Tiếp theo, tên đệ tử Đan Đường kia bèn giới thiệu sơ lược cho hắn đủ loại thông tin liên quan tới Đan Đường.
Đan Đường được phân thành ngoại điện cùng nội điện.
Ngoại điện trưng bày các loại thư tịch, kinh nghiệm luyện đan, cung cấp cho đệ tử tham khảo.
Nội điện có xây dựng phòng luyện đan, có tổng cộng mười hai gian phòng.
Phòng luyện đan ở trong nội điện được chia thành ba cấp.
Phòng luyện đan sơ cấp, có tám gian, sử dụng nhất phẩm Địa Hoả để luyện đan, thuê mướn một ngày yêu cầu 10 điểm cống hiến.
Phòng luyện đan trung cấp, có ba gian, sử dụng nhị phẩm Địa Hoả để luyện đan, thuê mướn một ngày yêu cầu 20 điểm cống hiến.
Phòng luyện đan cao cấp, có một gian, sử dụng tam phẩm Địa Hoả để luyện đan, thuê mướn một ngày yêu cầu 30 điểm cống hiến.
Phòng luyện đan cao cấp chỉ có tam phẩm luyện đan sư trở lên mới đủ tư cách sử dụng.
Toàn bộ Đan Dường, ngoại trừ Diệp đại sư ra, không còn ai khác đạt tới tam phẩm, cho nên nơi đó đã trở thành phòng luyện đan chuyên dụng của lão.
Mục đích của Lục Trường An chỉ là luyện đan, chứ không dự định gây sự can qua, cho nên sau khi cân nhắc kỹ càng, hắn quyết định bỏ ra 20 điểm tích phân, thuê một gian phòng luyện đan trung cấp.
Cùng vị đệ tử nọ trao đổi thêm vài câu, đồng thời giao nạp điểm cống hiến, Lục Trường An liền nhấc chân tiến vào Đan Đường.
Vừa vào trong sân, lập tức có từng cổ khí nóng phả vào mặt, Lục Trường An hài lòng gật gù, sau đó bước vào trong ngoại điện.
Chỉ thấy, bên trong ngoại điện tương đối vắng vẻ, có một lão đầu râu tóc tán loạn lôi thôi, áo bào đầy tro bụi đang ngồi ở trước kệ sách lật xem luyện đan điển tịch, bên người bày sẵn gần trăm loại vật liệu khác biệt, có thú huyết, có linh thảo....
Hai bên ngoại điện, trưng bày mười mấy cái giá sách, lưu trữ luyện đan điển tịch hoặc là dược liệu chú giải...
Diệp đại sư tên thật là Diệp Dương, tính cách quái gở lạnh lùng, trình độ luyện đan đã đạt tới tam phẩm đỉnh cao.
Đan dược mà lão luyện chế ra, đầy đủ để cho Luyện Tạng đại võ sư tu luyện.
Cho nên ở toàn bộ quận Bắc Hà, lão cũng coi như một vị luyện đan sư đại danh đỉnh đỉnh, ngoại trừ đệ tử, trưởng lão của Vũ Dương Tông ra, thì thậm chí có không ít võ giả ở các thế lực khác mộ danh mà, đến hướng về phía lão cầu đan.
Nhìn thấy Lục Trường An lửng thửng đi vào trong điện, Diệp đại sư căn bản không thèm ngẩng đầu lên, vẫn cứ cúi đầu lật xem thư tịch, đồng thời lạnh lùng hỏi:
"Ngươi đến đây để làm gì?"
Lời nói của lão cực kỳ lạnh lẽo, một bộ người lạ chớ gần, ngữ khí như vậy, không chỉ dành riêng cho Lục Trường An, coi như tông chủ hay Tứ Tôn vô duyên vô cớ chạy tới Đan Đường, cũng bị lão tra hỏi rồi xua đuổi.
Đối với thái độ của Diệp đại sư, Lục Trường An không dám phật ý mà ôm quyền nói:
"Gặp qua Diệp đại sư, vãn bối tới đây là muốn mượn dùng phòng luyện đan luyện chế đan dược!"
"Mượn dùng phòng luyện đan? Ngươi là luyện đan sư?"
