Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 524: Ước Chiến Cửu Giang (Hồi chuẩn bị Kết)




Tiền quân hai bên cách nhau chỉ còn tầm trăm mét.

Tống là phe tấn công.

Mân là phe phòng thủ.

Dẫn đầu quân Tống lại là đao thuẫn binh. Vì sao cứ là đao thuẫn binh tấn công vậy, sao không dùng trường thương như Mân?

Có hai lý do mà phe tấn công hay sử dụng loại binh lực đao thuẫn.

Thứ nhất tốc độ cao, một tay khiên một tay đao luôn chạy nhanh hơn hai tay cầm thương. Cho nên là truy đuổi phe sẽ là Đao Thuẫn Binh lên đầu , trường thương bị tụt về sau, bọn rùa này rất chậm.

Lý do thư hai đó là khả năng phòng tên.

Kiểu gì tấn công cũng phải dính tên đánh trả, đây là nguyên tắc công phòng chiến. Vừa chạy tấn công lại phải đỡ tên thì chỉ có đao thuẫn binh làm được, chẳn có thằng nào làm được.

Cho nên phim nếu tấn công tốc độ cao mà dùng trừng thương hai tay cầm xong dơ đầu ra lao là… tào lao.

Trường thương là chơi ép, đi từ từ tiến lên, có cung thủ đi sau hỗ trợ ép gần giao tranh. Chứ làm khối có trường thương chạy ầm ầm như ngựa vậy.


Pháo bắn là 500m tức là vượt qua đám đao thuẫn binh Đại Tống khá xa.

Pháo binh có thể tấn công đội quân đao thuẫn binh Đại Tống này nhưng chỉ có thể khi họ được xếp phía trước bắn trực diện, lúc này khoảng cách hai bên đã quá gần, không ai dám chắc có thể tấn công chuẩn xác Đao Thuẫn Binh, nếu bắn nhầm quân Mân đang phòng thủ phía trước thì đó là tai họa ngập trời. Khống chế khoảng cách tầm gần cho pháo Culverins nòng dài chưa bao giờ là một việc dễ.

Nhưng mọi chuyện luôn có ngoại lệ.

Quân Đao thuẫn thủ đang xông lên thì bất chợt tầm 30 quả đạn đặc lao về phía họ. Một bảng người máu thịt bờ bột bị xuyên thấu, rồi hất tung về phía sau, va chạm khiến rất nhiều Đao Thuẫn binh Đại Tống ngã nhào.

Đao thuẫn thủ hàng ngũ chỉnh tề lao tới bị đánh thủng một góc, tuy 30 quả đạn pháo uy lực không quá lớn, sát thương tầm tầm nhưng gây áp lực tâm lý rất mạnh.

Thứ gì đã tấn công đao thuẫn thủ người Tống?

Dĩ nhiên Culverins nòng dài không thể nhưng Culverins sơn pháo M1 của Thăng Long chính là sinh ra để bắn đường parabol vượt tuyến khoản cách trung bình này để tấn công địch thủ.

Cho nên mới nói không phải cứ pháo xa là có tác dụng. Cần phải đa dạng bố trí đa dạng lưới hoả lực nhiều lớp mới là lối đi đúng đắn khi mà thời này cuối cùng kết thúc trận chiến vẫn phải dựa vũ khí lạnh.

Ba mươi khẩu Sơn pháo Culverins Thăng Long đã hướng 45 độ thốc nổ 2,8kg. Một đường đạn bắt thử họ đã đo ra khoản cách và biết nên bắn những lượt khác ra sao.

Tấn công trung quân Đại Tống và các mục tiêu xa cần Culverins nòng dài. Cho nên Sơn pháo Culverins M1 sẽ không tham dự hành động này. Thay vào đó nhiệm vụ của họ là tấn công mục tiêu gần như Nhóm Đao Thuẫn thủ.

Vì đạn đặt, nòng ngắn, góc bắn lại cao cho nên sức xuyên của đạn đặc yếu , bật nhảy tung tăng trên đất cũng yếu.

Nhưng cũng đủ hai ba mạng một phát đạn, khiên chắn không thể chống đạn 120 ly bay vận tốc 290m/s như vậy.

Một lượt khai hoả 30 khẩu pháo loại bỏ tầm gần trăm người đối phương , so với cả vạn người đang xông tới như muối bỏ biển.

Nhưng đừng khinh thường, sức chấn nhiếp của nó rất mạnh khiến tinh thần địch nhân bị uy hiếp trầm trọng. Thêm vào đó nếu hai bên dằng co , pháo binh vẫn có thể liên tục đục vào phía sau của Đao Thuẫn Binh. Tích gió thành bão, 30 khẩu Culverins Sơn Pháo M1 sẽ gây nên sát thương đáng kể cho quân địch.

