Đó là gì, vì sao hai anh em họ nhà này phải ra một góc nói chuyện như vậy?
“Hử… nhanh vậy đã có kết quả rồi sao?”
Ngô Khảo Ký hết sức bất ngờ…
“Bệ hạ, người quên Bố Chính một tay người xây nên sao, Bố Chính vẫn cơ cấu ấy , có sản phẩm mới nào sẽ mổ sẻ ra, tác riêng từng linh kiện sản xuất thành dây truyền sau đó lắp ráp.
Hiện nay nhà máy nam châm ở Bố Chính đã sản xuất những thỏi nam châm khổng lồ có công suất lớn.
Vỏ máy đúc gang sản xuất tại Đại Hôi ( Đồng Hới) từ nhỏ như mấy chục cm đường kính đến lớn cả 2m đều có.
Lá thép lõi sản xuất ở Tòng chất các kích cỡ, đã có khuôn dập cắt sau đó mài gọn chính xác đến 1/10mm.
Chổi than sản xuất tại Bố Chính xưởng công nghiệp nhẹ.
Các ổ trục cho máy phát điện hay motor thì được gia công ở Đập Sông Cẩm. Nhất là lúc này đã có những mô tơ điện tham gia chế tạo, việc cắt mài, khoan càng trở nên nhẹ nhàng tinh vi hơn.
Cho nên dự án X thật ra có rất nhiều thuận lợi.
Riêng cái lò dây quấn kia đã có thành công nhất định và thần đệ cùng các kỹ sư ở đây đang hết sức cố gắng tìm ra mối tương quan đôi bên giữa lò nung, vòng dây, máy phát điện để tối ưu hoá. Nhưng nói chung là lò dây quấn đã thành công.
Thần đệ cũng đã viết lên báo cáo định bụng gặp Bệ hạ sẽ đưa lên”
Đỗ Thái Thành rút ra một bản tấu có niêm phong cẩn thận dâng lên Ngô Khảo Ký…
“ Cái thằng này đúng là Kỳ Lân Nhi của Đại Việt, một mình ngươi đỉnh cả vạn quân. Đừng nghĩ nam nhi cứ phải chém chém giết giết xông pha sa trường , hay phải nhập các bái tướng mới là hay ho. Ngươi đó, công việc ngươi đang làm sẽ được Đại Việt con em ngàn năm vạn năm nhớ rõ” Ngô Khảo Ký mặt tươi như hoa cức lợn cầm lấy bản báo cáo tại chỗ mở ra… đọc.
“ Thần đệ thì có làm được gì, tất cả mấu chốt bên trong thì Bệ Hạ chú giải cả, thần đệ chỉ là dựa vào nguyên tắc đó mà thiết kế vỏ ngoài xây dựng nên thôi…”
Đỗ Thái Thanh kiêm tốn chắp tay cúi người.
“ Cái thằng này học khiêm tốn đâu lắm thế… cai lò này là lò cảm ứng điện. Từ, không phải lò dây cuốn….” Ngô Khảo Ký lại gõ cho Đỗ Thái Thành một cái.
“ Ha ha… quen mồm … thần đệ ở đập Hồ Thác Chuối quen gọi là Lò dây cuốn cùng lò phóng điện. Cái thứ quỷ lò phóng điện quá đáng sợ , thử bao nhiều lần nổ bấy nhiều lần” Đỗ Thái Thành nghĩ đến vẫn còn sợ hãi.
Ngô Khảo Ký đang đọc số liệu bỗng giật mình.
“ Có thương vong gì không đó”
“ Dạ không, do bệ hạ cảnh báo từ đầu cho nên không có người đứng gần, không có thương vong, nhưng mà phí tiền thật” Đỗ Thái Thành chặc lưỡi.
“ Tiền không phải vấn đề, chỉ cần thành công, ngàn năm sau con cháu vẫn sẽ dựa hơi công nghệ đó mà sống... cố gắng lên , ta tin tưởng ngươi” Ngô Khảo Ký vỗ vỗ vai Đỗ Thái Thành động viên.
Dự án X khủng vậy sao? Hắn- Ngô Khảo Ký đang âm mưu cái gì từ từ sẽ biết.
Giờ đây quay lại với Ngô Khảo Tích.
Thật sự liên quân Đế Chế Đại Việt và Tây Di đã đánh hạ được Tân Long không có gì khó khăn.
Tân Long một cao nguyên rộng lớn bằng phẳng thực tế không có một chỗ nào để thủ. Nếu chỉ là người Di không thôi thì Cao Thăng Thái hắn sẽ dẫn Đổng – Lý hai nhà từ Côn Minh tiến quân lên Tân Long sông mái với Di tộc. Nhưng Cao Thăng Thái không dám. Quân Đại Việt quá mạnh, quá lạ phương pháp chiến đấu. Hắn không có lòng tin ở nơi đồng không mông quạnh không có địa lý trắc trở yểm hộ có thể đánh lại quân Đại Việt cùng Di Lão liên kết.
Cho nên Cao Thăng Thái cùng Lý – Đổng lập hàng rào phòng thủ ở Côn Minh chờ đợi quân từ Đại Lý tới, hội đủ người Bạch mới phản công.
Mấy tháng này sau nhiều lần ngoại giao Thai Lô bộ ở Kiềm Nam đã chấp nhận quy phục Đại Việt Đế quốc, chấp nhận ra nhập làm một thành viên của Tây Di Quốc, biến thành Lộ Kiềm Nam.
