Lục Địa Kiện Tiên

Chương 48: 48




 
 
 
Nhận được mệnh lệnh, lúc này đám Cương Liệt Hắc Sài mới kịp phản ứng, lập tức cải biến chiến thuật, lưu vài mục tiêu ở trước mắt quấy rối hấp dẫn lực chú ý, con khác thì vây qua sau lưng cắn xé hoa cúc.

 
Hồng Nhãn Cuồng Tê tức giận đến liên tục gầm thét, vì sao hôm nay ai cũng công kích tới chỗ đó của nó? Phải biết mặc dù nó mình đồng da sắt, dù đứng đấy cho Cương Liệt Hắc Sài cắn, bọn chúng cũng không cắn nổi, nhưng không có ai sẽ đi phòng ngự hoa cúc, nơi đó có thể nói là địa phương mềm mại nhất của nó.

 
Nó liều mạng muốn đâm chết những con chó buồn nôn kia, nhưng độ nhanh nhẹn của nó kém xa Cương Liệt Hắc Sài, mỗi lần đều nhếch cái không, mười mấy hiệp sau, nó không khỏi thở hồng hộc, có chút choáng váng.

 
Cương Liệt Hắc Sài thấy thời cơ đã thành thục, liền từ thăm dò biến thành tổng tiến công.

 
Hồng Nhãn Cuồng Tê có chút luống cuống, thật không nên tới cái địa phương quỷ quái này, đều do nhân loại trời đánh kia.

 
Đến từ Hồng Nhãn Cuồng Tê, điểm nộ khí +2+2+2+2!
 
Nổi giận thì nổi giận, nhưng chạy là nhất định phải chạy, nó vung chân chạy ra bên ngoài, nhưng Cương Liệt Hắc Sài nào sẽ bỏ qua thức ăn ngon như thế, nhao nhao tiến lên ngăn cản.

 
Kỷ Tiểu Hi chú ý tới một màn này, có chút không đành lòng:
 

- Hồng Nhãn Cuồng Tê đối mặt Cương Liệt Hắc Sài, thuộc tính bị khắc chế quá rõ ràng, đổi thành hung thú đồng cấp khác đối đầu Cương Liệt Hắc Sài, những Cương Liệt Hắc Sài kia khẳng định không phải là đối thủ.

 
- Con tê giác ngốc này khi dễ ngươi, ta là đang trút giận cho ngươi.

 
Con mắt của Tổ An không nháy một cái nói.

 
- Nhưng bộ dạng này của nó quá đáng thương.

 
Kỷ Tiểu Hi nhịn không được nói.

 
- Xem ra nó cầm cự không được bao lâu, chúng ta có nên đi cứu nó hay không?
 
Tổ An vội vàng kéo tay nàng, vừa cảm thán nàng thật quá nhân hậu, vừa cảm thán cánh tay của nàng thật mềm mại:
 
- Yên tâm đi, nó sẽ không dễ dàng chết như thế, ngươi tiếp tục xem liền biết.

 
Kỷ Tiểu Hi hồ nghi, tiếp tục nhìn giữa sân, ngạc nhiên phát hiện giữa sân phát sinh biến hóa không tưởng tượng được.

 
Chỉ thấy có một con Cương Liệt Hắc Sài tìm được sơ hở, cắn vào hoa cúc của Hồng Nhãn Cuồng Tê, trong lòng vui mừng, đang định dùng sức kéo, kết quả toàn thân nó run lên, sau đó chết tươi.

 
Sau đó con thứ hai, con thứ ba, con thứ tư!
 
Khi gần hai mươi con Cương Liệt Hắc Sài chết đi, bầy chó rốt cục ý thức được không bình thường, một đám Cương Liệt Hắc Sài nhao nhao lui về sau, từng con châu đầu ghé tai.

 
Chó ngữ:
 
- Xảy ra chuyện gì?
 
- Ta cũng không biết?
 
- Ta biết!
 
