Hành Trình Của Bóng Đêm

Chương 29: Tôn Diệt.




Thật là bất lực.

Tôi đã phải khuyên vợ sắp cưới của mình đi tham gia Thần Kiếm hội để thoát khỏi sự dây dưa của cô công chúa mặt dày đó.

Đùa thôi.

Dù không có cô công chúa này thì tôi vẫn sẽ khuyên cô ấy tham gia đại hội vì lần đại hội này sẽ có một tiết mục biểu diễn mà tôi đã chuẩn bị sẵn cho cô ấy xem.

...

Sau khi hết tiết học chiều tôi ra khỏi học viện tiến về ngân hàng lưu trữ của tập đoàn Hoàng Kim.

Ngân hàng lưu trữ đây là nơi lưu giữ bất kì vật gì của bạn mà thông tin của bạn sẽ được giữ bí mật và bạn có thể lấy lại chúng bất cứ lúc nào mà bạn muốn, chỉ cần bạn trả phí đầy đủ theo từng năm.

Dịch vụ này không mới lạ gì với tôi nhưng ở thế giới này thì dịch vụ này cực kì mới mẻ và thu hút được rất nhiều người gửi đồ tới.

Tôi đây khi vừa tới kinh đô cũng đã gửi một món đồ ở chỗ này, đó là một thanh Xích Huyết Kì kiếm.

Thanh kiếm này là sản phẩm mới nhất tôi từng chế tạo ra, nó dùng đến vật phẩm bán dẫn kết hợp với máu của tôi để tạo thành.

Vật phẩm bán dẫn kết hợp với máu sẽ giúp cho vật phẩm bán dẫn trở nên linh hoạt vượt trội, đồng thời nó còn giúp tôi dễ dàng điều khiển hơn hẳn so với các sản phẩm bán dẫn khác.

Tuy dùng rất tốt nhưng nhược điểm là mùi máu của nó, dù dùng cách nào cũng chẳng thể loại bỏ được trừ khi dùng ma thuật ngăn cách nhưng điều này lại dẫn tới ma lực dao động nên với thân phận Bá Đồ thì không tiện giữ nó lại bên mình mà phải gửi tới ngân hàng lưu trữ.

Đi ra ngân hàng tôi mang theo thanh kiếm tiến vào một ngõ hẻm nhỏ ít người qua lại, tôi thay đổi bộ đồ học viện thành bộ đồ lữ khách cũ nát màu xám tro, đeo lên mặt nạ che nửa mặt màu đỏ máu.

Kiểm tra một lượt toàn thân đảm bảo mọi thứ hoàn hảo tôi rời khỏi ngõ hẻm tiến về nơi đăng ký tham gia Kiếm Thần hội.

Nơi đăng ký là một cái hội trường rộng lớn nhưng có lẽ là vì đã khá trễ nên không có nhiều người xếp hàng đợi ở đây.

Tôi đi vào hàng người chờ như mọi người nhưng những người ở đây đều cố giữ khoảng cách với tôi, kỵ binh bảo vệ nơi này cũng chú ý sang bên đây.

Những người kỵ binh trông có vẻ khá căng thẳng, tay họ đã chạm vào cán kiếm chuẩn bị tùy thời xuất thủ.

Họ phản ứng như vậy là vì ngoại hình hiện tại của tôi.

Kinh đô bị tấn công mặt mũi mấy gia tộc lớn bị mất sạch, đại hội lần này là cơ hội các gia tộc lớn lấy lại thể diện nếu lúc này lại có kẻ thù lẫn vào phá rối thì các gia tộc lớn còn gì thể diện, còn gì mặt mũi nữa, nên các kỵ binh canh giữ mới nhạy cảm với người che mặt như vậy.

Cũng chẳng bao lâu đã tới lượt tôi đi ra đăng ký, nhìn vào người làm thủ tục trước mặt tôi nói:"Ta muốn kiểm tra đặc biệt."

Thần kiếm hội tất nhiên sẽ phải kiểm định thân phận, chỉ có người lý lịch rõ ràng, thân phận trong sạch mới có thể tham gia nhưng không phải ai cũng muốn lộ thân phận của mình ra, họ muốn giấu mình nhưng lại muốn tham gia thi đấu để trau dồi kỹ năng, chính vì vậy mới có phần kiểm tra đặc biệt, thông tin về người thi đấu sẽ không bị tiết lộ ra ngoài nhưng vẫn đáp ứng được việc kiểm tra lý lịch.

Người làm thủ tục chỉ tay sang một căn phòng khác rồi bốn tên kỵ binh tiến tới hộ tống tôi đi qua.

Căn phòng này cách biệt với bên ngoài, bên trong nó khá là trống trải chỉ có một chiếc bàn dài phía trên có một tập hồ sơ và một người đang ngồi lẻ loi ở đó.

Người này là người tôi rất quen thuộc, mới hơn một tháng trước ông ta còn nợ tôi năm vạn đồng vàng.

Ông ta chính là đoàn trưởng đoàn kỵ binh số 8, Yến Mạnh Bằng.

Ở khu rừng đó vì không có mang theo tiền sẵn nên tôi đã cho ông ta nợ nhưng thật muốn lấy số tiền này tôi cho là hơi khó.

Những người kỵ binh dẫn tôi tới trước bàn làm việc của Yến Mạnh Bằng rồi họ rời đi.

