Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 523: Ước Chiến Cửu Giang (Hồi Sắp Kết)




Lưu Phủ thúc quân Tống xông lên, chỉ còn 250m là hàng tiên phong của bọn họ sẽ tiếp cận quân Bắc Mân rồi.

Hỗn chiến chính là thứ mà quân Tống chờ mong. Ngay cả đánh với thảo nguyên họ đều mong hỗn chiến, vì hỗn chiến có thể lấy thịt đè người. Tất nhiên quân Tống hỗn chiến thành quen cho nên lực sáp lá cà hỗn chiến rất tốt.

Hai trăm năm mươi mét, 410 bước chân, nếu đi nhanh cũng chỉ 3 phút hơn, nhưng ai lại chỉ đi bộ? , còn cách 70 m sẽ là xung phong.. lao nhanh vào trận địa địch mà tàn sát. 70m chạy lao không làm mất quá nhiều lực, nhưng khí thế thiên quân vạn mã bổ tới sẽ trấn nhiếp địch, lực lao nhanh vượt qua cung tên xạ thủ cũng là tất yếu.

Nhưng dị biến xảy ra.

Điều mà Lưu Phủ không thể ngờ đến lại diễn đến.

Tiếng pháo nổ.

Đâu ra tiếng pháo nổ.

Khu vực này thám báo đã qua, có phát hiện xa xa một đám dân binh xây xây đắp đắp nhưng tuyện không có dấu vết vận chuyển pháo mai phục sẵn.

Làm sao có chuyện vô lý này?

Chính phải, nếu Ngô Khảo Tích cho bố trí pháo, vận pháo ở khu này, có thể thám kỵ Tống không thể tiếp cận gần nhưng pháo khá nổi bật không thể dấu…. do đó thà xây mấy cái công sự đất không bố trí pháo mới dụ được địch.

Đã mang pháo vào đây còn lâu Lưu Phủ mới dí theo.

Nhưng lúc này hỏa pháo lại gầm rú khinh hồn. Không những 55 khẩu pháo Culverins 120 ly nòng dài Bố Chính mà còn có thêm 30 khẩu sơn pháo Culverins 120 ly thế thệ mới của Bố Chính, nhỏ mỏng ngắn và nhẹ tầm đạn cũng được 900 m không ít. Ngang bằng Demi- Culverins nòng dài của Tống và Mân vì bọn này thuốc nổ kém.

Pháo binh Mân do chỉ huy người Thăng Long lãnh đạo lúc này đứng trên các ụ cao tầm 2,5m có chỗ dài 20 rộng 10m có chỗ dài 30 rộng 10m tạo thành các cứ điểm pháo thực sự.

Cộng thêm vào pháo đặt trên xa mã cao 1,3m thì những khẩu pháo của người Mân do người Việt cung cấp cùng chỉ huy đang ở độ cao trên 3m mà dã xuống.

Bọn dân phu xây cái này cứ điểm rất tặc lấy bao đất đắp thành khối theo khích thước cùng chiều cao kể trên. sau đó bắt đầu rạch bao phía trên khiến đất tràn ra rồi nện thật nhanh thành mặt phẳng. Tiếp theo là chất bao đất tạo thành lối thao thoải đi lên công sự sai dó cũng rạch bao nện thành đường dốc.


Cấu trúc này có lợi mà có hại.

Lợi ở chỗ nếu trời không mưa không nhày nhụa đường thì chẳng cần kê ván xe ngựa trở pháo hay pháo tự hành lao một cái là lên luôn cứ điểm , rút ván kép bắt đầu chiến đấu được ngay tong vòng 1,5-2 phút chuẩn bị tuỳ tính chuyên nghiệp từng kíp pháo binh.

Nhưng bất lợi ở chỗ, cái dốc này cũng chính là đường đi lên của quân địch. Nếu quân địch áp tới thì pháo chỉ có chạy mà thôi.

Thường thì đường đi lên nên xây phía sao ngược hướng địch tấn công , nếu làm vậy ụ pháo cao 2m cản không ít sự tấn công của quân thù đấy.

Nhưng Tích lại bố trí ngược dốc để tăng tốc độ triển khai pháo.