- Cái gì?
 
- Trong phân của gia hỏa này có độc!

 
!
 
Thủ lĩnh Cương Liệt Hắc Sài nổi giận:
 
- Chúng ta ăn phân nhiều năm như vậy còn ít sao? Lúc nào trúng độc qua, nhất định là gia hỏa này có một loại năng lực nào đó không biết tên, mọi người cẩn thận chút.

 
Lúc này đám Cương Liệt Hắc Sài mới thoải mái, nếu quả thật trong phân có độc, thì quả thật đã phá vỡ thường thức của bọn chúng, về sau bọn chúng còn làm sao đi săn.

 
Hồng Nhãn Cuồng Tê hiển nhiên cũng ý thức được cái gì, chẳng lẽ hoa cúc của mình còn có năng lực khác mà ta không biết? Nhưng mụ mụ không có nói nha?
 
Chú ý tới những Cương Liệt Hắc Sài kia trước đó phách lối đều trốn tránh hậu môn của mình, Hồng Nhãn Cuồng Tê thay đổi tư thái, cố ý giơ cái đuôi lên, bại lộ hoa cúc cho chúng nó, còn kém hô lên “ngươi đến nha, ngươi đến nha”.

 
Tổ An thấy Hồng Nhãn Cuồng Tê cố ý trêu chọc những Cương Liệt Hắc Sài kia, nhịn không được vui vẻ:
 
- Không nghĩ tới gia hỏa này cũng hèn mọn như vậy?
 
Kỷ Tiểu Hi nhìn mà hai gò má ửng hồng, hiển nhiên hình ảnh như vậy thân là một khuê nữ rất khó tiếp nhận, nàng quay mặt qua một bên, nhưng vẫn không kềm chế được hiếu kì trong lòng:
 
- Ngươi đến cùng là làm sao làm được, là bởi vì thanh dao găm kia sao?
 
Tổ An nhẹ gật đầu:
 
- Ta ở trên dao găm bôi độc dược kiến huyết phong hầu, cho nên những Cương Liệt Hắc Sài kia cắn hoa cúc của đối phương, bị mũi đao làm bị thương, trúng độc mà chết.

 
Hắn không nguyện ý bại lộ bí mật của Dao Găm Có Độc, liền tìm một lý do nói qua.


 
- Thì ra là thế.

 
Kỷ Tiểu Hi đỏ mặt nhẹ gật đầu, nhưng trong lòng đang suy tư, trên đời này độc dược gì có thể bảo trì lâu như vậy, dù sao mũi đao chỉ có một chút, nhiều Cương Liệt Hắc Sài như vậy cắn trúng, theo lý thuyết độc dược trên dao găm nên bị pha loãng mới đúng.

 
Lại nói trong sơn cốc, đám Cương Liệt Hắc Sài bị Hồng Nhãn Cuồng Tê khiêu khích chọc giận, từng con liều mạng xông lên cắn xé nó, chỉ bất quá đáng tiếc, mỗi lần cắn trúng hoa cúc của đối phương, đều sẽ bị dao găm cắt vỡ đầu lưỡi, sau đó Dao Găm Có Độc phát động kỹ năng, Cương Liệt Hắc Sài chết càng ngày càng nhiều.

 
- A!
 
Mới đầu Hồng Nhãn Cuồng Tê bị dao găm kia đâm vào còn rất đau, nhưng bây giờ quen thuộc, mỗi lần Cương Liệt Hắc Sài cắn mũi đao, sẽ làm cán đao quấy cơ thể nó một cái, rất nhanh liền dâng lên một loại khoái cảm dị dạng, phảng phất như mở ra một cánh cửa mới cho nó.

 
Lần này bầy Cương Liệt Hắc Sài có chút luống cuống, từng con không ngừng lui về sau, châu đầu ghé tai:
 
- Trong phân của gia hỏa này thật sự có độc!
 
Thủ lĩnh Cương Liệt Hắc Sài giận dữ: