Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy Nạn

Chương 704



Nam Thụy cho rằng bọn họ muốn đi, lo lắng nói: "Mẫu phi của ta bây giờ khẩu vị không tốt, hi vọng ngươi có thể giúp ta mua chút ít bổ dưỡng nguyên liệu nấu ăn, còn có, nếu là thuận tiện, có thể hay không giúp ta tiếp tới mẫu phi thiếp thân ma ma?"

Mặc Cửu Diệp căn bản không có ý lập tức rời đi, hắn cùng Hách Tri Nhiễm tới đây, chủ yếu là muốn kiểm tra thân thể Đức phi một chút.

"Ta cùng nội tử tới đây, chính là dự định thăm Đức phi."

Nam Thụy nghe vậy vội vàng nghiêng người.

"Được, mẫu phi của ta đã tỉnh, đang ở bên trong."

Mặc Cửu Diệp kéo Hách Tri Nhiễm vào trong phòng.

Đức phi đích xác đã tỉnh, nhưng mà nhìn qua không có tinh thần.

Mặc Cửu Diệp khi còn bé thường xuyên tiến cung, cùng Đức phi chạm qua vài lần, bởi vậy hai người ngược lại không tính là xa lạ.

Đức phi hơi híp mắt đánh giá người tới, khó khăn nói: "Là Mặc Cửu công tử sao?"

Đối với Đức phi, Mặc Cửu Diệp ngược lại không có ấn tượng xấu gì, vì thế hắn ôm quyền lấy Đức phi.

"Bái kiến Đức phi nương nương."

Đức phi chậm rãi khoát tay: "Không có gì Đức phi, về sau ta chính là một phụ nhân bình thường, nếu như Mặc Cửu công tử không chê, hãy gọi ta một tiếng Mai di đi!"

Mai là khuê danh của Đức phi, sau này bà và nhi tử phải mai danh ẩn tích sống cuộc sống của người bình thường, không tiện tiết lộ họ, bởi vậy mới bảo Mặc Cửu Diệp gọi bà là Mai di.

Mặc Cửu Diệp cũng không cự tuyệt, lại mở miệng gọi một tiếng: "Mai di."

Đức phi chớp chớp mắt, ý bảo mình thật cao hứng, lập tức nhìn về phía Hách Tri Nhiễm. "Đây là phu nhân của Cửu công tử phải không?”

Mặc Cửu Diệp kéo Hách Tri Nhiễm đến bên cạnh: "Đúng là thê tử của ta."

Hách Tri Nhiễm cũng hành lễ với Đức phi, đồng thời cẩn thận quan sát trạng thái của nàng.

Sắc mặt Đức phi so với lúc mới gặp mặt hồng nhuận hơn một chút, khóe môi còn có chút dấu hiệu khô nứt.

"Mai di, từ tiểu học ta đã từng học qua một ít y thuật, không bằng để ta bắt mạch giúp di?"

Đức phi đánh giá Hách Tri Nhiễm một phen, sau đó nhẹ giọng nói: "Được, làm phiền phu nhân rồi."

Nghe một người lớn tuổi gọi mình là phu nhân, Hách Tri Nhiễm ít nhiêù có chút ngượng ngùng.

"Mai di, di gọi khuê danh của ta là được rồi." Với tình hình trước mắt của Đức phi mà xem, phỏng chừng bà và Nam Thụy phải ở chỗ này một thời gian, cũng không thể để cho một lão nhân gia há mồm ngậm miệng gọi phu nhân của bà.

Mặc Cửu Diệp thấy thế cũng tiến lên bổ sung: "Mai di, bình thường ta đều gọi thê tử là Nhiễm Nhiễm, di gọi nàng ấy như vậy là được."

Đức phi nhẹ nhàng gật đầu một cái: "Được, sau này sẽ gọi ngươi Nhiễm Nhiễm."

Trước khi nguyên chủ chưa thành thân cùng người nhà tiến cung tham gia yến hội nàng đã gặp qua, có thể nói là đại mỹ nhân số một số hai trong kinh thành.

Nếu không phải nghe nói nàng từ nhỏ đã đính hôn với Mặc Cửu Diệp, Đức phi đều muốn cầu một đạo thánh chỉ, để cho hắn làm Thụy vương phi.

Tuy nói Nam Thụy lớn tuổi hơn một chút, nhưng khi đó hắn ta còn chưa cưới chính phi, trong phủ cũng chỉ có hai thông phòng.

Chỉ tiếc, nhi tử của hắn ta không có phúc khí tốt như vậy.

Hách Tri Nhiễm cũng không biết tâm tư Đức phi, cầm lấy cổ tay nàng bắt mạch. Kết quả so với nàng dự đoán tốt hơn một chút, mặc dù Đức phi bị cổ trùng ăn mòn nhiều năm, có thể là ở trong cung bổ dưỡng theo kịp, thân thể ngược lại rất dễ khôi phục.

Lấy tình huống trước mắt mà xem, bình thường ăn nhiều dược thiện bổ dưỡng một chút là được.