Sau khoảng 1 tuần,Minh Thành cũng đã hết bệnh, anh bắt đầu quay trở lại việc học.
Sáng nay, dáng vẻ tuấn tú của cậu vẫn thu hút ánh mắt của những nữ sinh. Riêng chỉ có Minh Thư vữa đang nằm dài trên bàn ngủ ngon lành, thấy vậy cậu mặc kệ những ánh mắt đó đi tới thẳng bàn của cô nói:
''Thư à, tối nào cậu cũng không ngủ hay sao mà cứ lên lớp là cậu ngủ thế, như con lười ấy.''
Thường thì Minh Thư rất ghét đánh thức cô dậy lúc cô đang ngủ, nhưng không biết vì sao khi nghe được giọng nam quen thuộc ấy thì không tức giận mà còn hỏi thăm với giọng điệu vẫn còn ngáy ngủ.
“Cậu khỏe rồi à?''
Anh nhìn cô.
''Không khỏe thì ở đây làm gì?'' Anh để cặp xuống ghế rồi ngồi xuống, để cằm tựa lên tay ngấm nhìn người con gái đang ngủ, dù biết có rất nhiều cặp mắt đang nhìn anh nhưng anh vẫn không quan tâm mà đang đấm chìm vào vẻ đẹp tuyệt trần của người con gái trước mắt.
Kết thúc tiết học.
Reng reng!!!
Giờ ra chơi đã đến, như thường lệ cô lại ở trong lớp một mình và ngủ cho đến hết giờ giải lao, nhưng chưa nhắm mắt được 5 giây đã có một bàn tay kéo cô dậy nói: ''Nè nè, đừng ngủ nữa đi chơi với tớ thôi.''
''Này, cậu làm gì vậy Thành, tớ đâu có nói là muốn đi chơi.''
''Nhưng tớ thì muốn.''
Anh kéo cô đến căn-tin trường và đi thẳng vào quầy bán bánh ngọt.
''Nào, lựa đi ăn đồ ngọt sẽ cậu cảm thấy tốt hơn đó.''
''Nhưng tớ cần đâu, chỉ tốn tiền thôi.''
''Có thì cũng tốn của tớ đâu phải của cậu, lựa đi tớ trả.''
Bà chủ nhìn một nam một nữ đang luyên thuyên về việc có mua không bà liền nói: '' Gái à, bạn trai con đã muốn mua cho con rồi thì con cứ đồng ý đi.''
Nghe hai từ bạn trai cô liền đơ mặt nói:
''Kh...không phải đâu ạ, ch...'' chưa nói hết câu, anh liền chen vào.
''Đúng đúng, tớ là bạn trai của cậu, tặng câu chút quà này là chuyện bình thường mà.'' Cô lúc này bị 'tấn công' bởi hai người để nhanh chóng kết thúc chuyện này cô cũng đành nhanh tay vơ đại vài cái rồi để anh tính tiền.
Vừa đi, vừa ăn hai người cũng không nói gì nhưng vẫn thu hút rất nhiều cặp mắt, đặc biệt là của những nữ sinh có lẽ họ đang rất ghen tị với cô. Đột nhiên anh choàng tay mình qua vai cô để lộ hình ảnh hai người đang thân thiết như một cặp đôi thật sự vậy, cô bất mãn nói
''Này, người ta đang nhìn đó.''
''Có gì đâu, chỉ có da mặt cậu mỏng thôi,còn tớ thì không.''
Anh vừa dứt lời một nữ sinh cao khoảng 1m65, thấp hơn Minh Thư một chút, trên áo cô có phù hiệu để tên là Yên Yên lớp 10A6, trên tay cô là một hộp quà nhỏ cô chạy đến gần anh đưa hộp quà trước mặt anh ngại ngùng nói:
''E...em th...í...thích anh.'' Cô và mọi người xung quanh đều bất ngờ vì điều này, bởi sau một thời gian tiếp xúc thì họ biết anh rất ít giao tiếp với các bạn nữ và đặc biệt không bao giờ nhận quà của họ, ấy thế mà hôm nay một cô gái nhỏ hơn anh 2 tuổi chạy đến tỏ tình với anh khiến ai nấy đều mắt chữ O miệng A.
Anh nhìn cô gái đó, anh thấy rõ được đôi vai của cô đang run lên, anh nói: ''Cảm ơn tình cảm của em, nhưng anh có người yêu rồi, nếu em không muốn bị hiểu lầm thì nên tránh xa anh ra.”
Tuy giọng điệu của anh rất bình thường nhưng câu văn trong lời nói thì muốn khẳng định với cô là anh không muốn cô đến gần anh.
Nhưng lúc này mọi người xung quanh còn bất ngờ hơn vì khi nghe được anh đã có bạn gái rồi. Mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán, Yên Yên lúc này ngước đôi mắt lên nói với chất giọng run rẩy
''Em không tin, rõ ràng anh còn chưa công khai mà.'' Anh hờ hững đáp:
''Quen bạn gái là phải công khai với mọi người sao? được.” Dứt lời anh lập tức đặt một nụ hôn lên má của người con gái bên cạnh, cô bất ngờ nhìn anh, anh mỉm cười nói dõng dạc:
''Tần Minh Thư là bạn gái của Lục Minh Thành này.''
Vừa nói xong ai cũng phải há hốc mồm vì điều này cả Yên Yên còn không tin được, nhưng đâu ai biết giờ Minh Thư còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô tự hỏi: ''Mình đồng ý làm bạn gái cậu ta hồi nào vậy?”
Yên Yên giờ ấp úng nói: ''Em xin lỗi... Em không biết là anh đã có bạn gái rồi, em cũng xin lỗi chị em sẽ không đến làm phiền hai người nữa.''
Cô còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra anh đã vội kéo tay cô đi. Đến cổng sau của trường cô liền hỏi: ''Nè, ai đồng ý làm bạn gái cậu đâu mà cậu nói thế hả?''
Anh bất ngờ hỏi: '' Ấy ấy, cậu sao vậy, rõ ràng cậu đã đồng ý rộ, đừng có giả ngốc nhé.''
''Hồi nào?''
''Bữa cậu đem tập cho tớ, hỏi cậu cậu im lặng thì có nghĩa là đồng ý rồi, nên tớ mới cho cậu về đấy còn gì.''
''C...cậu trơ trẽn,sao xậu có thể nói thế,rõ ràng tớ chưa nói đồng...uhm.''
Chưa nói hết câu, anh đã chặn hết lời cô nói bằng một nụ hôn, cô mở to mắt nhìn anh như đang nói ' cậu đang làm gì vậy!!!”
Nhìn thấy ánh mắt đó của cô, mắt anh cũng hiện rõ lên ý cười, nhưng không dừng lại anh vẫn hôn cô, nụ hôn của anh rất nhẹ nhàng vì sợ làm cho cô gái này sợ mình mất.