Thượng Thương Chi Hạ: Tuyên Cổ Đệ Nhất Tiên

Chương 10: Pháp Mục



Chương 10: Pháp Mục

Sáng sớm ngày thứ ba, trời còn chưa sáng, Lục Trường An tỉnh giấc, sau khi rửa mặt qua loa liền cầm chậu nước cùng một cái chổi đi tới Tàng Kinh Các.

Ngẩng đầu nhìn thấy phía đường chân trời đã hiện ra chút ánh sáng, nội tâm âm thầm cảm khái.

Năm đó, lúc hắn tám tuổi, từng khát vọng trở thành võ giả, đáng tiếc không thành công.

Hơn ba mươi năm trôi qua, hiện tại hắn đã ngoài bốn mươi tuổi, lại có cơ may bước vào con đường tu luyện.

Tối hôm qua, Lục Trường An thức đêm không ngủ, một mạch luyện hoá xong bảy viên Bổ Huyết Đan, thành công ngưng tụ ra mười sợi tơ máu, xem như ổn định ở Ngưng Huyết nhập môn.

Cảnh giới Ngưng Huyết được phân thành nhập môn, tiểu thành, đại thành cùng viên mãn.

Nhập môn yêu cầu ngưng tụ ra 1-99 sợi sơ máu.

Tiểu thành yêu cầu ngưng tụ ra 100-499 sợi tơ máu.

Đại thành yêu cầu ngưng tụ ra 500-999 sợi tơ máu.

Mà viên mãn thì yêu cầu ngưng tụ ra 1000 sợi tơ máu.

Sau khi hoàn thành việc ngưng huyết, võ giả bắt đầu mượn khí huyết thối luyện xương cốt, đợi thối luyện xong đoạn xương cốt đầu tiên, liền sẽ đột phá cảnh giới Đoán Cốt.

Đương nhiên Đoán Cốt cái gì, khoảng cách Lục Trường An còn quá xa xôi, mục tiêu hiện tại của hắn chính là Ngưng Huyết viên mãn.

Hít sâu một hơi, Lục Trường An bước vào Tàng Kinh Các, bắt đầu cầm chổi quét dọn, chăm chú dọn sạch bụi bặm dưới chân.

Trên người hắn vẫn là bộ nho sam màu xanh đã sờn màu, nhưng lưng của Lục Trường An thẳng tắp như cây tùng, mặc dù đang làm công việc thấp hèn, thần sắc trên mặt lại tỏ rõ sự cẩn thận, tỉ mỉ.

Quét dọn một lượt, hắn mới dùng khăn ẩm lau sạch tro bụi trên từng kệ sách.

Một mạch như vậy, đến lúc mặt trời đã sáng tỏ, Lục Trường An mới hoàn thành công việc lau dọn, xoay người đi tới bên quầy, bắt đầu chỉnh lý sổ sách.

Lại nửa canh giờ trôi qua, rốt cuộc có đệ tử đi tới Tàng Thư Các tham khảo công pháp.

Đám đệ tử nhìn thấy hắn tương đối lạ mặt, có chút kinh ngạc, nhưng chỉ khách khí chào hỏi vài câu, sau đó liền không hỏi nhiều, mà là tiến vào tầng kệ sách chọn lựa.



Bí tịch võ công ở Tàng Kinh Các được ghi chép bên trong từng quyển trục, bên trên quyển trục ẩn chứa cấm chế, cần trả điểm cống hiến mới có thể hiện ra mặt chữ, vì thế, Lục Trường An là quản lý thư tịch, lại không cách nào học trộm.

Loại cơ chế thần kỳ như thế, hắn quả thực là lần đầu tiên nhìn thấy, âm thầm cảm khái võ đạo thần kỳ.

Lục Trường An ngồi ở trên ghế dựa, híp mắt đánh giá vài tên đệ tử lui tới, một bên vận chuyển Luyện Huyết Kinh, vụng trộm tu luyện.

Chỉ là đúng lúc này, dị biến phát sinh, hai mắt của hắn bỗng dưng nóng lên, mơ hồ lập loè một tia thanh mang nhạt nhoà, đồng thời lúc nhìn về phía một tên nữ đệ tử, trong đầu không tự chủ hiện lên chút ít thông tin.

[Lâm Vũ Hinh, Ngưng Huyết đại thành, tư chất trung giai thượng phẩm. Phù hợp tu luyện công pháp mộc hệ...]

"Chuyện gì xảy ra?"

Lục Trường An dùng tay xoa xoa thái dương, chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ, tựa hồ bị rút hết tâm lực, cả người uể oải không chịu nổi.