Gần như quân Mân các hàng bộ binh tái cơ cấu thì pháo đã nổ.

Một tốc độ kinh hồn bạt vía triển khai pháo. Điều này phải được ghi vào kỷ yếu quân sự Đại Việt để các tướng lãnh khác tìm hiểu học tập.

Dốc này có sợ quân Tống công lên?
Vượt qua 200 m chiều dày quân đội Mân phía trước pháo đội hãy tính.

Không có pháo binh Tống uy hiếp dĩ nhiên Tích cho bố trí dày bôn đội lớp trước pháo binh rồi.

Góc bắn đồng loạt 30 độ, thuốc nổ nhé vào loại 2,5 kg tầm bắn 500 m đối với Culverins nòng dài Thăng Long.

Góc bắn 30 độ thuốc nổ 2,8 kg tầm bắn tương tự 500m cho pháo Culverins Cối M1.

Ở Bố Chính – Thăng Long đã quy chuẩn hoá thuốc nổ số lượng, góc bắn suy ra khoản cách. Các pháo binh chỉ huy phải học rất nhiều và nắm chắc kiến thức để vận dụng tình hình.

Quân Mân chỉ tràn phía trước nòng pháo 200m lại ở dưới thấp, không thể nào có khả năng ngộ hại đồng đội.

Tám lăm hoả pháo đồng loạt khai hoả, bùm bùng ầm ầm tiếng nổ xé nát một góc trời. Khói thuốc súng bốc lên từng trượng cao rồi bị gió lớn thổi thổi phất phơ mà ta mất.

Nhưng gió có thể thổi tan khói thuốc súng lại chẳng thể thổi tan cái mùi máu tươi gay nồng mà tanh tanh nơi chiến trường lúc này.

Máu chảy thành sông… thành suối…

Tám lăm viên đạn 7kg gia tốc lớn nhất lao vào trận địa nhung nhúc người của Tống quân.

Tình thế này không thể bắn trượt, số lượng khổng lồ quân như vậy làm sao có thể bắn trượt. Bắn là phải trúng còn sát thương ra sao còn phải bàn.


Này bắn thì bắn trúng nhưng sát thương rất khác nhau hoàn toàn dựa trên may mắn.

Đạn pháo nếu đập xuyên nhiều người thì chỉ xuyên đến người thứ 4-5 là hết lực, sát thương như vậy lại yếu.

Nhưng nếu quả đạn nào đập đất lảy bảy nhảy tưng tưng thì sát thương kinh khủng khiếp, thậm chí 15-20 người bị cưa què chân là bình thường…

Loại thứ ba đó là xuyên qua 1 hoặc hai người rồi đật đất lăn cũng gây nên tổn thương sinh lực chiến đấu rất cao.

Cho nên pháo đạn đặc bắn đám đông là phải dựa vào ăn may để có đước sát thương như ý.

Nhưng nói thế nào 85 phát đại vào giữa đội hình tấn công đủ khiến ai cũng choáng vàng.

Thậm chí Lưu Phủ còn xém chút hinh hoàng mà thất thố té ngựa, mặt hắn xám nghoét vì kinh hoàng biết mình đã trúng bẫy.

Đánh chiêng thu quân, có thể, nhưng Bắc Mân sẽ hùa theo mà chém giết. Tỉ lệ quân tan vỡ là rất cao, đến lúc đó chính là mặc quân Mân tàn sát, vì hai bên quá gần.

Lúc này muốn tổ chức cảm tử cản quân Mân đã chậm.

Trung quân và tiên phong Tống đã ép vào nhau. Muốn tổ chức cảm tử phải có không gian bố trí.

“ Nhanh chóng bố trí pháo binh đánh trả” Lưu Phủ điên cuồng la lớn.

Đài cao chưa dựng, chỉ có thể truyền tin bằn đai kỳ cao 3m.

Nhưng Đại Kỳ số lượng thông tin có thể truyền rất eo hẹp, không thể chi tiết như tiểu Kỳ lệnh.

Đây là điểm phải chấp nhận khi hành quân tốc độ.

Tất nhiên Đại Việt không có cái giới hạn này vì hệ thống xa tháp của họ hoàn chỉnh. Địa hình không quá xấu, xa tháp luôn có thể triển khai.

