Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1496



CHƯƠNG 1496

Thu tay về, anh xoay người sải bước rời đi.

Xưởng sản xuất máy bay trực thăng không ở quốc gia này, mà là ở Đức, vì vậy Đường Hạo Tuấn ngựa không ngừng vó chạy tới Đức.

Nhưng quốc gia này đến Đức phải bay gần bảy tiếng.

Đường Hạo Tuấn sợ anh ở trên máy bay không thể liên lạc với bên ngoài, còn đặc biệt để Hải Dương lập trình trên máy anh một cuộc gọi.

Quả nhiên, Đường Hạo Tuấn ở trên máy bay nhận được tin tức của quân đội gửi tới, nước L phong tỏa máy bay chở Tống Vy.

Quân đội nước L nói cho anh, chiếc máy bay trực thăng lái ra khỏi phạm vi lãnh thổ nước L, bay về phạm vi lãnh hải.

Mà máy bay trực thăng cũng không thể bay trong thời gian dài, lúc ấy chiếc máy bay trực thăng, đã từ quốc gia này bay đi nước L, khoảng cách bay đã rất xa, hơn nữa còn không ngừng bay về phía giữa đại dương.

Nhưng cho dù bay về phía biển lớn, cũng tuyệt đối không bay được bao xa, cho nên tin tức quân đội nước L truyền đến, chính là chiếc máy bay trực thăng kia, rất có thể lúc ấy ngừng ở đảo nào trên biển.

Biển này có rất nhiều đảo nhỏ, hơn nữa những đảo nhỏ này, đều bị người giàu mua, cho nên quân đội nước L mới đề nghị Đường Hạo Tuấn đi tìm hiểu người mua những hòn đảo này, có lẽ còn có chút đầu mối.

Nói tóm lại chính là, quân đội nước L cho là, máy bay trực thăng bay không ra khỏi biển, chỉ có thể dừng lại ở một hòn đảo trên biển.

Dĩ nhiên, suy đoán này dù cho có thể là thật, nhưng Đường Hạo Tuấn sợ chính là, đêm hôm đó máy bay trực thăng sẽ dừng ở một hòn đảo, nhưng bảo dưỡng xong lại lên đường rời đi.

Nhưng bất kể như thế nào, những hải đảo kia, anh vẫn phải tra.

Nghĩ vậy, Đường Hạo Tuấn video call với Trình Hiệp.

“Tổng giám đốc.” Khuôn mặt mệt mỏi của Trình Hiệp xuất hiện trên màn hình.

Đường Hạo Tuấn biết, những ngày qua vì tìm Tống Vy, mọi người đều không nghỉ ngơi tốt.

Trong lòng anh áy náy, nhưng bây giờ Tống Vy còn chưa tìm được, dù anh áy náy, cũng không thể để bọn họ dừng lại.

Đợi khi tìm được Tống Vy, anh sẽ cố gắng bồi thường bọn họ.

“Tra tất cả hải đảo trong phạm vi nước L, bất kể là có người hay không người, đều tra rồi gửi cho tôi.” Đường Hạo Tuấn bóp sống mũi, trầm giọng nói.

Mắt Trình Hiệp trợn to: “Tổng giám đốc, ngài hoài nghi mợ chủ ở hải đảo nào đó?”

“Quân đội bên kia cho ra đầu mối là như vậy, nhưng cụ thể phải hay không, còn cần xác nhận, bên này tôi cũng không thể dừng, cũng phải tiếp tục chú ý vị trí máy bay trực thăng đó.” Đường Hạo Tuấn trầm giọng nói.

Trình Hiệp gật đầu: “Tôi đã biết, tôi lập tức đi tra, nhưng…”

“Nhưng cái gì?” Đường Hạo Tuấn híp mắt.

Trình Hiệp than thở: “Là như vậy, bởi vì hải vực kia rất rộng, hơn nữa trong hải vực hàng năm có sương mù dày đặc bao phủ, rất dễ mất đi phương hướng, cho nên hải vực này rốt cuộc có bao nhiêu hải đảo, trước mắt bản đồ thế giới cũng không đánh dấu hoàn chỉnh được, bởi vì có một vài cái vệ tinh cũng không phát phát hiện được, cho nên dù tôi tra, cũng có thể sẽ có bỏ sót.”