Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1763



CHƯƠNG 1763

“Tớ sẽ đến đó trước một ngày.” Tống Vy trả lời.

Cô đã quyết định từ vài ngày trước.

Trần Châu Ánh gật đầu: “Vậy thì được rồi, ngày mai tớ đến đó làm quen với hoàn cảnh trước, cậu đến thì cứ gọi điện thoại cho tớ.”

“Được.” Tống Vy đáp lời.

Cuộc trò chuyện kết thúc, cô để điện thoại di động xuống, kích động siết chặt nắm đấm.

Thiết kế quần áo cho chính trị gia trên thế giới, thật là tốt quá.

Tống Vy sờ mặt mình, bởi vì kích động mà trở nên nóng bừng, thật lâu sau vẫn không có cách nào dịu lại.

Thẳng cho đến khi cánh cửa được người gõ vang, cô mới miễn cưỡng kìm nén sự kích động trong lòng, cô lên tiếng hỏi: “Ai vậy?”

“Mợ chủ, là tôi đây, mợ dậy rồi à?” Ở ngoài cửa, dì Vương cao giọng đáp lời.

Tống Vy vén chăn lên bước xuống giường: “Tôi dậy rồi.”

“Vậy thì nhanh nhanh đi xuống lầu ăn điểm tâm thôi.” Dì Vương nghe thấy lời cô thì cười nói.

Tống Vy gật đầu: “Được, một lát nữa sẽ xuống.”

Dì Vương quay người đi xuống lầu, cô duỗi lưng một cái rồi đi vào trong phòng tắm chuẩn bị rửa mặt.

Sau khi đánh răng rửa mặt xong, cô thay quần áo, trang điểm nhẹ, lúc này mới đi xuống lầu.

“Chào buổi sáng mợ chủ.” Dì Vương nhìn thấy Tống Vy đi xuống, cười chào hỏi.

Tống Vy lại lúng túng đáp lời: “Đã không còn sáng nữa dì Vương à, đã đến giữa trưa rồi.”

“Cái này có gì đâu chứ, vẫn chưa tới 12 giờ trưa mà, mợ chủ ăn chút đi.” Dì Vương kéo ghế ra cho cô.

Tống Vy bước qua ngồi xuống, bắt đầu dùng bữa.

Đường Hạo Tuấn đã đến tập đoàn Đường thị từ sớm.

Mà hai đứa nhỏ, một đứa thì đến nhà trẻ, một đứa khác thì đến trường học tinh anh.

Đúng vậy, là trường học tinh anh.

Dĩnh Nhi không có trí thông minh yêu nghiệt như Hải Dương, cho nên bây giờ vẫn còn đang đi học ở trường mẫu giáo.

Còn Hải Dương thật sự quá thông minh, trước kia đã không đến trường mẫu giáo, mà là được Đường Hạo Tuấn sắp xếp cho đi học ở một trường học tinh anh, học tập tri thức về các phương diện khác nhau.

Trường học đó chuyên nhận trẻ em dưới mười sáu tuổi có trí thông minh cực kỳ cao.

Hải Dương vẫn còn nhỏ, mới có sáu tuổi, không thích hợp đến các trường học bình thường, cho nên trường học tinh anh này mới là nơi thích hợp nhất cho Hải Dương.

Hơn nữa, bản thân Hải Dương cũng rất yêu thích, Hải Dương nói rằng cậu không cần phải giống như trước kia, cứ giả vờ như là một đứa trẻ bình thường, ở trong trường mẫu giáo không thể tỏ ra mình quá thông minh, vậy sẽ đả kích làm những đứa trẻ khác đau lòng.

Nhưng mà ở trường học này, Hải Dương có thể thỏa thích thảo luận kiến thức về các phương diện khác nhau với bạn học, cũng không cần phải lo lắng hù dọa giáo viên, đả kích những người bạn học.

Cho nên, rõ ràng là Hải Dương vui vẻ hơn trước đó rất nhiều.