Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 643: Sóng gió vương hậu vị trí.






Hứa Xương Kinh Sư Đại Tống , lúc này Cao Thuyên Nhân Thái Hoàng Thái Hậu đang rất đau đầu vấn đề thông hôn Ngô- Triệu hai nhà.

Mọi chuyện đều thuận lợi cho đến khi bàn về chuyện địa vị của Đức An Công Chúa sau khi về nhà chồng.


Phía Đại Việt rất thành ý , ví như chuyện đúc tiền đồng cho Tống không ngần ngại đồng ý với giá phải chăng. Bên cạnh đó còn hào phóng giúp Tống tinh luyện đồng tốt để tự đúc , giá cả cũng phải chăng, thận chí còn xây xưởng luyện đồng ở Phiến Ngung để việc vận chuyển quặng đồng của Tống thuận tiện hơn.

Ngoài ra Đại Việt còn đồng kí hiệp ước 300 năm về quân sự với Tống nếu giữ nguyên hiện trạng lúc này, Tống không có ý định động binh các vùng Bắc Việt- Bắc Mân thì Đại Việt sẽ chấp nhận hiệp ước phòng thủ chung cùng Tống.

Nghĩa là ai đáng Tống thì Việt đỡ, ai đánh Việt thì Tống phải trợ.

Nếu mà ký thành công hiệp định này Tống chắc chắn sẽ gây sự Tây Hạ cùng Tây Liêu vùng Thái Nguyên.

Lúc đó theo hiệp Ước nếu Tống bị tấn công Việt phải đỡ, còn muốn chế tạo để Tây Hạ tấn công Tống đâu khó?

Nhưng vấn đề đó là Đức An công chúa không được làm Vương Hậu.

Câu trả lời của Thánh Thiên Đế Minh Huy của Đại Việt rất khó lý giải.

“ Vương Phi, Vương Quý phi thì ta có thể thay Tây An Võ Vương quyết. Nhưng vấn đề Vương Hậu rất khó khăn, không ai quyết được ngoài Tây An Võ Vương…”

Có cái gì khó?

Một chức quận Vương thôi mà. Minh Huy Đế nói chẳng qua là vấn đề lập thế tử của Tây An Võ Vương. Với quyền lực của Minh Huy Đế thì đồng thời phong hai vương cho hai đứa con của Ngô Khảo Tích thì có gì khó?

Cao Tuyên Nhân khó hiểu. Ngô gia mới đời đầu, vương hầu có mấy ai đâu? Cho nên hạn chế vương chức dòng phụ là không cần.

Bên cạnh đó điều tra cho thấy Lê thị Vợ cả tức là Vương Hậu của Tây An Võ Vương và con trai nàng bệnh dịch mà mất. Lúc này chỉ có Vương Quý Phi Phạm thị. Con trai nàng là Ngô Thần Thuấn lại nhận Minh Huy Hoàng đế làm mẹ nuôi, Vương Chức theo hướng này là chắc chắn rồi.

Vậy còn tranh nhau Thế Tử Tây An Võ Vương làm chi?

Cho dù lúc này mới lộ ra việc Bắc Mân hai công chúa song sinh cũng cầu thân, nhưng Tống và Bắc Mân địa vị không thể so. Như vậy một lựa chọn dễ dàng tại sao lại quyết không được? Minh Huy Đế thừa quyền lực để làm chuyện này chứ.

“ Tư Mã Quang Ái Khanh, đây là nguyên văn của Đại Việt Nữ Đế, khanh nghĩ nghĩ tại sao lại vậy. Vấn đề này phải nhanh quyết mới được…”

Cao Tuyên Nhân sốt ruột triệu tập Tư Mã Quang lão già vào làm quân sư cho việc này.


Tư Mã Quang cũng khó hiểu, hắn đi tới đi lui dưới điện trầu…. đăm chiêu mà nghĩ, lưng lão lọm khọm đã còng nay lại càng còng hơn.

“ Khởi bẩm Thái Hậu, có hiện tượng này chỉ trừ khi địa vị thừa kế của Tây An Võ Vương quá đặc biệt, không chỉ là một quận vương bình thường mà có thể là quốc Vương, điều này tương tự với chuyện Đại Khả Hãn Ngô Khảo Tước của Bắc Nguyên vậy. Nhị Thánh Đại Việt sẽ không thể can thiệp việc lập hậu, lập thái tử cho dù bọn họ là anh ruột, chị dâu của Khả Hãn Bắc Nguyên” Tư Mã Quang suy tư rất lâu sau đó trả lời.


“ Quận vương, chẳng nhẽ là Bắc Việt?” Cao Tuyên Nhân Thái Hậu như nhận ra gì đó mà hỏi.