Diệp đại sư nhíu mày, dùng đôi mắt sắc lẹm dò xét Lục Trường An.
"Xem như thế đi!"
Lục Trường An gật đầu, nói thêm:
"Vãn bối đã thuê phòng luyện đan trung cấp một ngày, mời Diệp đại sư mở cửa giúp ta!"
"Thuê phòng luyện đan trung cấp?"
Diệp đại sư híp mắt, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ, phòng luyện đan trung cấp chủ yếu là dùng để luyện chế nhị phẩm đan dược.
Người khác có lẽ nhìn không ra, nhưng lão thiên phú dị phẩm, chưa thành tông sư đã tu luyện được thần thức. Tuỳ ý liếc mắt một cái liền nhìn ra Lục Trường An chỉ là Luyện Huyết viên mãn mà thôi.
Chưa đột phá Đoán Cốt, ở đâu ra nhị phẩm luyện đan sư?
Vì thế, lão căn bản không tin hắn có thực lực luyện chế nhị phẩm đan dược.
Hơn nữa, trên người Lục Trường An không đeo luyện đan sư huy chương, nói rõ hắn không phải luyện đan sư chính quy, lão tự nhiên càng thêm nghi ngờ.
Luyện đan sư huy chương là do Hiệp Hội Luyện Đan Sư chứng thực, các nước đều có phân bộ của Hiệp Hội Luyện Đan Sư, chuyên môn dùng để kiểm tra và đăng ký luyện đan thuật.
Không có huy chương, Diệp đại sư trước giờ đều trực tiếp đuổi người, nhưng nhìn dáng vẻ thật thà của hắn, lão quyết định mở ra một mặt lưới.
"Mở cho ngươi phòng luyện đan sơ cấp đi, về phần phòng luyện đan trung cấp, khỏi cần bàn thêm!"
Diệp đại sư lười biếng nói.
"Diệp đại sư, ngài mở cho ta phòng luyện đan sơ cấp thì có tác dụng gì, vãn bối muốn luyện chế Đoán Cốt Đan, Địa Hoả ở phòng luyện đan sơ cấp quá yếu, sẽ ảnh hưởng tới tỷ lệ thành đan. Hơn nữa, ta đã bỏ giao nạp điểm cống hiến..."
Lục Trường An ôn tồn giải thích.
"Nói bậy! Ngươi chỉ là Ngưng Huyết cảnh tiểu bối, còn mơ tưởng luyện chế Đoán Cốt Đan? Chẳng lẽ ngươi cho rằng thuật luyện đan là trò trẻ con hay sao? Thuật luyện đan yêu cầu chậm rãi tích luỹ kinh nghiệm, chứ không phải thích luyện là luyện được.. Lão phu năm đó làm dược đồng cho một vị luyện đan đại sư năm năm, mới trở thành nhất phẩm luyện đan sư. Mười năm sau mới nhị phẩm, ba mươi năm sau mới tam phẩm. Mà lại, thuật luyện đan có quan hệ mật thiết với tu vi. Thực lực không đủ, coi như kinh nghiệm nhiều hơn nữa cũng như vậy. Lão phu mở cho ngươi phòng luyện đan sơ cấp đã là khai ân lắm rồi, không muốn luyện thì cút!"
Diệp đại sư trợn mắt quát to.
Lục Trường An nhíu mày, không nghĩ tới chính mình chỉ muốn đến Đan Đường yên tĩnh luyện đan, còn bị người ngăn cản.
Suy tư chốc lát, hai mắt hắn loé lên thanh mang, quét qua người lão già ngoan cố trước mặt.
[Diệp Dương, tu vi Luyện Tạng nhất khí đỉnh cao, tư chất trung giai thượng phẩm. Tam phẩm luyện đan sư đỉnh cao. Sở dĩ bị kẹt ở tam phẩm nhiều năm, chưa thể bước vào tứ phẩm là bởi vì khúc mắc trong quá trình luyện chế Vạn Linh Huyết Đan...."
Từng dòng tin tức hiện lên trước mắt hắn, Lục Trường An suy tư chốc lát, mỉm cười nói:
"Diệp đại sư là đang nghiên cứu Vạn Linh Huyết Đan chứ?"
