn ai ngờ bị một gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt : " Yếu đuối như ngươi thì làm gì có cửa với tiểu muội của ta? Từ bỏ đi thì hơn."

"Ặc! Để rồi xem." Hùng nói thầm, ném mảnh Thần Chi Thảo về phía Thiên Bình rồi quay đi.

Nhanh tay chụp lấy Thần Chi Thảo, Thiên Bình sáng mắt khi biết đây là thảo dược quý giá. Có nằm mơ nàng cũng không thể ngờ rằng thứ này nàng có được từ tay một tên nhóc.

Sau khi nhận dược thảo dược của đối thủ, cả hai bắt đầu quá trình luyện dược.

Thiên Bình khẽ vận lực, ngọn lửa màu hồng nhạt bùng cháy trong lò luyện đan khiến Hùng bất ngờ nói : " Hồng mị Hỏa!"

Hùng biết về loại dị hỏa này, nó có chung nguồn gốc với Tuyệt Tước Hồng Hỏa của Hồng Tước tỷ tỷ.

Tử hỏa bốc cháy trên tay, ngọn lửa tím ma mị bùng cháy trong lò luyện đan của hắn. Lần này Thiên Bình cũng bất ngờ :

" U Minh Viêm Tử?"

"Bất ngờ sao? Tưởng mỗi cô có dị hỏa à." Hùng đắc ý, nếu hắn dùng Sát Địa Thiên Hỏa thì không biết phản ứng của nàng thế nào nữa.

Phía khán đài, mọi người chứng kiến hai thiên tài luyện dược đang sở hữu hai loại dị hỏa mạnh mẽ thì không khỏi thán phục.

Sức nóng bên trong căn phòng bắt đầu tăng lên bởi hai dị hỏa cùng nhau bùng phát.

Hùng và Thiên Bình đều chuyên tâm vào tác phẩm của mình, khoảng nửa giờ sau Hùng cất tiếng đùa : " Bình Tỷ quả là hào phóng! Chọn cho ta toàn là thảo dược cao cấp nhưng chả liên quan gì đến nhau."

Vài giọt mồ hôi lăn trên gò má ửng hồng vì sức nóng, Thiên Bình mỉm cười đáp : " Còn ngươi thì chọn cho ta toàn thảo dược bình thường nhưng khi kết hợp lại không bình thường chút nào. Xem ra ta phải đánh giá lại ngươi rồi."

Quá trình luyện đan vẫn diễn ra thuận lợi, bỗng nhiên Hùng cảm giác như U Minh Viêm Tử đang yếu đi.

Tiểu Bảo cảnh báo : " Nguồn cung cấp Tử Hỏa có vấn đề! Không thể tiếp tực duy trì."

Hùng nhíu mày lo lắng : " Chẳng lẽ linh xảy ra chuyện gì!"

Trong quá trình luyện dược, tuyệt đối không được để ngọn lửa bên trong lò luyện đan tắt. Nhẹ thì có thể chỉ tạo ra dư chấn nhỏ rồi hủy đi thành quả là đan dược. Nặng hơn là bị phản phệ dẫn đến bất tỉnh thậm trí là mất mạng.

Tình thế cấp bách, Hùng liền đưa Sát Địa Thiên Hỏa vào tay rồi phóng vào trong lò luyện đan khiến cả căn phòng nhuộm màu đỏ máu của Thiên Hỏa. Nhiệt độ trong phòng tăng vọt lên mức tối đa khiến Thiên Bình cánh đó khoảng xa mồ hôi đầm đìa.

"Ngươi làm gì vậy?" Nàng lo lắng hỏi, không phải lo lắng cho hắn mà là lo rằng cả căn phòng này sẽ bị thiêu rụi bởi ngọn lửa hung bạo kia.

Bên ngoài khán đài, khán giả được một phen bất ngờ khi chứng kiến Hùng sử dụng được hai loại dị hỏa, ngọn lửa đỏ chói này lại cuồng bạo khủng khiếp khiến ai nấy đều hoang mang.

Bên trong phòng thi đấu, Hùng bắt đầu không chịu được sự cuồng bạo của Sát Địa Thiên Hỏa. Nếu dùng để chiến đấu thì hắn kiềm chế được, nhưng khi luyện dược thì hắn chưa đủ bản lĩnh. Cánh tay hắn bắt đầu nứt ra thành những vệt dài đỏ máu của Thiên Hỏa.

Thiên Bình bị ảnh hưởng bởi áp lực cùng sức nóng của Thiên Hỏa, nàng thở dốc và quần áo trên người đang dần bị thiêu cháy một cách chậm rãi. Nàng liền đưa linh lực phòng ngự toàn thân.

