Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1681



CHƯƠNG 1681

Sau đó, anh ta rời mắt khỏi Giang Hạ, thu sự cưng chiều rồi đưa tay về phía Tống Vy: “Chào Mợ Đường, rất hân hạnh được gặp cô. Quả nhiên cô đẹp như người ta đã truyền tai vậy.”

Mợ Đường?

Nghe thấy xưng hô của người đàn ông đặt với mình, Tống Vy kinh ngạc chớp mắt: “Sao anh biết chồng tôi họ Đường?”

Lẽ nào là do Giang Hạ nói với anh ta?

Cô nhìn Giang Hạ.

Giang Hạ xua tay, biểu thị không phải.

Tô Cẩm Thành giải thích: “Tôi có quen sếp Đường. Một lần sếp Đường đi công tác nước ngoài, tôi là người phụ trách tiếp đãi. Tôi nhìn thấy ảnh của Mợ Đường trên màn hình điện thoại di động của sếp Đường, lúc đó tôi rất tò mò hỏi người trên tấm hình của sếp Đường là ai. Nói sao thì người như sếp Đường thế nào cũng sẽ không để ảnh chân dung của một người đẹp làm ảnh nền.”

“Ra là thế.” Giang Hạ phụ hoạ: “Nếu mình nhìn thấy trên điện thoại của sếp Đường đột nhiên xuất hiện một bức chân dung của người đẹp, mình sẽ vừa kinh hãi vừa tò mò.”

Tô Cẩm Thành gật đầu: “Thế nên tôi mới to gan hỏi, lúc đó sếp Đường đã trả lời tôi, đó là vợ anh ấy.”

“Ra vậy.” Tống Vy khẽ gật đầu.

Điều anh ta nói là có cơ sở, trong nhất thời, cô thực sự không biết điều anh ta nói là thật hay giả.

Nhưng còn một điều nữa mà cô hoài nghi.

Đó là…

“Anh Tô, có vẻ anh không quá ngạc nhiên khi tôi xuất hiện ở đây, đặc biệt là anh cũng không ngạc nhiên khi tôi là bạn của Giang Hạ, vậy anh có thể giải thích nguyên nhân được không? Dù sao chúng ta cũng chưa từng quen biết nhau mà phải không?” Tống Vy híp mắt nhìn chằm chằm anh ta.

Tô Cẩm Thành đương nhiên biết cô rất cảnh giác đối với anh ta, nở nụ cười bất lực đáp: “Đương nhiên có thể, bởi vì khi tôi đến thành phố Giang tìm Giang Hạ, để hiểu về Giang Hạ hơn, cho nên tôi đã chủ động điều tra tình hình của Giang Hạ, biết về Mợ Đường cũng không phải chuyện gì lạ.”

Ơ này…

Tống Vy mím môi đỏ mọng không hỏi nữa.

Dù sao Giang Hạ đang ở đây, hỏi nhiều quá cũng không tốt.

“Kỳ thế, mọi người đứng làm gì vậy? Ngồi đi.” Giang Hạ đi tới nhìn Tống Vy rồi nhìn Tô Cẩm Thành, kéo hai người nhanh chóng ngồi xuống.

Hai người mỉm cười tự nhiên và ngồi xuống.

Giang Hạ rót thêm một cốc nước cho hai người, sau đó nói: “Hai người trò chuyện trước, mình về phòng thay quần áo.”

Nói xong cô ấy đi về phía phòng.

Sự rời đi của Giang Hạ là một chuyện tốt đối với Tống Vy.

Bởi vì cô còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi anh Tô Cẩm Thành này.

Khi Giang Hạ ở đây thật sự không tiện hỏi.

Tống Vy cầm lấy nước Giang Hạ rót cho mình, cụp mi xuống, nhẹ giọng nói: “Anh Tô, tôi gọi anh như vậy được không?”

“Đương nhiên.” Tô Cẩm Thành gật đầu.

Tống Vy khịt mũi: “Tôi nghe cô nói rằng anh Tô đến đây để theo đuổi Giang Hạ phải không?”