Thượng Thương Chi Hạ: Tuyên Cổ Đệ Nhất Tiên

Chương 28: Ngân Quang Thảo



Chương 28: Ngân Quang Thảo

"Chờ chút, đây là xương ngón tay của Vạn Cổ lão quái!"

Khí lão bỗng nhiên thất thanh hô lên.

"Cái gì!"

Vẻ mặt của thiếu niên họ Diệp cũng cả kinh, nhẹ nhàng cầm lấy đoạn xương cốt, đặt vào lòng bàn tay, xem xét kỹ càng.

Gã phát hiện đây là một đoạn xương dài chừng ba tấc, toàn thân trong suốt như ngọc, bởi vì niên đại quá lâu, dẫn tới uy năng tan biến hầu như không còn, nhưng vừa tiếp xúc trực tiếp, gã vẫn cảm nhận được một tia khí tức tuyên cổ bất hủ, kinh động nhân tâm.

"Không hổ là Chư Thiên Thành, ngay cả xương ngón tay của Vạn Cổ cường giả cũng đem ra bán!"

Thiếu niên họ Diệp than thở nói.

Khí lão bật cười bảo:

"Diệp tiểu tử, ngươi vẫn quá xem thường Chư Thiên Thành rồi. Ở trong mắt Chư Thiên Thành, Vạn Cổ cảnh chỉ là con kiến hôi mà thôi. Đừng nói xương ngón tay, ngay cả t·hi t·hể của Vạn Cổ cường giả cũng có người bán. Đáng tiếc, tu vi của ngươi quá thấp không cách nào mua được đồ vật giá trị cao hơn..."

"Khí lão, đoạn xương này có thể làm cái gì?"

Thiếu niên họ Diệp hiếu kỳ hỏi:

"Tác dụng rất nhiều, Niết Bàn cảnh cường giả nắm giữ nó, có thể cảm ngộ đạo uẩn của Vạn Cổ cường giả lưu lại bên trong. Luyện đan tông sư có thể mài xương ngón tay thành bột phấn, biến thành nguyên liệu luyện chế đan dược. Đương nhiên, lấy tu vi Địa Nguyên sơ kỳ của ngươi, lựa chọn tốt nhất chính là dung nhập vào v·ũ k·hí. Một khi rèn đúc thành công, cấp bậc của v·ũ k·hí sẽ tăng mạnh, thậm chí nếu may mắn, còn có khả năng khiến cho v·ũ k·hí bao hàm một tia Vạn Cổ uy áp, chấn nh·iếp địch nhân!"

Khí lão giải thích.

Thiếu niên họ Diệp nghe vậy thì hai mắt tỏa sáng, cúi đầu nhìn xem bảng giá, phát hiện đoạn xương ngón tay chỉ bán 3 phân Thiên Đạo Tệ, thần sắc càng hưng phấn hơn.

"Giá cả ngược lại rất phải chăng, chỉ có 3 phân Thiên Đạo Tệ!"

Khí lão gật gù, thở dài nói:

"Xương ngón tay của Vạn Cổ lão quái vốn là đồ vật có thể ngộ không thể cầu, nếu xuất hiện ở Nhân Hoàng Giới, tất sẽ khiến lượng lớn Sinh Tử cảnh thậm chí Niết Bàn cảnh cường giả điên cuồng tranh đoạt. Nhưng đặt ở Chư Thiên Thành, lại bị định giá chưa đến một tiền, quả thực rất rẻ!"

Khí lão thế nhưng biết rõ, thiếu niên họ Diệp từng từ trong Thiên Cổ Cấm Địa chiếm được tổng cộng gần 10 tiền Thiên Đạo Tệ, 3 phân đối với hắn mà nói chỉ là mưa bụi.

"Tốt, vậy chúng ta liền mua nó!"



Thiếu niên họ Diệp mỉm cười nói, đưa mắt nhìn sang một món đồ khác cũng không bị cấm chế che lấp:

"Luyện Huyết Kinh?"

Gã cầm lên quyển trục, lật ra trang đầu tiên, đập vào mắt là một dòng văn tự:

"Tri giả bất ngôn; ngôn giả bất tri. Tắc kì đoài, bế kì môn, toả kì nhuệ, giải kì phân, hoà kì quang, đồng kì trần. Thị vị huyền đồng. Cố bất khả đắc nhi thân; bất khả đắc nhi sơ; bất khả đắc nhi lợi; bất khả đắc nhi hại; bất khả đắc nhi quý; bất khả đắc nhi tiện. Cố vi thiên hạ quý..."