Tình cảnh như vậy, hắn không phải lần đầu gặp phải, lần trước xem xét Luyện Huyết Kinh, cũng gặp trường hợp tương tự.

"Chẳng lẽ mắt của ta xảy ra vấn đề gì rồi?"

Lục Trường An nhíu mày, mặc dù không rõ mắt mình vì sao bỗng nhiên xuất hiện tình huống kỳ lại như thế.

Nhưng hắn có cảm giác, đây tựa hồ không phải chuyện xấu!

Dù sao, nếu không phải hai mắt xuất hiện vấn đề, hắn cũng không thể tu bổ Luyện Huyết Kinh, thành công bước vào võ đạo, đồng thời trở thành tạp dịch của Tàng Kinh Các.

Ngay lúc Lục Trường An đang trầm ngâm suy tư, thì một thiếu nữ để tóc đuôi sam đã đi đến trước mặt hắn.

"Tiền bối, ta vừa mới tấn thăng đệ tử nội môn, được phép lựa chọn miễn phí một môn Hoàng giai thượng phẩm công pháp và một môn Hoàng giai thượng phẩm võ kỹ. Đây là lệnh bài của ta, mời tiền bối xem xét!"

Thiếu nữ nâng lên hai quyển trục cùng một tấm lệnh bài đặt lên quầy.

Lục Trường An liếc qua thiếu nữ, sau đó cầm lên lệnh bài.

Phát hiện trên lệnh bài ghi tên Lâm Vũ Hinh, xác thực là đệ tử nội môn, sau khi đối chiếu với sổ sách, hắn liền gật gật đầu.



Lại nhìn nhìn về phía hai quyển trục.

Lâm Vũ Hinh lựa chọn công pháp tên là Đan Hoả Công, về phần võ kỹ gọi là Hoả Vân Thập Nhị Chưởng.

Đây đều là công pháp võ kỹ hệ hoả, theo hiểu biết của Lục Trường An, Đan Hoả Công giống như là công pháp chuyên biệt dành cho luyện đan sư, Lâm Vũ Hinh sở dĩ lựa chọn môn công pháp này, hiển nhiên nàng ta là một vị luyện đan sư, hoặc là luyện đan sư học đồ.

"Tốt! Cầm lấy, một tháng sau trả lại!"

Lục Trường An gật gù, đem hai quyển trục và lệnh bài trả lại cho nàng, cũng giở sổ sách ra chuẩn bị ghi chép.

Nhưng lúc vừa đặt bút xuống, hắn chợt nhớ tới chuyện gì, do dự chốc lát, lơ đãng nói:

"Thể chất của ngươi phù hợp với công pháp mộc hệ, nếu tin tưởng ta, có thể thử tu luyện xem sao!"

"A! Tiền bối nói ta thích hợp tu luyện công pháp mộc hệ?"

Lâm Vũ Hinh có chút bất ngờ hỏi thăm.

Nàng sở dĩ lựa chọn Đan Hoả Công là bởi vì bản thân nàng có chút thiên phú luyện đan, cộng thêm công pháp đặt nền móng thuộc hoả hệ.

Mà lại, nàng tu luyện công pháp hoả hệ tương đối thông thuận, hiện tại mới mười lăm tuổi đã đột phá Ngưng Huyết đại thành.

Nhưng vị tiền bối quản lý Tàng Kinh Các lại nói nàng phù hợp với công pháp mộc hệ hơn, để cho Lâm Vũ Hinh nửa tin nữa ngờ.

Lục Trường An nhẹ nhàng gật đầu, cũng không đáp lời, hắn chỉ thuận miệng nhắc nhở mà thôi, về phần thiếu nữ trước mặt có tin hay không, chẳng phải chuyện của hắn.

Lâm Vũ Hinh thấy vậy, âm thầm xoắn xuýt, sau đó quay đầu đi tới bên quầy, cầm lấy một quyển trục khác, đặt lên bàn nói:

"Tiền bối, ta muốn trao đổi thêm nó nữa!"

Lục Trường An lật quyển trục ra xem, nhàn nhạt nói:

"Thanh Mộc Trường Xuân Công, Hoàng giai thượng phẩm, cần 30 điểm cống hiến, ngươi thật sự muốn trao đổi ư?"

"Vâng!"

"Tốt!"



Lục Trường An đáp ứng, cúi đầu ghi chép, lại cầm lấy lệnh bài của Lâm Vũ Hinh đặt lên khe rãnh trước quầy, lệnh bài nhẹ nhàng loé lên ánh sáng, số điểm cống hiến bên trên lệnh bài nguyên bản là 51, trực tiếp giảm xuống còn 21.