Với tốc độ chạy nhưa vừa rồi, xa tháp thầm 3m cao của Đại Việt vẫn có thể thực hiện. Nhưng nếu chạy nhanh hơn thì độ cao phải giảm đi.

Lưu Phủ muốn bố trí pháo để đấu lại?

Dĩ nhiên, hắn có 20 pháo thu được của Thái Thị nguồn gốc Culverins nòng dài Thăng Long đời cũ , tầm xa 1,2 km ( thuốc nổ kém). Nhưng chỉ nặng 330kg rất dễ mang theo binh.

Lúc này pháo binh Tống cũng nhận được lệnh chỉ huy. Nhưng bọn hắn không biết nên bố trí pháo nơi nào? Cho nên chỉ có thể dừng sẽ tại chỗ, đào đất, kê giá pháo… đặt pháo bố trí. Quá trình này nhanh nhất chuyên nghiệp nhất cũng phải 10-15 phút.

Lưu Phủ đã quyết định rút quân, tình thế rơi vào bẫy mà cố đánh liều chỉ không não tướng quân mới làm vậy. Nhưng rút quân đâu có đơn giản vậy. Cần có cảm tử quân chặn hậu.

Lưu Phủ quyết định hi sinh 1 vạn tiên phong phía trước.

Hắn sẽ rút quân về hội cùng Lưu Hữu Thế , diệt Trương Bá Ngang cánh quân bên phải của Bắc Mân, từ đó hai bên tổn thất ngang bằng. Lưu Phủ hắn sẽ tái tổ chức quân đội quyết chiến lại lần nữa.

Nói chung là không có tướng quân nào ngu cả. Mấy ông tào lao mới nghĩ ra một trận đánh cứ ầm ầm xông lên là win là tận diệt sau đó chiếm quốc đô hộ.

Làm gì có chuyện. Vạn con heo chạy tán loạn muốn giết còn khó khăn tốn thời gian chứ đừng nói đến mấy vạn quân đao gươm đầy mình biết chống trả cùng phản kháng. Xàm xàm.

Lưu Phủ không dám đánh chiêng thu quân, vì lúc này đánh thì tiền quân cũng sẽ hiểu nhầm mà rút.

Cho nên phải nhanh nhất lập tướng đài cao cao điều khiển ba quân như ý theo kỳ lệnh.

Lại kết hợp cho thân binh, truyền tin thám mã chạy đi các cánh quân cần rút lui thông báo cho sĩ quan. Cả hai cách này đều chậm và mệt mỏi trong tình huống đội hình đang di chuyển lại bị pháo kích, người ngược người xuôi. Nhưng không có cách nào khác cả rồi. Phải làm.

Vị trí của Lưu Phủ cách tiền quân của Mân Quốc binh tầm 600m cách pháo binh Đại Việt chỉ huy tầm 800m nhưng trong loạn quân chưa dễ tìm ra đại kỳ của quân Tống chỉ huy nên họ chưa động.

Lúc này Lưu Phủ chung quanh hắn mấy ngang binh đã nghe được lệnh và ngưng lại. Hậu quân Tống phía sau không biết vẫn đẩy lên cho nên ứ một cục lại rẽ qua hai bên để tiến.

Nhưng mệnh lệnh truyền lấn từ Trung quân Lưu Phủ đang lan ra, một số cánh quân Tống đã dừng chân và chuẩn bị quay đầu chuyển hướng.

Muốn quay đâu dễ trong tình huống này. Đây không phải chơi game chiến thuật dàn trận, muốn Hải Quay Xe chỉ cần click chuột là xong. Đây là chiến trường. Người ngược kẻ xuôi va vấp các cánh quân khi đột ngột thay đổi lệnh chiến đấu.

Tống quân Trung doanh và hậu doanh muốn thay đổi hướng mà rút, bọn họ cần thời gian.

Nhưng cái họ thiếu chính là thời gian.

Pháo Mân bắn như không sợ hỏng, các pháo binh mặc đồ da nhiều lớp kín thân, đây là trang bị cho pháo binh khi tác chiến không gian hẹp vớ va vớ vẩn ôm nòng pháo vẫn không bỏng chết được.