Hùng đang gào lên đau đớn, nếu hắn thu lại Thiên Hỏa thì có lẽ cả căn phòng này sẽ nổ tung cùng với Thiên Bình. Nên hắn cố gắng chịu đựng rồi cùng lúc vận Thiên Hóa để tăng khả năng phòng thủ.

Thấy sự biến động trong phòng thi đấu qua màn hình, khán giả bắt đầu bạo động và la ó khi thấy sự thờ ơ của ban tổ chức, một người tức giận gào to : " Mịa bọn ban tổ chức khốn nạn! Mù hai sao mà không thấy thí sinh đang gặp nguy hiểm mà không giúp. Đội hỗ trợ đâu hết rồi!"

"Hay là muốn trừ khử luôn hai người họ để không ai đoạt được Thần Đan của các người. Chó má hết sức."

Trọng tài thì đang hết sức xin lỗi và gọi người cứu hộ đến nhưng chưa thấy đâu. Thất Luyện Sư Đông Phấn Nguyên cũng không khỏi lo lắng nhìn căn phòng đang tỏa ra sức nóng khủng khiếp.

Bên trong phòng thi đấu. Một sắc đỏ bao phủ kín căn phòng đồng thời thiêu cháy mọi thứ thành tro. Vẫn còn chút tỉnh táo, Hùng la to với Thiên Bình : "Cô có sao không?"

Giọng Thiên Bình mệt mỏi trả lời : " Ta...không sao! Mau nghĩ cách gì đó thoát ra khỏi đây nếu không cả hai đều chết."

Qua Tiểu Bảo, Hùng biết được có thứ gì đó đã áp chế mãnh liệt vào Linh kiến nàng suy yếu. Không ai khác chính là bọn ban tổ chức khốn nạn.

Tiểu Bảo lo lắng : " Còn một cách giúp ngươi không bị nổ chết!"

"Cách gì mau nói !" Hùng khẩn chương hỏi.

"Long Hóa! Vảy rồng sẽ khiến ngươi miễn dịch với ngọn lửa mình tạo ra." Tiểu Bảo đáp.

"Vậy mau giúp ta! Ta không thể Long Hóa."

"Ta không thể! Ngươi phải tự tìm cách."

"Bà mẹ!" Hùng chửi thầm.

Vì không chịu nổi sức nóng, hai chiếc lò luyện đen nứt ra rồi sinh ra áp lực khổng lồ. Thiên Bình toàn thân không một mảnh vải, cơ thể tuyệt trần trắng nõn ẩn hiện trong ngọn lửa hồng nhạt bao quanh cơ thể nàng. Tuy cũng là hỏa hệ nhưng Hồng Mị Hỏa của Thiên Bình không thể so sánh với Sát Địa Thiên Hỏa cuồng bao, nàng kiệt sức rồi choáng váng. Lớp phòng ngự cũng dần mất đi tác dụng.

"Chẳng lẽ ta phải chết ở đây sao?" Đó là ý nghĩ trong đầu nàng, nhưng cũng trong giây phút cận kề cái chết thì một cánh tay chụp lấy tay nàng rồi kéo cơ thể ngọc ngà của nàng ép sát vào người hắn.

Trong cơn kiệt sức, nàng vẫn có thể nhìn thấy kẻ đã cứu nàng khỏi bị thiêu cháy. Hùng trong trạng thái " Ma Vương " đang ôm chặt lấy Thiên Bình.

Trong tình thế cấp bách và sự vô dụng của Tiểu Bảo, Hùng kích Phẫn rồi Kích hoạt luôn tâm ma nhanh chóng áp chế Thiên Hỏa đồng thời lao đến cứu Thiên Bình trong gang tấc.

Phía bên ngoài, đội cứu hộ khoảng vài chục người mang băng thuộc tính đang dùng sức mạnh làm giảm nhiệt độ của căn phòng từ bên ngoài.

Tuy bị áp chế nhưng Thiên Hỏa vẫn cuồng bạo thiêu đốt cả căn phòng.

Hùng lúc này do mất kiểm soát lại ôm trong tay một thân thể ngà ngọc thì dâm tính bỗng nổi lên. Đôi mắt đen với con ngươi đỏ ngầu đáng sợ nhìn Thiên Bình đang mê man rồi từ từ xâm chiếm cơ thể nàng.

Trong cơn mê man kiệt sức, Thiên Bình cảm nhận được làn môi đang xâm chiếm môi nàng, tay ai đó đang ngự trị trên đôi ngực trần tròn trĩnh đầy kích thích của nàng.

Bất giác một cảm giác dễ chịu chạy khắp cơ thể khiến nàng vô phương chống cự. Mặc cho cơ thể bị sờ soạng mà đáp lại nụ hôn kia một cách bẽn lẽn.

Ư...ư..tiếng rên nhu tình khẽ phát ra trong cổ họng Thiên Bình, cánh tay tham lam của Hùng cứ thế xoa nắn đôi bánh bao tròn trắng mịn của nàng, thỉnh thoảng lại day nhẹ hai nụ đào hồng tươi khiến chúng cương lên đầy nhục dục.

