Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 2049



CHƯƠNG 2049

Sau khi Trần Châu Ánh nghe xong, hai mắt sáng lên, lập tức vỗ ngực bảo đảm: “Yên tâm đi Vy Vy, tớ đi gọi Hải Dương và Dĩnh Nhi dậy ngay, cậu đã đồng ý với tớ rồi, đợi sau khi An An tỉnh, nhất định phải để tớ bế.”

“Ừ.” Tống Vy gật đầu: “Được, tớ đồng ý, tớ nhất định nói được làm được.”

Cô cũng bảo đảm.

Trần Châu Ánh lúc này mới yên tâm đi về phía căn phòng khác.

Căn phòng đó chính là phòng Hải Dương và Dĩnh Nhi ngủ.

Sau khi Trần Châu Ánh đi, Đường Hạo Tuấn cũng vừa hay nói chuyện điện thoại xong.

Anh để điện thoại xuống, liếc nhìn hướng Trần Châu Ánh rời đi, có chút không hiểu mà hỏi Tống Vy: “Cô ấy sao vậy?”

Anh cảm thấy Trần Châu Ánh đó có hơi ngoan, hình như có dụng tâm khác với An An.

Tống Vy thấy sự cảnh giác trên mặt của Đường Hạo Tuấn, cúi đầu bịt miệng cười: “Đừng hiểu lầm, Châu Ánh không có tâm tư xấu gì cả, cô ấy là quá yêu An An của chúng ta, có phải không An An.”

Ngón tay của cô ấn nhẹ vào đứa trẻ sơ sinh đang ngủ say.

Đáng tiếc, đứa trẻ sơ sinh sẽ không đáp lại cô.

Nhưng độ ấm truyền tới từ trên mặt của đứa trẻ sơ sinh, cũng khiến trong tim Tống Vy vô cùng ấm áp.

Đây là hơi ấm thật sự, không phải cách lồng hấp, khiến cô không cảm nhận được độ ấm.

Đường Hạo Tuấn cũng sờ cái đầu nhỏ của An An: “Yêu An An?”

“Phải, Châu Ánh rất thích An An, em nói cho anh biết.” Tống Vy mỉm cười, kể lại sự yêu thích đối với An An lúc ở chỗ thi và ở trong phòng vừa nãy.

Đường Hạo Tuấn sau khi nghe xong, coi như đã buông bỏ cảnh giác đối với Trần Châu Ánh.

“Thì ra là như vậy, anh còn tưởng cô ấy nhắc tới An An thì có dáng vẻ cuồng nhiệt như vậy, tưởng cô ấy có suy nghĩ không tốt gì đó đối với An An.” Đường Hạo Tuấn bỗng nói.

Tống Vy bật cười thành tiếng: “Tuy không biết anh sao cảm thấy cô ấy có suy nghĩ không tốt với An An, có điều nếu Châu Anh biết, nhất định rất vui.”

“Được rồi, không nói tới cô ấy nữa, thi đấu hôm nay như thế nào?” Đường Hạo Tuấn đưa tay, đón lấy An An từ trong lòng cô, sau đó một tay ôm cô, một tay ôm An An, vợ hiền con ngoan ở trong lòng, thật thoải mái.

Nói ra, chúng sinh ganh tỵ.

“Cuộc thi ngày hôm nay không tệ.” Tống Vy dựa đầu vào vai của Đường Hạo Tuấn rồi nói: “Có thể là do các anh tới, cho nên linh cảm của em rất tốt.”

“Ổ?” Đường Hạo Tuấn cong môi: “Vậy sao?”

“Đương nhiên rồi.” Tống Vy gật đầu.

Đường Hạo Tuấn khẽ mỉm cười: “Vậy tiếp theo, cho tới khi cuộc thi của em kết thúc, anh và các con đều ở lại đây với em, để em mỗi ngày đều có linh cảm thì sao hả?”

“Đương nhiên được.” Tống Vy đáp lại.

Cô biết anh mang hai đứa trẻ tới đây là không định ở một đêm rồi đi như bình thường, mà là chuẩn bị ở bên cô tới khi cuộc thi kết thúc.

Bởi vì trước đó anh đã nói, muốn cùng với các con ở bên cô, sau đó cùng nhau trở về.

Vì vậy, trước khi anh tới đây, đều đã bàn giao tất cả mọi việc của tập đoàn Đường Thị rồi.