Tích đã cho chuẩn bị từng chi tiết rất kỹ.

Vẫn là tốc độ 2 phút 17-19 giây một lượt bắn. Pháo binh thật sự nã đạn một cách sung sướng, vì họ ở thật sự cao, tầm mắt thoáng và có góc bắn là…. Không giới hạn.

Thậm chí lúc này pháo đã hạ góc 25 độ để xạ gần như thẳng.

Đám Mân binh biên quân này đúng là điếc mẹ nó không sợ súng, đạn pháo vèo vèo bay qua đầu bọn họ chỉ cách tầm 5-6 m thực sự sợ lắm sợ lắm.

Nhỡ như nó rơi xuống thì ông bà không nhận ra luôn.

Tất nhiêu bọn này Mân biên quân có sợ có run nhưng không loạn. Vụ việc này họ trải qua nhiều. Đánh ở Lê Lăng toàn vậy. Quen rồi.

Cho Cấm Vệ Mân vào đây đứng chắc chạy sạch sẽ.

Muốn dựng tháp tướng? Muốn bố trí công sự pháo? Ít nhất 10-15 phut mới xong..

Pháo Mân có thể thoải mái bắn trong vòng 5-7 quả đạn.

Quan lúc này đám dâm phu thần thánh làm nên thương hiệu Kim Quy cho Tích lại xuất hiện bắt đầu xây bao cát công sự che chắn trước pháo binh Mân. Nói thật đám này chiếm đến 20-25% sự quan trọng trong hệ thống quân sự của Tích.

Ký thì thường ít thấy dân binh tham gia phía sau. Tích thì không có dân binh sẽ giảm sức mạnh. Mỗi người một vẻ thôi.

Tám mươi lăm khẩu pháo liên tục nổ rền, mỗi lần bắn sẽ có 500- hơn ngàn người bị loại khỏi vòng chiến đấu tuỳ hên xui đạn rơi vào đâu.

Nhưng có thể nói tốc đôn tiêu diệt sinh lực chiến đấu của đạn đặc không thấp, nhất là số lượng đông, chật lại rơi vào ổ phục kích tầm bắn của chúng.

Cho nên Tích mới sợ vãi ra số lượng pháo khổng lồ của quân Tống. Vớ vẩn phán đoán nhầm mat ăn mấy lượt pháo Tống thì quân Mân cũng heo nặng hẹo. vì vậy Tích mệt mỏi bố trí loại pháo Tống là dễ hiểu.

“ Hây hây trưởng quan. Tống quân lập tháp tướng góc 14 giờ….” Một tên hoa tiêu buông ống nhòm đám này đã trèo lên cột cao nhiệm vụ quan sát trận địa.

Cột là cắm khe bao cát rồi xếp chồng bao cát quanh khá chắc. Có cắm cọc gỗ như thang leo, mấy thằng nhanh nhẹn sẽ leo tốt. Cột cao 7 m cộng thêm ống nhòm thì quan sát trận địa tuyệt.

Thật ra Tích cũng đang trên một cây cột như vậy. Nhưng của hắn có lọng che sàn chắc phía trên. Bên dưới là Thân binh canh chừng có gì đỡ cột.

Tích cũng nhìn thấy tháp tướng gỗ mà quân Tống xây, hấn còn nhìn được một nơi nghi ngờ là pháo binh địch tập kết.

“ Hàn Đô, thông báo pháo binh biết, hướng 11 giờ nghi ngờ có pháo Tống khoảng cách tầm 700-900m yêu cầu tập trung hoả lực vào đó. Bên phái tháp tướng pháo hướng 2 giờ không cần nhiều pháo tấn công”

Tích dùng loa đồng hét lớn xuống dưới.

Thân binh vội vã thi hành.

Lúc này nhốn nháo dùng tỉ lệ người cao trong ống nhòm ước lượng hơi khó. Chỉ có thể dùng bắn dò cùng điều chỉnh pháo.

Tích bò xuống. Hắn không điên ở trên nữa , nếu quả thật có pháo địch thì ở trên đó quá nguy hiểm.













Một bộ truyện khá ổn về mô phỏng : main có não , biết cách dùng kim thủ chỉ để đạt được tối đa lợi ích cho mình.