"Đưa thẻ tín danh!"

Yến Mạnh Bằng không dài dòng mà trực tiếp vào vấn đề bảo tôi đưa thẻ tín danh ra, tôi cũng không chần chừ gì mà lấy trong người một tấm thẻ bài đưa qua cho ông ấy.

Nhìn thấy thẻ tín danh, Yến Mạnh Bằng liền nghi hoặc nhìn qua rồi ra hiệu cho tôi gỡ mặt nạ.

Tôi từ từ gỡ mặt nạ xuống, khuôn mặt ngây thơ, hiền từ được bày ra trước mặt ông ấy.

Yến Mạnh Bằng nhìn tôi một lát rồi gõ gõ tấm thẻ tín danh của tôi vào bàn mà nói:" Đại hội chẳng phải là trò chơi, cháu không nên quậy phá ở đây!" Nói xong ông ta đẩy tấm thẻ của tôi ra mép bàn.

Biểu hiện rất rõ ràng, ông ấy không muốn đăng ký cho tôi.

Tôi nhẹ nhàng đẩy thẻ tín danh lại cho ông ấy.

Ông ấy nhìn lại tôi một hồi rồi hỏi:" Mẹ cháu có đồng ý cho cháu tham gia hay không?"

"Tham gia Thần Kiếm hội còn cần cha mẹ đồng ý hay sao?" Tôi hỏi ngược lại Yến Mạnh Bằng.

Mẹ tôi còn không biết làm sao mà cho phép, mà dù biết thì với tính cách của bà ấy chắc chắn sẽ chẳng cho tôi tham gia.

Yến Mạnh Bằng nhìn tôi mà chẳng trả lời câu hỏi, tôi cũng dùng thần thái đầy tự tin mà nhìn lại.

Sau một hồi ông ấy mới nói:"Không cần, nhưng chú nhắc lại Thần Kiếm hội không phải là trò đùa!" Nói xong ông ấy lấy tờ giấy đăng ký ghi ghi chép chép rồi nhìn về phía tôi hỏi:" Muốn dùng biệt danh gì?"

"Tôn Diệt" Tôi nhanh chóng trả lời lại.

Cuối cùng cũng qua được ải đăng ký.

Làm xong thủ tục Yến Mạnh Bằng đưa cho tôi một tờ giấy chứng nhận.

Cầm lấy tờ giấy chứng nhận trong tay tôi nhanh chóng rời khỏi nơi đây, sau khi thay bộ đồ đang mặc thành đồng phục học viện thì tôi nhanh chân đi gửi Xích Huyết Kì kiếm lại cho ngân hàng lưu trữ rồi mới quay về ký túc xá.

...

Một tuần trôi qua, Thần Kiếm hội cuối cùng cũng đến, học viện đã cho toàn bộ học sinh nghỉ trong ba ngày để đến đại hội tham gia hoặc đến để quan chiến.

Tôi đến lấy kiếm rồi thay đổi trang phục của mình, đeo lên mặt nạ, khi xem xét mọi thứ hoàn hảo tôi mới tiến về nơi đại hội diễn ra.

Nơi đây là đấu trường rộng lớn ở khu vực trung tâm kinh đô.

Đấu trường này có chu vi gần 800 mét, có thể chứa được hơn năm vạn khán giả, trung tâm đấu trường được xây dựng bằng đá kháng phép, quanh vị trí chiến đấu được dựng các màn chắn kết giới để đảm bảo an toàn cho người xem.

Đấu trường có bốn cổng vào, được phân chia theo bốn hướng khác nhau, mỗi cổng đều có rất nhiều kỵ binh canh giữ, mỗi người đi vào đều phải thông qua tra xét kỹ càng.

Tôi tiến tới chỗ kỵ binh lấy ra giấy chứng nhận của mình.

Kỵ binh này xem giấy chứng nhận rồi đưa tôi vào phòng kín để kiểm tra lại thân phận, khi thân phận hoàn toàn chính xác thì họ mới dẫn tôi vào khu vực dành cho người tham gia thi đấu.

Tới khu vực dành cho người thi đấu, tôi nhìn lướt quanh một vòng, theo tôi ước tính thì nơi đây có ít nhất ngàn người, dù sao cũng là cuộc thi toàn quốc thì chừng này người cũng không tính là nhiều.

Trong những người ở đây thì tôi thấy không ít người che mặt giống tôi nhưng họ đa phần là elf và thú nhân.

Quốc vương có chính sách nhân đạo, các chủng tộc có quyền bình đẳng như nhau nhưng đây là trên luật mà thôi.

Các chủng tộc khác nhau có phong tục tập hóa, thoái quen sinh hoạt khác biệt, việc hòa hợp sinh sống, các chủng tộc bình đẳng là rất khó thực hiện được.

Elf và thú nhân có thoái quen sinh sống chủ yếu ở trong các khu rừng, họ thích sống ẩn dật nên rất ít khi hai chủng tộc này xuất hiện trong khu vực của loài người vì vậy việc họ che mặt đi thi đấu được cho là chuyện bình thường.

Tôi chờ ở chỗ này cả một buổi trời cuối cùng tiếng chuông khai mạc Thần Kiếm hội cũng đã vang lên.

vô địch lưu , hài hước đọc giải trí