Lâm Vũ Hinh cảm tạ một tiếng, có chút thấp thỏm ôm lấy quyển trục, xoay người rời đi.

Năm mươi mốt điểm cống hiến là nàng tích góp nửa năm mới có được, hiện tại vì một môn công pháp mộc hệ mà tiêu mất ba mươi điểm, nếu thật không có hiệu quả, Lâm Vũ Hinh sợ rằng phải khóc ròng.

Nhìn dáng vẻ của Lâm Vũ Hinh, Lục Trường An bật cười, thiếu nữ này ngược lại rất quả quyết, cũng dễ tin người.

Hắn chỉ đề điểm một câu, nàng ta liền tin tưởng, may mắn, hắn chỉ điểm là sự thật...

Không để ý tới Lâm Vũ Hinh, Lục Trường An từ dưới hộc tủ lấy ra một quyển sách, gọi là Tiêu Vũ Sinh tu hành bút ký.

Loại bút ký như vậy, ở tầng thứ nhất của Tàng Kinh Các có rất nhiều, đều là bút ký của các võ giả ghi chép lại quá trình tu hành của bản thân.

Lục Trường An tuy là đệ tử tạp dịch, nhưng được hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử ngoại môn, nên được phép miễn phí lựa chọn một môn Hoàng giai trung phẩm công pháp cùng một môn Hoàng giai trung phẩm võ kỹ.

Tuy nhiên hắn đã có công pháp, về phần võ kỹ, trong tay hắn vừa vặn có mấy môn, lục soát từ trên người Huyết Âm tam kiệt ngày trước.

Hiện tại tạm thời chưa cần, liền quyết định đổi một quyển tu hành bút ký cùng một quyển địa lý chí dị.

Tiêu Vũ Sinh lúc còn sống là một vị Luyện Tạng cường giả, yêu thích vân du thiên hạ, đồng thời ghi chép lại những gì mình gặp được, ngoài ra, bên trong bút ký, còn ghi chép đôi chút kinh nghiệm tu luyện của y.

Lục Trường An đối với việc tu hành quả thực dốt đặc cán mai. Đối với hắn mà nói, tu hành bút ký của một vị Luyện Tạng cường giả, so với bất kỳ thần công bí tịch nào còn quan trọng hơn.

"Thì ra là vậy, hết thảy nhân tộc ở Thần Binh Giới thực chất là duệ dân của một vị cường giả thông thiên tuyệt địa nào đó. Muốn bước lên con đường tu hành, cần kích phát tia huyết mạch ít ỏi trong người, kích phát càng nhiều huyết mạch, liền càng có cơ hội đột phá Đoán Cốt Cảnh!"

"Đoán Cốt cảnh cần tập trung tất cả tơ máu, hoá thành tinh huyết, lại dùng tinh huyết thối luyện xương cốt. Thân thể con người có 206 đoạn xương cốt, thối luyện một đoạn xương là Đoán Cốt nhập môn, thối luyện 10 đoạn xương là Đoán Cốt tiểu thành, thối luyện 100 đoạn xương là Đoán Cốt đại thành, thối luyện đủ 206 đoạn xương thì là Đoán Cốt viên mãn!"

"Sau khi hoàn thành thối cốt, bước tiếp theo là tu luyện ngũ tạng. Ngũ tạng bao gồm Tâm tạng, Can tạng, Tỳ tạng, Phế tạng và Thận tạng. Muốn tu luyện ngũ tạng, cần dung nhập ngũ khí. Ngũ khí theo thứ tự là Thanh khí tượng trưng cho Mộc hành, Xích khi tượng trưng cho Hoả hành, Bạch khí tượng trưng cho Kim hành, Hắc khí tượng trưng cho Thuỷ hành, Hoàng khí tượng trưng cho Thổ hành. Sau khi dung nhập ngũ khí vào ngũ tạng, đạt tới ngũ khí triều nguyên, lại đem ngũ khí dung hợp cùng tinh huyết, từ đó khí huyết phá trời, đột phá Khai Trần!"

Lục Trường An càng đọc càng mê mẩn, chợt ánh mắt của hắn liếc về phía một đoạn văn tự.

"Năm bốn mươi lăm tuổi, Tiêu mỗ thám hiểm Táng Thần Lĩnh, từng gặp được một vị cường giả tu luyện được một đôi pháp mục, có thể phân biệt thật giả, phá giải huyễn thuật, trận pháp như trò đùa!"

"Pháp mục?"

Lục Trường An nhíu mày, chẳng lẽ hai mắt của hắn cũng là một loại pháp mục nào đó?