Dòng văn tư nọ quá mức tối nghĩa khó hiểu, đọc lên giống như thiên thư, khiến gã nhíu mày thật chặt.

Còn chưa kịp nghĩ rõ ràng, thì âm thanh run rẩy của Khí lão đã vang lên bên tai:

"Luyện Huyết Kinh, dĩ nhiên là nó...!"

"Khí lão, ngài biết tới Luyện Huyết Kinh?"

Thiếu niên họ Diệp hơi kinh ngạc hỏi.

"Đương nhiên, ở thời đại của lão phu, môn công pháp này cực kỳ nổi danh, nghe đồn là do một vị cường giả ở thượng giới sáng tạo ra. Tu luyện tới viên mãn, thậm chí có thể chứng đạo thành Thần Minh. Nghe đồn, công pháp được chia thành ba quyển thượng trung hạ. Quyển hạ là Luyện Huyết Kinh, quyển trung là Luyện Thần Kinh, quyển thượng là Thần Minh Kinh. Truyền thuyết, Thượng Cổ Nhân Hoàng lúc tuổi trẻ từng đạt được Luyện Thần Kinh, một đường tu hành, từ đó quét ngang thập địa bát hoang, tấn thăng Vạn Cổ, chế bá Nhân Hoàng Giới. Về sau, Nhân Hoàng từng đau khổ tìm kiếm hai quyển còn lại, đáng tiếc cả đời đều không tìm được. Diệp tiểu tử, nhất định phải mua sắm nó. Có Luyện Huyết Kinh trong tay, tu vi của ngươi tất sẽ tăng mạnh!"

Khí lão kích động thúc giục.

"Ta hiểu!"

Thiếu niên họ Diệp cầm chặt Luyện Huyết Kinh, nội tâm đồng dạng khó nén kích động.

Trên người gã mang theo huyết hải thâm cừu, cấp thiết phải nhanh chóng tăng lên thực lực. Cũng bởi vì thế, mà gã mới mạo hiểm xông vào Thiên Cổ Cấm Địa tìm kiếm cơ duyên. Cuối cùng may mắn đi tới Chư Thiên Thành.

Hiện tại xem ra, Khí lão nói không sai, Chư Thiên Thành quả thật là nơi bảo địa.

Chỉ tiếc tu vi của gã quá thấp, không cách nào mua sắm những hàng hóa bên trong cấm chế. Có điều, mua sắm được Luyện Huyết Kinh và Vạn Cổ cường giả xương cốt, đã xem như thu hoạch phong phú rồi.

Không chút do dự, gã cầm lấy xương ngón tay và quyển trục đi tới bên quầy nói:

"Tiền bối, ta muốn mua bọn chúng!"

Lục Trường An mở mắt ra, tương đối hứng thú đánh giá thiếu niên trước mặt, lại nhìn về phía chiếc nhẫn trên tay đối phương.



Vừa nãy hai người bọn họ trao đổi với nhau, mặc dù sử dụng truyền âm nhập mật, nhưng ở trong Chư Thiên Điếm, căn bản không cách nào giấu diếm được tai mắt của Lục Trường An.

Lão giả ẩn nấp trong chiếc nhẫn, hiển nhiên là tàn hồn của một vị cường giả thời thượng cổ, hơn nữa ông ta tựa hồ biết rất nhiều thiên địa bí văn.

"Thì ra, đoạn xương ngón tay kia còn có nhiều diệu dụng như vậy. Thì ra Luyện Huyết Kinh là công pháp truyền xuống từ thượng giới, còn bao gồm hai quyển khác là Luyện Thần Kinh và Thần Minh Kinh!"

Lục Trường An đè xuống hiếu kỳ trong lòng, thản nhiên nói:

"Xương ngón tay giá 3 phân, công pháp giá 5 phân, ngươi xác định muốn mua sao?"

"Vâng!"

Thiếu niên họ Diệp cung kính đáp, đồng thời lấy ra mấy mảnh vụn Thiên Đạo Tệ đặt lên bàn.

Lục Trường An ước lượng vài lần, xác định cân nặng đã đủ bèn gật gật đầu đáp:

"Tốt! Bọn chúng là của ngươi!"