Tất nhiên độ xuyên của Culverins Sơn pháo không lớn. Nếu bắn đạn nổ mới gây nên sát thương tốt.

Nhưng Thăng Long sẽ không công khai đạn nổ cho kẻ khác, cho nên Culverins sơn pháo ‘M1 ở Mân chỉ có thể dùng đạn đặc chiến đấu.

Nhưng đạn Nổ sao?

Nơi này có. Là 20 khẩu cối Đại Việt có mặt nơi này, là full kíp pháo người Thăng Long. Đây la bí mật quân sự cao nhất của Đại Việt lúc này, cho nên Lý Từ Huy đồng ý hỗ trợ Tích với 30 khẩu đội cối mới nhất kiểu Swivel Cối cải tiến nhưng số lượng đạn cối nổ rất hạn chế, cho nên Tích thường chỉ dùng ở thời đểm cần, thời điểm quan trọng nhất.

Lúc này đúng là cần dùng.

Mười khẩu đội Swivel Cối đang ở Lê Lăng phụ giữ Quan, còn lại là 20 khẩu đội Swivel Cối ở nơi này.

Cối bắn rất chính xác khoảng cách nếu ước lượng chuẩn. Nhưng với tình thế bắn vượt ba phương trận 150m này thì Swivel Cối vẫn phải lấy an toàn là chính, bắn vào mục tiêu 300m còn bắn trúng cái gì không quan tâm lắm.

Dĩ nhiên là bắn trúng Đao Thuẫn binh Đại Tống đang lao tới rồi. Với góc bắn cao, thiếu động lực thì đạn nổ như Swivel Cối có sức hủy diệt kinh khủng hơn đạn đặc nếu bắn cùng góc độ quá nhiều.

Nếu như đạn đặc từ Culverins sơn pháo ‘M1 chỉ có thể giết vài người với góc bắn 45° sau đó đạn nằm im re không thể nảy lăn thì đạn nổ lại có thể gây sát thương cho cả chục người, thậm chí nhiều hơn nếu bắn trúng đám đông. Do đó lúc này 20 khẩu cối mới là kinh khủng nhất sát thương.

Nhưng cả hai loại trên đều không tấn công chính xác vào những hàng đầu của Đao Thuẫn Binh Đại Tống , bọn chúng có rối loạn phía sau, nhưng đám dẫn đầu Đao thuẫn binh vẫn hung hung khí thế lao tới.

Khoảng cách 30m chúng giơ lên khiên chắn cúi đầu lấp người mà hung tợn xông vào trường thương binh người Mân. Bọn này rất kinh nghiệm, không sớm không muộn đúng lúc giơ lên khiên chắn.

Rào rào rào rào….

Phập … phụp… leng keng.

Che kín bầu trời khiến cho một vùng chợt tối chính là đếm không hết mũi tên bay. Những kẻ đứng dưới làn tên bay có cảm giác hệt như một con khổng lồ đại bằng vừa bay vút qua đầu họ, giương đôi cánh dài che khuất mặt trời ánh sáng.

Tiêng mấy ngàn mũi tên cắt kéo réo rắt trong không gian thật sự sợ hãi tâm linh.

Tên như mưa rào xà xuống đầu Đao Thuẫn Binh người Tống.

Họ đã giơ khiên che nhưng với mật độ tên như thế này vẫn không ít người đổ gục.

Vẫn biết người Mân nhiều bộ cung , nhưng người Tống không thể nào ngờ được lại nhiều đến mức độ này.

Cái này người Tống đừng quá ngạc nhiên, một nửa quân ở nơi này tức là vạn người đều có thể viễn trình công kích.

Lại là Tích ý tưởng.

Đao thuẫn binh của quân Mân cũng là lưỡng cư. Bọn này xếp sau trường thương binh. Bình thường nhiệm vụ của bọn hắn chính là lớp lót, nếu quân địch vượt qua Trường thương binh lớp thì bọn hắn sẽ chặn đánh. Đao Thuẫn Binh rất cơ động ( chỉ kém kỵ) cho nên cần truy đuổi hay tấn công nhanh thì bọn này sẽ được điều lên đầu.

Ngô Khảo Tích thấy bọn này nếu đứng không sau trường thương binh cũng phí ( trường thương ngắn có móc câu chống bộ bịn Tống) cho nên trang bị nốt chỗ nỏ Genoa còn lại cho đám này.

Cuối cùng cái kho nỏ Genoa kiểu cổ 2 vạn thanh của Bố Chính cũng di tản được một vạn thanh và kéo lại một khoản tiềm khổng lồ. Dĩ nhiên là Mân nợ trả dần. Mân đã khánh kiệt rồi.

Cho nên nơi này có 2 vạn quân 5 ngàn cung thủ nhưng thực chất có 1vạn 300 cung nỏ có thể xạ kích.