“ Rất có thể nhưng khó mà thành, Sùng Quốc Vương Lý Càn Nhân vừa được Nhị Thánh Đại Việt phong lên vì ông ta có công nhường vị, chuyện chưa bao ngày lại thu hồi thì khó ăn nói cùng thiên hạ” Tư Mã Quang trầm ngâm.

“ Kính thưa Thái hậu, thưa thày, học sinh lại có điều suy ngẫm” ở một bên Lã Công Trứ lên tiếng.

Lã Công Trứ là học trò xuất sắc của Tư Mã Quang. Lần này Tư Mã Quang về Kinh là cũng mang theo hắn có ý nâng đỡ, hai người này như hình với bóng đi đâu cũng có nhau.

“ Lã ái Khanh mạnh dạn nói” Cao Tuyên Nhân Thái Hậu sau màn che lên tiếng động viên.

“Khởi bẩm thái hậu, lời nói của thày làm cho học trò có dẫn dắt này, tại sao chỉ nghĩ vị trí của Tây An Võ Vương chỉ là Quốc Vương, nếu hắn là Đế thì sao? Nên nhớ Thánh Thần Vương Ngô Khảo Ký một tay dựng lên đệ đệ của ông ta là Ngô Khảo Tước lắc mình biến thành Đại Khả Hãn Bắc Nguyên, vậy cớ gì ông ta không một lần nữa làm điều này với anh cả của mình. Nên nhớ lúc Thần Thánh Vương trợ em thứ ba cùng cha khác mẹ lên Đế phương Bắc, ông ta chỉ là Bình Nam Vương, tay nắm một lộ ở Đại Việt. Nay ông ta tay nắm một cường quốc, chuyện này há không phải dễ hơn sao?”

“ Nếu theo hướng này mà nghĩ, chuyện lập hậu, lập đích xác thực rất khó và Minh Huy Đế không thể can thiệp “ Lã Công Trứ một hơi nói.

Hít hà…

Hít hà..

Cả Tư Mã Quang và Cao Tuyên Nhân đều giật mình thở gấp.

Thật vậy, chỉ là không dám nghĩ tới, nếu đã dám nghĩ thì mọi chuyện rất thông…

“ Thưa thày. Trung thư tỉnh có báo cáo phái đoàn Đại Lý mấy ngày này cầu liến gặp Thái Hậu” Lã Công Trứ biết tới mà dừng không dám lấn mặt cướp công thày..

“ A Hả đứa này… mầy nghĩ thầy lòng dạ hẹp hòi không chứa nổi bọn bây sao? Chuyện nầy ngươi khơi mào ngươi nói tiếp” Tư Mã Quang nhìn ra ngay vấn đề nhưng lão lại nhường cho học trò, đúng là tình thày trò thâm hậu vô cùng.

“ Học trò xấu hổ”

“ Lã khanh nói đi thôi, không cần khiêm nhượng” Cao Tuyên Nhân Thái Hậu lên tiếng.

“ Bẩm thái hậu, thưa thày. Học sinh làm việc ở Hồng Lư Khanh lần này tiếp đón Đại lý học sinh có tham dự”

“ Đại Lý có vùng đất là Mã Quan tiếp giáp Đại Việt , thế nhưng ba tháng trước bị Đại Việt chiếm mất lại xây quan ải chặn lấy. Mã Quan là Môn Hộ của Côn Minh cho nên Đại Lý quyết đòi bằng được. Bọn họ mang đến rất nhiều vàng bạc hối lộ các đại thần mong các đại thần can thiệp vào quyết nghị của Đại Tống, lấy Đại Tống ép để Đại Việt trả lại Mã Quan”

Lã Công Trứ trần thuật lại.

“ Bọn chúng mất trí?” Cao Tuyên Nhân kinh ngạc lỡ lời…

Thật Cao Tuyên Nhân nghĩ Đại Lý mất trí mới đi nhờ Đại Tống ép Đại Việt.

Tống đúng là bị Đại Việt hành cho thành tinh thần hoảng hốt rồi.

“ Ý của ái khanh là… Đại Việt sẽ đánh chiếm Đại Lý sau đó Tây An Võ Vương sẽ xưng Đế ở Đại Lý?” Cao Tuyên Nhân rất bất ngờ.

“ Theo học sinh nghĩ, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Theo thông tin của đám Đại Lý, lúc này trấn giữ Mã Quan không ai khác đó là Tây An Võ Vương Ngô Khảo Tích” Lã Công Trứ nói bồi thêm vào..

“ Theo hạ thần nghĩ , Công Trứ nói rất có lý lẽ dẫn chứng. Tính cách của Thánh Thần Vương rất có thể để anh trai ông ta lên Đế ở Đại Lý, nếu vậy mọi chuyện ly kỳ trong hôn sự lại dễ hiểu hơn nhiều” Tư Mã Quang cũng rất đồng tình..