Hùng hoàn toàn mất kiểm soát, những hành động hắn làm tất cả đều là bản năng của một tên biến thái cực độ. Môi hắn chiếm lấy môi nàng mà mút, lưỡi hắn xông phá miệng nàng quấn lấy lưỡi mềm thơm ngọt.

Hai chiến lò luyện đan vỡ vụn, hai viên đan chưa thành hình bay lơ lửng trong ngọn Thiên Hỏa rồi hòa làm một.

Rời môi Thiên Bình, Hùng liếm lên chiếc cổ thon dài trắng ngần rồi mút nhè nhẹ. Toàn thân nàng run lên khi cảm nhận kích thích mà Hùng mang lại.

Tiếng rên mỗi lúc một tha thiết mị tình hơn, nàng cong người cố đẩy đầu Hùng ra nhưng không có sức, liền mắng : " Tên bại hoại nhà ngươi! Mau...thả...ta...ra..ứ...ứm!"

Hùng chặn môi nàng, chiếm lấy lưỡi nàng bằng lưỡi hắn. Cách tay bắt đầu rời khỏi ngực mềm, lướt xuống cái bụng phẳng lì cùng làn eo thon tuyệt trần.

Sau một hồi chống cự yếu ớt, Thiên Bình ngả vào người Hùng mặc cho hắn bắt đầu ngịch phá phần cơ thể bên dưới của nàng.

Á...!! Thiên An la lên khi bị Hùng banh đôi chân ngọc ngà ra để tìm cửa tình ẩm ướt.

Một khúc thịt to lớn đang nằm ngay nơi tiến vào cửa động thiên thai, rồi một cú thúc cực mạnh khiến thứ đó tách bờ môi ướt át rồi xuyên phá thẳng vào trong động tình dâm dật.

"Á...đau...đau quá .....ta ghét ngươi.!" Thiên Bình trợn mắt cảm nhận sự đau thốn khi bị Hùng mạnh bạo đâm xuống.

Mặc kệ tiếng la của nàng, Hùng như con dã thú bắt đầu lắc từ nhịp mạnh mẽ vào âm đạo Thiên Bình.

Á...ư....cảm giác bị mất đi cái ngàn vàng nhanh chóng vị cảm giác sướng khoái chinh phục.

Môi lại chạm môi, lần này là nàng tự tìm đến môi hắn. Nước mắt khẽ lăn trên má hồng.

Bạch! bạch! bạch!

Tiếng giao hợp kích thích cứ thế vang lên trong phòng thi đấu. Một nam một nữ cứ thế trao nhau nụ hôn nồng nhiệt của lửa. Cuồng bạo gặp mị tình ôn nhu, miệng dưới của nàng bị khúc thịt to lớn gân guốc đẩy đưa tạo ra những tiếp nhép nhép đầy khích thích. Môi trên bị chiếm bởi cái lưỡi tham lam, đôi tay săn chắc sờ soạng khắp người nàng rồi dừng lại ở đôi ngực tròn. Hắn há miệng hôn lên nụ đào của nàng rồi mút chùn chụt như em bé.

Mười phút trôi qua, Thiên Bình cong người rùng mình một cái rồi rên như hét : " Ta sướng!"

Hùng lật nàng lại, để nàng trong tư thế bò về phía trước chổng cặp mông tròn lẳn về phía hắn. Hai chân khép hờ hững khiến miếng thịt hồng tươi càng thêm kích thích, một dòng máu đào cùng dâm thủy từ từ chảy ra và được Hùng kề môi vào liếm sạch sẽ.

"Ư...ư...thích quá...ta.sướng!" cảm nhận được môi lưỡi Hùng đang banh từng ngóng ngách âm đạo mình thì Thiên Bình chỉ biết cong người mà hứng chịu khiến mông nàng càng chổng cao lên giúp Hùng dễ dàng hành sự.

Trong cơn hoan lạc, Thiên Bình cũng mất hết lý trí nhường chỗ cho bản năng. Nàng rên mỗi lúc một to hơn đồng thời hẩy mông theo nhịp lưỡi Hùng khiến kích thích càng tăng cao.

Rồi không chịu được nữa, Thiên Bình ngay đầu lại nhìn Hùng bằng ánh mắt mời gọi :

" Làm thiếp sướng đi! Cho thứ đó của chàng vào trong thiếp đi."

Một cú thúc như trời giáng khiến dương vật hắn ngập trong âm đạo nàng, đầu khấc chạm tận vào tử cung khiến nàng la lên trong sự thích thú : " Á...thiếp sướng quá..mạnh lên chàng.."

