"Diệp Lãng, ngươi biết đánh bạc sao?" Thất công chúa thay mọi người hỏi một vấn đệ trọng yếu nhất.
"Không biết a!" Diệp Lãng hồi đáp.
"Ngươi gạt người, sao ngươi lại không biết được, nếu không sao ngươi thắng được Chí Tôn sòng bạc, sao thắng được Cao Phi quốc vương?" Liên Bang Mười Ba Nước cùng hỏi.
"Không có gì khác, vận khí mà thôi!" Mọi người trăm miệng một lời nói, sau đó cùng cười, quả nhiên là như vậy, Cao Phi quốc vương này quả thật xui xẻo, gặp tiểu tử này.
"Vận khí?" Người của Liên Bang Mười Ba Nước bây giờ không có thời gian nghiên cứu vì sao những người này đồng thanh như vậy, chỉ nghĩ xem vì sao gọi là vận khí mà thôi?
"Đúng vậy, chính là vận khí!" Ngày tiểu tử này sinh ra còn có áng mây đủ màu trải dài ngàn dặm, được xưng là thần chi tử, tuy sau này bị người phủ định, bất quá hắn vẫn được nữ thần may mắn chiếu cố, vận khí cường đại đến bất khả tư nghị." Thất ca bắt đầu giải thích.
"Đánh bạc mặc dù có kỹ xảo, nhưng nếu ngươi gặp một người có vận khí tuyệt đối, vậy thì dù đổ kỹ của ngươi cao minh đến chừng nào cũng không làm nên chuyện bởi vì người có vận khí tuyệt đối kia nhất định sẽ thắng! Mà Thập Tam tiểu tử này là người có được vận khí tuyệt đối!"
Đánh bạc mặc dù có rất nhiều yếu tố khác ảnh hưởng, nhưng chỉ cần vận khí không tốt cũng sẽ thất bại! Cho dù có ăn gian, gặp người được nữ thần may mắn yêu thương như con mình như vậy cũng chỉ có thể thua mà thôi!
Đây là những gì mà hai ngày này Cao Phi quốc vương tự mình trải qua, đổi không biết bao nhiêu cách, cũng âm thầm ăn gian nhưng Diệp Lãng đều thắng.
Đổ xúc sắc, Cao Phi quốc vương ra 3 con 6, Diệp Lãng lại ra 3 con 6 thêm con số 1 nữa, nguyên nhân là vì cái xúc xắc kia bị nứt ra, cũng không biết vì sao Diệp Lãng cầm vào nó liền rớt ra thêm 1 nút.
Quốc vương buồn bực...
Chơi Thiên Cửu bài thì lần nào Diệp Lãng đều lấy được song thiên chí tôn ( chắc 2 con 6 - DG ), vô luận là có xáo bài như thế nào đi nữa cũng vậy, mà không trách Diệp Lãng được, người xáo bài là hắn.
Lại buòn bực...
Chơi mạt chược, lần nào Diệp Lãng cũng "thiên hồ" ( thuật ngữ mạt chược - DG ) làm người ta không có chút cơ hội.
Tất cả những đổ kỹ đều chơi qua, kết quả đều giống nhau làm Cao Phi quốc vương cảm thấy Diệp Lãng là một tuyệt thế cao thủ thâm tàng bất lộ, hắn không chơi bạc nữa, mà so vận khí, giống như tung tiền xu, rút thăm vân vân.
Sau khi biết việc này, đám người Diệp Lam Vũ cảm thán, Cao Phi quốc vương này hoàn toàn là cụ ông thắt cổ - tự tìm tử lộ, vậy mà lại đi so vận khí với tên biến thái như Diệp Lãng, trừ phi ngươi chính là nữ thần may mắn, nếu không cũng chỉ có đường chết.
Sự thật đã chứng minh điểm này, không ai có thể so vận khí với Diệp Lãng, mỗi câu mà Diệp Lãng tùy tiện nói ra đều là truyền thuyết...
Bây giờ mọi người cũng đã hiểu vì sao ở trong kia mở cửa, Diệp Lãng lại nói là nữ, lại nói là hắn thắng, hóa ra hai người bọn họ cá độ về cái này.
Cá người đầu tiên đi vào là nam hay nữ, vì Cao Phi quốc vương hiểu biết phủ đệ của mình, cho nên rất khẳng định người đầu tiên đi vào là hạ nhân của hắn, cũng là nam nhân!
Chẳng qua, bọn họ không ngờ đám người Diệp Lam Vũ lại xuất hiện ở trong này, hơn nữa muốn biết người ở trong có phải Diệp Lãng hay không nên Diệp Lam Vũ mới trở thành người đầu tiên đi vào, hắn lại thua một lần nữa.
Có lẽ, không có Mạn Địch tỷ xuất hiện làm đám người Diệp Lam Vũ phải lưu lại, còn làm mọi người biết hành tung của Diệp Lãng thì ván bài lần này người thua là Diệp Lãng, hắn sẽ thua lại toàn bộ những gì mà mình thắng được.