Diệp đại sư nghe vậy thì âm thầm kinh ngạc, nghi ngờ nhìn Lục Trường An.
"Làm sao ngươi biết?"
"Ta nhìn thấy ngươi đang nghiên cứu các tài liệu liên quan tới khí huyết. Thêm nữa, bên người của ngươi đặt rất nhiều dược liệu dung huyết cùng máu tươi của mấy chục loại yêu thú. Dựa vào điểm trên, có thể đại khái phán đoán được phương hướng luyện chế đan dược..."
Lục Trường An thuận miệng đáp.
Diệp đại sư càng thêm kinh nghi, đồng thời trong đầu lão đột nhiên sinh ra một ý niệm vớ vẩn. Lão cảm thấy, có lẽ vấn đề làm phức tạp mình rất lâu, sẽ được tên Ngưng Huyết tiểu bối trước mặt giải quyết.
"Ngươi từng nhìn thấy Vạn Linh Huyết Đan?"
Diệp đại sư hỏi xong, liền thầm hô ngu xuẩn, ngay cả chính lão cũng cảm thấy mình hỏi thừa.
Ở toàn bộ Đại Ngu Vương Triều, chỉ có mấy vị luyện đan đại sư có khả năng luyện chế Vạn Linh Huyết Đan mà thôi. Mỗi lần thuốc ra lò đều b·ị t·ông sư lão quái c·ướp giật sạch sẽ, ngay cả chính lão cũng không chiếm được, một tên Ngưng Huyết viên mãn võ giả, há có thể có được loại đan dược cấp bậc như vậy.
Lục Trường An cười nhạt, từ trong ống tay áo lấy ra một mảnh đan dược nhỏ, đúng là phần đan dược mà hắn còn chưa sử dụng xong.
Diệp đại sư vội vàng vươn tay chộp lấy đan dược, xem xét chốc lát, đầy mặt kinh ngạc:
"Thật là Vạn Linh Huyết Đan, nhưng vì sao chỉ có một phần ba...."
Lục Trường An xấu hổ gãi đầu đáp:
"Vãn bối đã phục dụng mất hai phần ba!"
"Bị ngươi ăn mất rồi..."
Diệp đại sư trừng mắt nhìn hắn, Vạn Linh Huyết Đan là tứ phẩm đan dược, giá trị khó lòng đong đếm, lại bị một tên Ngưng Huyết võ giả sử dụng, quả thực là phung phí của trời.
Lão cố nén đau lòng, trầm giọng nói:
"Mỗi lần lão phu luyện chế Vạn Linh Huyết Đan, quá trình đều cực kỳ thuận lợi. Nhưng mà lúc thành đan, đều gặp vấn đề gì đó, khiến cho đan dược luyện thành đều thành phế đan. Trên thực tế, xưng là phế đan cũng xem như miễn cưỡng, bởi vì đan độc chiếm tới chín thành. Lão phu cũng không rõ, ta rõ ràng dựa theo phương thức ghi chép trong đan phương để luyện chế, hơn nữa quá trình cũng không phạm sai lầm, tài liệu càng chưa dùng bất luận đồ vật gì thay thế. Nhưng vì sao mỗi lần đều thất bại?"
Vấn đề trên làm khó xử lão hơn mười năm. Thậm chí, lão từng ban bố nhiệm vụ, bỏ ra giá cao muốn tìm đáp án, nhưng một mực không người có thể giải quyết.
Hơn mười năm qua, Diệp đại sư luyện chế Vạn Linh Huyết Đan mười hai lần, nhưng cả mười hai lần đều thất bại ê chề. Lão không phải không muốn nếm thử luyện chế nhiều lần hơn. Mà là bởi vì Vạn Linh Huyết Đan là tứ phẩm đan dược, mỗi khi thu thập tài liệu, đều phải hao phí tâm huyết cùng tài lực cực lớn, mặc dù lấy địa vị của lão, cũng không dễ dàng làm ra.
Cho nên sau khi thất bại mười hai lần, hôm nay chuẩn bị xong phần tài liệu thứ mười ba, lão lại chậm chạp chưa dám xuất thủ, vì sợ thất bại.