Theo tiếng mời gọi, Hùng cứ thế lắc từng cứ mạnh bạo vào sâu trong người Thiên Bình. Cứ mỗi lần đâm sâu là một lần sướng khoái lên cực đỉnh, mỗi lần rút ra là một cảm giác chờ đợi đến cảm giác sướng khoái tiếp theo.

Đôi gò vú đung đưa theo nhịp lắc trông thật kích thích. Tiếng rên với tiếng da thịt chạm nhau cứ thế hòa vào làm một thành bản nhạc giao hưởng tột cùng dâm đãng.

Phía trên, hai viên đan đã dung hợp vào nhau tạo ra một viên đan duy nhất. Cùng lúc đó là dị tưởng sảy ra.

Phía trên bầu trời của Quỷ Môn Quan. Mây đen ùn ùn kéo đến như sắp có bão, mọi người trên khán đài không khỏi kinh ngạc : " Trời đang nắng sao tự dưng lại có bão?"

"Đó là dị tượng sinh ra khi một thứ gì đó chuẩn bị xuất thế. Trong trường hợp này...không lẽ!" Thất Luyện Sư Đông Phấn Nguyên đứng dậy khỏi ghế, sau đó là toàn bộ khán giả đều đồng loại đứng dậy chờ đợi.

Hùng lắc như điên cây dương vật của hắn vào trong âm đạo của Thiên Bình. Nàng cũng cong người chịu đòn và không ngừng uốn éo gia tăng khoái cảm.

Tét!

Hùng đánh nhẹ vào bờ mông cong cớn đầy dâm đãng của nàng như muốn trừng phạt.

"Thiếp sắp...không chịu nổi nữa rồi...thiếp...ư..ư...ư...thiếp ghét chàng...tên khốn nhà chàng...a.....a......a.......a...."

Tiếng rên la không ngừng phát ra từ cổ họng Thiên Bình, một công chúa cao quý như nàng đang như một con cái khát tình chấp nhận mọi sự hành hạ từ con đực.

Hùng cứ thế thúc mạnh bạo hơn, hắn nắm tóc nàng khéo ngược lên rồi áp môi vào môi nàng mà liếm mút. Tiếng môi mưỡi cùng tiếng phạch phạch mỗi lúc một dồn dập hơn.

Sau hơn 30 phút giao hợp thì Hùng gầm lên hung bạo rồi giữ chặt lấy eo Thiên Bình rồi tưới dòng tinh đặc sệt nồng đậm vào tử cung nàng khiến nàng rùng mình xuất dâm thủy rồi cong người đón nhận từng đợt tinh dịch như cuộn trào trong cơ thể.

Sau hơn 20 giây, tinh dịch vẫn không ngừng được Hùng tưới vào trong cơ thể. Thiên Bình nép vào người hắn mà cảm nhận thứ to lớn kia vẫn đang giật giật bên trong nàng.

Sau khi tinh dịch đã được cho ra hết, Hùng mơ hồ thoát khỏi trạng thái " Ma Vương ".

Ngọn lửa đang nung chảy mọi thứ và bao quanh hai người. Thiên Bình vì mất đi lớp phòng ngự của Hùng khi trong trạng thái ma vương thì bị sốc nhiệt và bất tỉnh. Hắn nhay tay lấy một tấm vải rồi quấn quanh người Thiên Bình để che đi cơ thể trắng nõn. Rồi há miệng vận công pháp Tam Thiên Thôn và sử dụng khả năng đặc biệt của tầng hai, hút toàn bộ lửa vào trong cơ thể.

Phía bên ngoài, đội cứu hộ bất lực nhìn ngọn lửa đang chuẩn bị công phá ra ngoài thì vụt tắt. Mây đen trên trời cuồn cuộn như bão cộng với sấm chớp rền vang.

Chứng kiến dị tượng hiếm gặp, Thất Luyện Sư Đông Phấn Nguyên run run nói : " Thần đan xuất thế!"

Cách cửa kim loại của phòng thi đấu bị một cánh tay bao phủ bởi Thiên Hỏa đâm xuyên qua rồi từ từ tan chảy trong sự bái phục của mọi người.

"Họ còn sống!"

"Không những thoát chết mà còn luyện ra thánh...à không phải là Thần Đan."

"Định mệnh vô lý hư cấu hết sức."

Hùng xuất hiện sau cánh cửa bị tan chảy, bế trên tay là Thiên Bình đã tỉnh cơn sốc nhiệt và hiên ngang bước ra chỗ đội cứu hộ.

Đội cứu hộ nhanh chóng đưa Thiên Bình vào phòng hồi sức, chỉ còn lại Hùng với viên Thần Đan lấp lánh trên tay. Mọi ánh mắt thán phục đều tập trung vào hắn.

Tiếng vỗ tay cứ thế vang lên. Đúng lúc này, Tiểu Thanh từ ngoài bước vào.