Nói xong, hắn giao hàng hóa cho thiếu niên, rồi tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.

Chỉ là thiếu niên họ Diệp vẫn chần chờ tại chỗ, chưa vội rời đi.

"Ngươi còn chuyện gì hả?"

Lục Trường An hỏi.

"Tiền bối, ta có chút ít đồ vật muốn bán ra, chẳng biết Chư Thiên Điếm có thu mua không?"

Thiếu niên họ Diệp bảo.

"Ồ! Ngươi muốn bán đồ? Chư Thiên Điếm quả thực có nghiệp vụ thu mua hàng hoá của tu hành giả. Có điều, đồ vật giá trị quá thấp, chúng ta sẽ không tiếp nhận, ngoài ra giá cả sẽ thấp hơn giá thị trường rất nhiều!"

Lục Trường An mỉm cười nói.

"Vãn bối hiểu rõ!"

Thiếu niên họ Diệp gật gù, điều đó Khí lão đã sớm thông báo.



Khí lão từng nói, năm xưa lão từng bán cho Chư Thiên Thành chấp sự một trăm kiện Vương cấp bí bảo, nhưng chỉ đổi được 1 tiền Thiên Đạo Tệ.

Nhưng gã cũng nhìn ra, giá trị của Thiên Đạo Tệ phi thường quý giá, một quyển Luyện Huyết Kinh giá trị vô lượng lại chỉ bán 5 phân. Nên so với tìm người khác, đem đồ vật của mình thanh lý cho Chư Thiên Điếm, đổi chút ít Thiên Đạo Tệ càng thêm khôn ngoan.

Thiếu niên họ Diệp đắn đo chốc lát, tiện tay lấy ra một cái túi trữ vật đặt lên bàn.

Lục Trường An cầm lấy túi trữ vật, dùng pháp nhãn đánh giá qua, nội tâm lập tức kinh ngạc.

Bởi vì vẻn vẹn một cái túi nhỏ bằng nắm tay, nhưng bên trong dĩ nhiên ẩn chứa không gian khác, rộng ước chừng ba thước vuông.

"Chẳng lẽ là trong truyền thuyết túi trữ vật?"

Hai mắt Lục Trường An lóe lên một tia dị sắc.

Trong bút ký của Tiêu Vũ Sinh từng ghi chép, trên thế gian tồn tại một loại đồ vật thần kỳ gọi là túi trữ vật, ẩn chứa không gian to lớn.

Tuy nhiên, túi trữ vật ở Thần Binh giới cực kỳ hiếm hoi, thường thường chỉ có tông sư cường giả mới có tư cách nắm giữ.

Bản thân hắn tu vi thấp kém, căn bản chưa từng thấy qua.

Mặc dù nội tâm giật mình, nhưng sắc mặt của hắn vẫn cực kỳ bình thản, tỉ mỉ dùng pháp nhãn đánh giá đống vật phẩm trước mặt.

Quan sát một lượt, hắn lắc lắc đầu:

"Công pháp, bí bảo đẳng cấp quá thấp, không thể thu mua!"

Thiếu niên họ Diệp nghe vậy, hơi hơi thất vọng, thầm nghĩ quả nhiên là Chư Thiên Thành, thu nhận đồ vật cũng yêu cầu phẩm cấp.

Nhưng ngay lúc gã đang cảm khái, chợt nghe được âm thanh kinh dị của Lục Trường An.

Ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện Lục Trường An đang cầm một gốc linh dược màu bạc, trầm giọng hỏi:

"Ngươi còn thứ này không?"

"A! Tiền bối có hứng thú với Ngân Quang Thảo?"

Thiếu niên họ Diệp kinh ngạc nói, Ngân Quang Thảo là một loại dược liệu phổ thông ở Nhân Hoàng Giới, chuyên môn dùng để chăn nuôi yêu thú nha.

"Ừm! Nếu ngươi có chúng, có thể lấy tới đây bán cho Chư Thiên Thành!"

Lục Trường An cố nén tâm tình, trầm giọng hồi đáp.

Hắn sở dĩ kích động như vậy là bởi vì Ngân Quang Thảo trong lời thiếu niên họ Diệp, thực chất chính là Ngân Cốt Thảo, là chủ dược để luyện chế Ngân Cốt Đan.