Triệu Hoài, Thanh Đạt đang trò chuyện bí mật cùng nhau, vô tình bị thầy Mạnh bắt gặp. Không cần nhiều lời, liền thẳng tay mà ném cả hai vào trung tâm chiến trường. Dù sao thành tích của học viện, cũng đã lúc cải thiện rồi.
Hai người bọn họ cũng không còn cách nào khác, đành miễn cưỡng đối chiến yêu ma. Chỉ thấy trên không, một thanh kim thương cắm thẳng xuống đất. Khói bụi bay mù trời, dư chấn lan xa. Khiến cho ai ai ở đó, cũng đều được phen kinh ngạc.
- Hazz, đã không muốn rồi, còn bắt người ta thể hiện hoài, chán thật đấy!- Âm thanh vang lên, cảm thán cũng tính là không ít.
Theo đó, là hai bóng hình xuất hiện, Triệu Hoài một tay cầm kim thương, một tay ôm lấy hồ ly nhỏ, ánh mắt vô hồn lộ rõ. Thanh Đạt kề cận kế bên, khí tức toả ra cũng chẳng hề thua kém, một thân trang nghiêm.
Thấy thế, hàng trăm yêu ma xông tới, nhe nanh múa vuốt. Chỉ với vài đường cơ bản, chẳng mấy chốc bọn chúng đều đổ gục xuống nền đất hết. Không còn một con sống sót, đoàn quân đều bị diệt. Thực lực ấy mà, nhìn chung vẫn là có cách biệt nhất định.
- Hazz, chỉ có nhiêu đây thôi đó à? Yếu thế! Cho cái gì, mạnh mạnh chút lên coi. Ta đánh còn chưa đã tay nữa mà!- Vẫn là Triệu Hoài với những tiếng than ngắn thở dài nhưng khuôn mặt lại lộ ra vẻ đắc ý chưa từng có.
- Wa, lại là gáy bẩn nữa à? Cái tật này, ngươi đến c·hết cũng không bỏ. Hoạ cũng từ nó mà ra cả đấy!- Thanh Đạt một bên, nói lời mỉa mai.
Chỉ mới vừa dứt lời, không biết từ đâu một chưởng khí mạnh mẽ đánh tới. Ép cho hai người bọn họ, nhất thời phải tránh né sang một bên. Đưa mắt nhìn tới, chính là một con Đầu Bạch Tuộc cấp 4 sơ cấp.
- Đấy, đối thủ của ngươi đấy, tự đi mà đối phó nó đi. Ở đó mà gáy!- Thanh Đạt nói tiếp, thái độ còn là có chút lồi lõm.
- Vừa hay, ta lấy nó luyện tay vậy. Ổn định lại căn cơ mới được!- Triệu Hoài nhẹ cười, tràn đầy tự tin.
Nói rồi, Triệu Hoài đưa thương đánh đến, một tay đối chiến, một tay ôm lấy hồ ly nhỏ. Vẻ mặt thì điềm đạm như thường, không chút bận tâm. Làm màu ấy mà, nó ăn vào tận xương tủy của hắn ta rồi.
Từng thương từng thương mạnh mẽ đâm tới, uy lực khó mà xem thường cho được. Đầu Bạch Tuộc trong giây lát, liền bị đối phương đùa giỡn trong lòng bàn tay. Trận chiến này đối với hắn ta mà nói, quá mức dễ dàng.
- Lúc trước cũng có một con như ngươi lùa đánh ta. Đáng tiếc là thực lực ta lúc đó yếu kém, chỉ đành bỏ chạy. Nhưng kết cục là nó lại c·hết dưới tay ta. Bây giờ thực lực ta không chỉ mạnh mẽ, mà còn áp đảo ngươi. Ngươi nói thử xem, kết cục của ngươi sẽ ra sao?- Triệu Hoài nhìn về yêu ma trước mặt, bất giác mà nhớ lại chuyện xưa.
Dường như Đầu Bạch Tuộc nghe hiểu những gì mà đối phương nói. Liền kêu lên từng tiếng lớn mà thị uy, khí thế gia tăng không ít. Mỗi đòn đáp trả, sức mạnh đều bỗng chốc mà tăng mạnh gấp bội phần. Nhưng đổi lại, là sự thờ ơ đến cùng cực của Triệu Hoài.
- Kêu lớn như thế làm gì? Muốn c·hết à?- Hắn ta giờ đây, đôi phần âm trầm.
Trước tình thế này, Triệu Hoài không chút hoảng loạn. Đưa thương đánh chặn, sau đó thì xoay người bồi cho kẻ địch một cước, đá văng nó ra xa. Khiến cho yêu ma, càng là tức giận khôn nguôi.
Mắt thấy, Đầu Bạch Tuộc kêu lên một tiếng lớn, hùng hổ mà xông đến. Nhanh như chớp đã xuất hiện trước mặt hắn ta, một quyền theo đó được đánh ra. Triệu Hoài nhất thời vẫn là có chút phản ứng không kịp, chỉ đành đưa thương đỡ lấy.