Năm ngàn Đao Thuẫn binh có nỏ, 3 ngàn Cung Thương binh chống kỵ. Và 5 ngàn là thực sự chuyên nghiệp cung thủ của Bắc Mân.

Với số lượng khổng lồ cung nỏ như vậy thì bảo sao tên không che khuất bầu trời, đó phân nửa cung nỏ không tập trung ở cánh này xạ kích đấy. Nếu không tràng diện còn kinh hãi hơn.

Khiên chắn của Đao Thuẫn binh Bắc Mân có giá chống có thể dựng đất đao có thể trong vỏ cho nên đám này bắn nỏ còn thoải mái hơn Cung Thương binh nhiều.

Dầm dầm dầm… Đao Thuẫn binh Tống sau khi chịu một loạt tổn thương khá đau cuối cùng cũng tiếp cận được trường thương móc câu hàng rào của Mân mà chiến.

Vẫn là tình trạng ngang cơ đấu.

Móc Câu Thương của người Mân khá khắc chế đối với Đao Thuẫn binh của người Tống.

Thứ này có thể đâm, có thể bổ, có thể móc kéo bật khiên, khi thu thương về cũng có thể gây sát thương chí mạng.

Thương này ngắn chỉ tầm 2,2m nhẹ linh hoạt.

Thật ra người Mân chế thương này không phải để chuyên khắc người Tống Đao Thuẫn thủ mà là để thủy chiến.

Này thương ngắn linh họa đánh nhau hai bên bong tàu rất có lợi. Có thể móc mạn thuyền đối phương kéo lại, có kể móc kéo đối thương xuống nước.. v,v…

Mỗi vùng mỗi miền đều có đặc điểm và triết lý chiến đấu riêng dẫn đến cấu tạo vũ khí có khác biệt.

Nhưng sau 6 năm chiến tranh với Tống, nhiều lần bộ chiến va chạm thì quân Mân nhận thấy trường thương của họ đánh với Tống khá ổn trên bộ cho nên càng chú trọng phát triển.

Nếu như lấy đại trường thương chống kỵ dài 3,3 m rất nặng của quân Cung Thương Thủ Lưỡng Trọng mà đấu cùng Đao Thuẫn binh rất bất lợi, mũi thương không linh hoạt dễ bị bắt, né , hoặc thậm chí là chém gẫy.

Nhưng thân thương câu khá bền được gia cố mây quấn lại linh hoạt cho nên Đao Thuẫn Thủ rất khó nhằn.

Hai bên rơi vào chiến đấu dằng co ở tuyến đầu.

Lúc này cung thủ tuyến sau của Đại Tống cũng phản công, bọn họ không quá nhiều nhưng trường thương bộ binh cũng sắc lém không thua.

Hai bên máu tươi vẩy đại địa cùng nhau vật lộn dành nhau từng tất đất. Người Mân đổ gục trong vũng máu thì người Tống cũng cổ họng huyết tuôn.

Nhưng Tống không đơn giản. Lưu Phủ đã chỉ huy Kỵ binh Tấn công vào cánh của quân Tống đang hở từ lâu.

Kỵ Tống sợ cái dám dị dạng trường thương siêu dài lại trang bị nỏ kia thôi. Đối với các nhánh quân khác của Mân họ khinh thường.

Ngắm nghía cánh phải Mân quân không hề thấy bóng dáng dị dạng của siêu dàn trường thương, chỉ toàn mà móc câu thương ngắn cho nên Thương Kỵ Tống quyết định lao vào đục.

Khốn nạn là lao kỵ vào sườn phải quân Mân chưa tới gần được bao nhiêu thì chiến mã bỗng thét dài lăn ngã té ngửa kêu la thảm thiết trên mặt đất.


Lại gì nữa, ông Tích sao ông mãi không hết bài vây?

Thám báo Khương xua đuổi thám báo Tống không chỉ che dấu công sự bố trí mà còn là che hai cái dải vôi bột màu trắng trên đất chạy dài này.

Khốn nạn trên này trải đầy đinh.

1500 thám kỵ Khương thì chỉ có 1200 là đi diệt thám báo Tống còn lại lũ khốn mấy trăm thằng còn lại đao hộp chứa đinh cùng vôi xếp hàng ngang đi một lượt chạy nước kiệp rắc đinh một dải rộng 200m toàn đinh được đánh dấu bằng vôi bột. ( mỗi kỵ cách nhau 2 m 100 ky dàn hàng ngang đi bước kiệu trải đinh).

Vậy là quân Mân “ lùi chuồng” vào khu vực này thì đừng mong tấn công họ bất ngờ từ hai cánh.











Nhân vật chính phần đầu gà mờ dần trưởng thành , phần sau bá đạo lưu , lưu ý đây là chuyện hậu cung ngựa giống , anh em không thích mời rẽ trái