Nhưng mà, nữ thần may mắn chắc là không để Diệp Lãng thua, cho nên an bài Mạn Địch tỷ lại đây, an bài Diệp Lam Vũ vào trước.
"Rốt cuộc các ngươi làm gì ở trong này mà mất đến hai ngày?" Đám người Diệp Lam Vũ lại hỏi.
"Chỉ đánh bạc thôi a, hắn lấy tất cả những gì hắn có thể nghĩ ra ra đánh, bây giờ hắn đã không còn gì nữa nên cũng xong rồi, ai..." Diệp Lãng thở dài: "Không phải ta không cho hắn cơ hội, nhưng hắn quá kém, lần nào cũng thua!"
"..."
Cái này nên nói thế nào đây? Chắc Cao Phi quốc vương có cả ý nghĩ muốn tự tử quá!
Không, không phải là ý nghĩ, mà hắn đã chết...
"Không tốt, quốc vương bệ hạ đã nhảy lầu tự sát!"
"??" Âm thanh từ bên ngoài truyền đến làm mọi người cảm thấy kỳ quái, quốc vương không phải ở trong này sao? Sao lại tự sát ở ngoài kia.
Lúc này mọi người mới nhìn đến chỗ quốc vương đứng, mới phát hiện ra vì quan tâm đến Diệp Lãng mà không ai phát hiện ra quốc vương kia đã lặng lẽ ly khai.
"Không phải đâu, chỉ như vậy đã đi tự sát, đánh bạc quả nhiên là hại người, ta muốn bỏ sòng bạc đi!" Diệp Lãng tiếc hận nói, mà khi nói đánh bạc hại nhân hắn cũng không nhận ra chính mình là người thắng người ta.
Tất cả mọi người chạy ra ngoài, đến bên cạnh thi thể quốc vương mới xác định đây không phải trò đùa!
Mọi người tò mò, rốt cuộc vì sao quốc vương lại tự sát, chỉ vì bại bởi một thái điểu cờ bạc như Diệp Lãng sao? Hẳn là không đến mức đó a!
"Đệ đệ, rốt cuộc hắn cá với ngươi những thứ gì?" Diệp Lam Vũ nhíu mày hỏi, ngẫm lại cũng chỉ có nguyên nhân này, nhất định là thua cái gì đó không nên thua...
Ừ, hẳn là như vậy, nếu không sao lại tự sát a?
Mọi người tựa hồ không đồng tình tên quốc vương đã tự sát kia, chỉ quan tâm về nguyên nhân thôi, dù sao dân cờ bạc không đáng giá đồng tình, đây là bọn hắn tự tìm.
"Không phải đã nói là hắn nghĩ đến cái gì có thể cá đều cá rồi sao! Tất cả những tài sản hắn có, cái gì mà sòng bạc, đất đai, nhà của, kim tệ, châu báu, gia cụ vân vân, còn có, hình như hắn lấy Thiên Cửu Thành của hắn cũng cá, vương quốc cũng cá..." Diệp Lãng chậm rãi hồi tưởng, bởi đồ vật này nọ nhiều lắm, nhất thời nhớ không rõ.
Mà khi hắn nói đến câu sau, sắc mặt mọi người đã trở nên thật quái dị...
"Nói cách khác, Diệp Lãng, ngươi đã đánh thắng cả thủ đô của vương quốc này, bây giờ ngươi chính là quốc vương của tiểu quốc này?" Thất công chúa muốn xác nhận lại một chút.
"Ừ, đúng vậy!" Diệp Lãng gật gật đầu nói.
"..."
Mọi người trầm mặc, đây đúng là thiên cổ kỳ văn, một người có thể thắng độ được cả vương quốc, rốt cuộc là chuyện gì a!
Diệp Lãng, ngươi còn có thể làm ra thêm chuyện gì làm chúng ta ngạc nhiên một chút được không? Ta nghĩ thần kinh của chúng ta cũng sắp tê liệt rồi!
Một cái tiểu vương quốc a, một cái tiểu vương quốc lại cứ như vậy bị tiểu tử này chỉ mất hai ngày mà dễ dàng thắng được, nữ thần may mắn, ngươi có thể bất công thêm được nữa không?
Đối với kỳ ngộ của Diệp Lãng, mọi người chỉ có thể ghen tị, lại vĩnh viễn không với tới được...
Có điều, bản thân Diệp Lãng lại không thèm để ý đến cái này!
"Vì sao phải tự tử a, ngươi muốn lấy lại thì cứ trở về nói một câu là được, ta lại không cần mấy thứ này a!" Diệp Lãng nhìn quốc vương đã chết, có chút khó hiểu nói.
Người ta lại không biết ngươi không thèm để ý, hắn còn cho rằng lúc này mình đã hai bàn tay trắng nên mới luẩn quẩn trong lòng!