Một đấm đó, uy lực kinh người, trực tiếp đẩy lùi hắn ta về sau. Cánh tay thì run lên từng hồi, sắc mặt thì không khỏi khó coi. Biến cố ấy mà, lúc nào cũng có thể xảy ra. Vậy nên ở đời, tốt nhất vẫn là gáy bẩn ít thôi.
- Không tệ à nha! Nào, chúng ta tiếp tục đánh!- Triệu Hoài ngược lại, vẫn là ngạo mạn như thường.
Vừa dứt lời, Triệu Hoài theo đó đánh đến, từng thương mạnh mẽ không thôi. Ánh mắt liền trở nên sắc lạnh vô hồn, khí thế trong giây lát liền thay đổi rõ rệt. Đánh cho đối phương, phải nghiêm mình cố thủ.
Đầu Bạch Tuộc giờ đây, phải nhận lấy vô số v·ết t·hương trên người. Hàng trăm mũi thương đâm tới, nó lại không tài nào phản kháng cho được. Thương ấy, không những nhanh mà còn là cực kì chuẩn sát. Dần dần, ép nó phải lui mình về sau.
Triệu Hoài được nước thì lấn tới, càng là ra sức mà đánh. Ngay lúc này, hắn ta liền thi triển Long kĩ: Long ngạo liên hoàn kích. Vì thế mà mỗi đòn đánh ra, uy lực đều tăng mạnh. Kèm theo đó là hiệu ứng phụ trợ, Chân Long chi uy.
Chân Long chi uy, nghe thì ngầu vậy thôi chứ ngoài mấy cái tia vàng hỗ trợ màu sắc ra là hoàn toàn không có gì cả. Ai bảo hắn ta từ bỏ Chân Long chi khí, nào đâu phát huy được hết sức mạnh vốn có của Chân Long chi uy.
Ngược lại, Đầu Bạch Tuộc b·ị đ·ánh đến nổi hoa mắt ù tai. Khó bề chống cự, thương tích trên người thì nhiều vô số kể. Mắt thấy cứ tiếp tục kéo dài như thế này cũng không phải là cách hay, nó liền điên cuồng phản kháng. Cùng lắm, là mạng đổi mạng với đối phương.
Rống lên một tiếng lớn, thanh âm vang xa, còn là có chút chối tai. Triệu Hoài chưa kịp phản ứng, Đầu Bạch Tuộc đã ra đòn phản công. Khí tức trên người nó giờ đây, thay đổi lạ thường. Thực lực cũng vì đó, mà trở nên mạnh mẽ hơn.
Một đấm, liền trực tiếp đẩy lùi hắn ta về sau. Dư chấn còn sót lại, đủ khiến cho cánh tay Triệu Hoài run rẩy không thôi. Bản thân còn chưa kịp định thần, kẻ địch đã trực tiếp ra đòn tiếp theo.
Liên hoàn đấm được tung ra, đấm nào đấm nấy đều kèm theo dư chấn, khó chịu vô cùng. Triệu Hoài liền đưa thương đánh lấy, cùng với đối phương so tài một phen. Một lần nữa thi triển Long kĩ: Long ngạo liên hoàn kích, toàn lực đối phó.
Hai bên càng đánh thì càng hăng, tốc độ ra đòn cũng vì thế mà được nâng cao rất nhiều, mắt thường khó mà theo kịp cho được. Triệu Hoài một tay lại ôm lấy hồ ly nhỏ, thực lực cũng vì lẽ đó mà hạn chế đi phần nào. Còn tiếp tục kéo dài, bản thân khó tránh khỏi thua thiệt. Luyện tay như thế là đủ rồi, đánh nhanh thắng nhanh mới là quyết sách hàng đầu.
Chỉ thấy Triệu Hoài tụ khí vào tay, dồn lực mà đánh ra một thương, đem đối phương trực tiếp đẩy lùi về sau. Ánh mắt, thoạt nhiên trở nên lạnh lùng đến vô hồn. Một thương xuất ra, Đầu Bạch Tuộc chưa kịp hiểu chuyện gì, đầu đã lìa khỏi cổ.
- Vui chơi như thế là đủ rồi, làm chuyện chính thôi!- Lần trước đâm tim bị Đầu Bạch Tuộc dí chạy gần c·hết. Lần này đổi lại, hắn ta trực tiếp chém đứt đầu nó, một thương đoạt mạng.
Triệu Hoài thu lấy thành quả, là một viên Ngọc cấp 4 trong tay. Khóe miệng liền nở ra nụ cười hài lòng, vất vả hồi lâu xem như cũng không uổng công. Vui vẻ chưa được bao lâu, xung quanh bản thân đã là vô số yêu ma.
- Chậc, các ngươi thích tìm c·hết đến thế à? Hết người đánh rồi sao, lại tìm đến ta? Nếu đã muốn c·hết đến như thế, thì ta đành giúp các ngươi toại nguyện vậy!- Triệu Hoài nhẹ cười, điềm đạm mà nói.
Một tay cầm lấy kim thương, một tay nhẹ ôm hồ ly nhỏ trong lòng. Đưa mắt nhìn về xung quanh, tận tình mà quan sát. Xem ra thành quả hôm nay, không tệ rồi đây. Cảm giác kích thích như này, lâu lắm rồi hắn ta chưa được trải qua. Hôm nay, phải tận hứng một phen mới được.