“ Khoan khoan hãy cho bản Cung nghĩ nghĩ một chút…” Cao Tuyên Nhân day day trán.

“ Vậy nếu gả Đức An cho Tây An Võ Vương khác gì gả cho Khả Hãn Bắc Nguyên đều không phải là Đại Việt sự… Đại Lý là Đại Lý , Đại Việt là Đại Việt. Tây An Vương nếu xưng Đế Đại Lý sẽ tách khỏi Đại Việt rồi” Cao Tuyên Nhân thấy hơi rối.

Nếu vậy từ Đầu gả Đức An cho Ngô Khảo Tước có phải hơn không? Bắc Nguyên binh hùng tướng mạnh, ai cũng thấy rõ, giúp thu phục Thái Nguyên chỉ là phẩy cái tay thôi.

“ Không hoàn toàn giống nhau thưa Thái hậu. Bắc Nguyên ở quá xa Đại Việt nên chúng ta coi là nhị quốc mà đối đãi, nhưng Bắc Việt -Đại Việt hay Đại Lý sau này nếu Tây An Võ Vương chiếm hữu và Đại Việt là ở cạnh nhau, chúng sẽ là quan hệ chính phụ và liên kết vô cùng chặt, từ đó có thể coi là một liên quốc mà đối đãi.” Lã Công Trứ tiếp tục biện luận.

“ Vậy thì quá hay, con rể của ta nếu là Đại Lý quốc vương, hay Đại Lý Đế cũng là rất tốt” Cao Tuyên Nhân suy nghĩ mà nói.

Lã Công Trứ muốn đứng ra nói thêm nhưng Tư Mã Quang đánh mắt ngăn lại.

Như vậy chuyện thông hôn được Cao Tuyên nhân kết luận rất nhanh. Ngay lập tức truyền tin cho Tô Triệt chấp nhận việc làm Vương Quý Phi, còn chuyện Vương Hậu phải tính toán tranh đấu một phen.

Định vào tháng sáu sẽ đưa Đức An công chúa qua Đại Việt, từ đó các thoả thuận nào có thể ký kết trước thì ký kết , việc hiệp ước phòng thủ chung khả năng phải chờ kết hôn xong mới được đó.

Lúc này Tư Mã Quang cùng Lã Công Trứ đi ra khỏi cung cấm.

“ Thày, sao không để học sinh nói rõ , nếu như để Đại Việt chiếm Đại Lý thì chúng ta Đại Tống như bị vây tứ phía không lối ra.” Lã Công Trứ rất không hiểu chuyện này.

Tư Mã Quang lắc lắc đầu nói với học trò.

“ Con có sự nhanh nhạy hiếm có, nhưng va chạm chưa đủ, tầm nhìn đại cục vẫn phải hoàn thiện”

“ Chúng ta không can tâm thì có thể làm gì? Đại Tống lúc này dám xuất quân trợ giúp? Hay chúng ta có thể hỗ trọ lương thực khí giới cho Đại Lý? Lối vào Đại Lý từ Thành Đô bất kỳ lúc nào quân Đại Việt cũng có thể chặt đứt , không can tâm thì có thể làm gì?”

“ Lui một vạn bước mà nói vì sao phải cứu Đại Lý? Đại Việt như một con rồng nhỏ, họ mạnh thì mạnh thật nhưng có một điểm yếu trí mệnh đó là ít dân, càng mở rộng thì càng yếu đi, như vậy Đại Tống mới bớt lo lắng. Đạo lý này hẳn con hiểu?”

“Thay vào đó Nhị Thánh Đại Việt ủng hộ cựu đảng chúng ta lại ủng hộ Triệu Hoàng Tông thất, thành ý rõ mười vì sao chúng ta vì một Đại Lý không giúp được nhiều sức lực mà đi làm mất lòng cường quốc Đại Việt. Nên nhớ nếu hiệp ước chiến lược phòng thủ chung thành hình chúng ta có 300 năm yên bình phát triển, mở rộng thì nhìn thẳng hướng Tây mà đi”

Tư Mã Quang ánh mắt thâm thuý nhìn học trò.

Thật ra mọi lý do đều là nguỵ biện, chỉ có hai mấu chốt lý do trong này đó là bất lực cùng sợ hãi Đại Việt, vô lực giúp Đại Lý và không dám đắc tội Đại Việt.

Lý do thứ hai liên quan đến cá nhân lợi ích. Đại Việt ủng hộ phe cựu đảng Đại Tống. Mà sức mạnh của Đại Việt đã đủ ảnh hưởng chính trường Đại Tống cho nên Tư Mã Quang càng là không muốn đắc tội quốc gia này.
















Truyện nội dung cốt truyện ổn , đã end , mọi người có thể nhập hố .