Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1860



CHƯƠNG 1860

Nghĩ tới sau này có thể là như vậy, Giang Hạ từ tận đáy lòng không muốn chấp nhận.

Tống Vy gật đầu: “Phải, chỉ có cách này, cậu cũng biết Phàm không công nhận đứa trẻ trong bụng cậu cỡ nào, anh ta là chắc chắn muốn phá bỏ đứa trẻ này, vì vậy anh ta không tiếc dùng ba mẹ cậu để uy hiếp, còn đánh bị thương Tô Cẩm Thành, mà cậu chỉ có thể chọn rời đi, rời khỏi tầm mắt của anh ta, như vậy, đứa trẻ trong bụng cậu có thể bảo vệ được, anh ta cũng không thể lấy người bên cạnh cậu để uy hiếp.”

“Tớ biết, nhưng…”

“Không nhưng nhị gì hết.” Sắc mặt Tống Vy nghiêm nghị nói: “Hạ, cậu không nên là người lụy tình như vậy, vì đứa trẻ, vì ba mẹ, vì người bên cạnh, cậu chỉ có lựa chọn này, tớ biết cậu thật sự không nỡ, không phải thành phố Giang, mà là Phàm, cậu không muốn sau này đều không nhìn thấy anh ta nữa đúng chứ?”

“…” Giang Hạ bị nói trúng tâm sự, không có gì để nói.

Tống Vy thở dài: “Nhưng cậu không nỡ, lần này cậu cũng phải nỡ, hơn nữa cậu trước đó không phải đã nói rồi sao? Cậu muốn từ bỏ Kiều Phàm, chỉ cần có đứa trẻ này là được rồi, sao bây giờ lại không nỡ rồi?”

“Tớ từng nói, tớ cũng không muốn ở bên Phàm nữa, nhưng không ở bên nhau, không đại biểu tớ hoàn toàn buông được tình cảm đối với anh ấy, tớ không buông được, cho nên vừa nghĩ tới sau này không nhìn thấy được anh ấy nữa thì tớ không thể chấp nhận, tớ…”

Tống Vy rất đau đầu: “Cậu thật sự là yêu đậm sâu.”

Giữa cô và Đường Hạo Tuấn về cơ bản không có bất kỳ hiểu lầm nào, cho nên tình cảm luôn thẳng tắp, trước giờ không có giống như Hạ và Phàm, đau khổ quắn quéo.

Cho nên cô không thể hiểu Giang Hạ yêu tới hèn mọn như vậy, rốt cuộc là tâm thái gì.

“Cậu ấy!” Tống Vy lại thở dài: “Được rồi, tớ biết cậu không thể chấp nhận cách nghĩ sau này không thể nhìn thấy Phàm nữa, nhưng Hạ à cậu có từng nghĩ chưa, điều này thật sự là chuyện tốt không?”

Giang Hạ cúi đầu, không có trả lời. Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Đôi môi đỏ của Tống Vy mấp máy: “Cậu không nói thì tớ biết cậu từng nghĩ, cậu cũng biết đây không phải là chuyện tốt, trên thực tế, điều này quả thật không phải là chuyện tốt, Phàm là một lòng muốn phá bỏ đứa trẻ này, anh ta không quên được thù hận với cậu và nhà họ Giang, cho nên cậu và chú dì chỉ có rời khỏi thành phố Giang, rời khỏi anh ta, gia đình các cậu mới có thể sống bình yên, đứa trẻ trong bụng cậu mới có thể bình an chào đời và lớn lên, đám Tô Cẩm Thành mới không bị Phàm ghi hận.”

“Tớ biết…”

“Nếu cậu đã biết, vậy cậu nên đưa ra lựa chọn càng lý trí hơn không phải sao?” Tống Vy mím môi, có chút tức giận: “Nhưng cậu làm như nào? Cậu vậy mà cảm thấy sau này không nhìn thấy Phàm là một chuyện không thể chấp nhận thì tớ không hiểu, cậu đã chọn từ bỏ Phàm rồi, cũng không định có suy nghĩ ở bên anh ta nữa, vậy cậu việc gì còn phải để tâm tới việc có thể nhìn thấy anh ta nữa hay không? Không thể nhìn thấy anh ta nữa không phải càng tốt hay sao? Như vậy cậu mới có thể thật sự buông được anh ta, quên được anh ta không phải sao?”

Giang Hạ há miệng, muốn phản bác, nhưng lại không nói ra được lời phản bác.

Bởi vì trong lòng cô ấy biết, những điều Tống Vy nói là thật, cũng đều chính xác.

Chỉ là bản thân cô ấy vì quá yêu Kiều Phàm, cho nên mới mãi không buông được.

“Hạ, tớ khuyên cậu một câu cuối cùng, cậu rốt cuộc cần đứa trẻ, là cần chú dì, hay là Kiều Phàm? Nếu cậu cần Kiều Phàm thì cậu bỏ đứa trẻ.”

“Không được!” Giang Hạ vội vàng ôm bụng, lắc đầu đáp.

Phá bỏ đứa trẻ sao?