Thai Kiềm Thu Khải cũng được phong quận vương thực quản Lộ Kiềm Nam.
Ngô Khảo Tích bất đắc dĩ phải cưới tiếp một vợ nữa đó là Thai Kiềm Khải Phương con gái Bộ Chủ Thai Lô Di Lão.
Cắn răng thôi chứ biết làm sao bây giờ.
Thai bộ là mộ bộ mạnh, quân tinh nhuệ cũng có cả vạn hơn. Tích nhượng theo thực lực phân chia cho thằng này 6 ngàn chiến giáp phiến lưới. Lại thêm 30 khẩu phái 124 ly hệ Thăng Long cũ. Đến đây gần thư pháo Thăng Long cũ đã tuyệt chủng ở Đại Việt rồi.
Thai Kiềm Thu Khải vui vẻ vô cùng rối rít cảm ơn con rể.
Nộ Văn Cổn Long với tư cách là quốc chủ Tây Di cũng thưởng cho Thai bộ 4 ngàn cái giáp lưới. Đến đây chỉ tính riêng Di Lão đã có tới gần bốn vạn quân sắt thép đầy mình… khủng bố trang bị ( so với Đại Lý).
Vốn dĩ định chờ Ngô Khảo Tích về mới đánh Long Tân, nhưng mà quân Bạch lão đang dục dịch đưa người rút về Đông Lô ( Một vùng phía Đông Côn Minh địa thế hiểm trở).
Nộ Văn Cổn Long nào chịu, nói đùa hắn đang nhắm đến nô lệ Bạch nơi này để trả 70 vạn nô lệ thoả thuận cho Tích.
Để người Bạch chuyển hết đi, hắn phải lấy bản thân nô lệ ra trả sao? Không được. Cho nên trong lúc Ngô Khảo Tích đang làm đại đám cưới ở Đồ Sơn thì Nộ Văn Cổn Long cho họp “triều đình” Tây Di gấp….
Kinh đô tạm thời Tây Di là ở Nghiễn Thành vì Văn Thành giao cho Ngô Khảo Tích rồi.
“ Các vị… sư phụ chỉ nhập môn, đường là ở chân đệ tử. Nay Đế Quốc thiên ân vạn ân, cho pháo, cho đạn, cho giáp cho vũ khí đao thương kiếm kích, từ mấy ngàn năm qua, đây là lần đầu tiên Di lão chúng ta mạnh mẽ nhất đoàn kết nhất như vậy.
Nhưng chúng ta nếu cứ thế dựa dẫm mãi vào Đế quốc , không dám một mình tác chiến cùng Bạch lão thì quả thật có tội với những trang bị này, xấu hổ với Đế Quốc kỳ vọng. Cho nên lần này Quốc Chủ ta muốn dẫn người Di chiếm lấy mảnh đất màu mỡ Long Tân, sau đó là nhìn ngó Côn Minh tươi đẹp. Mọi cười cảm thấy thế nào?”
Nộ Văn Cổn Long lừ từ mắt quét qua chúng quan viên cùng tướng sĩ bên dưới, ánh mắt dừng lại ở tam vị Bộ Chủ - Thai- Phượng- Thính…
“ Quốc chủ, đánh thôi, còn chần chờ gì nữa, không có trang bị vũ khí khôi giáp của Đế Quốc chúng ta cũng đâu có ngán người Bạch, nay có nhiều như vậy vũ khí cường đại, chúng ta gan lại teo hết lại sao” Thai Kiềm Thu Khải hét lớn, thằng này gia nhập sau, vẫn chưa có tấc công lao nào, mà bộ hắn khá mạnh hơn hắn hai bộ Thính- Phượng cho nên tư tưởng mới muốn lập công là dâng trào.
“ Đánh Long Tây không khó, nhưng giữ được là cả vấn đề. Lúc này Hồng lô vẫn không có câu trả lời về việc ra nhập Tây Di quốc chúng ta, tôi e rằng bọn chúng bị đánh đau nên thù đã kết hợp cùng Cao Thăng Thái. Cho nên đây là chuyện cần chú ý kỹ?” Phượng Thái Kỳ Minh trầm ngâm nói lên suy nghĩ mang tính cẩn tắc của bản thân.
“ Đúng vậy, bọn chó Hồng lô này đã dám thừa dịp vắng ý cướp Văn Sơn, dã tâm không vừa, nay lại bị đánh đau, nhớ thù. Cho nên phải cẩn trọng thằng này” Thính Nghiễn Bá Phong rất đồng tình ý kiến của Phượng Thái Kỳ Minh .
Nộ Văn Cổn Long đăm chiêu suy nghĩ, tay gõ cạc cạch xuống ngai ghế suy nghĩ thật khó nghĩ. Nếu đúng Hồng Lô làm loạn thả Cao Thăng Thái đi theo lộ phía tây đánh vào Long Tân. Rồi lại từ hướng bắc Đông Lô đánh xuống tạo thành thế gọng kìm thì rất phiền hà.
“ Phụ vương , hài nhi có cách” Lúc này Long Viễn đứng dậy chắp tay thưa lên.
“ Viễn nhi, nói nhanh đi” Nộ Văn Cổn Long ánh mắt loé lên hài lòng, thằng con trai này luôn có những sáng ý trong lúc rắc rối tình hình.
“ Phụ Vương, tuy Võ Thánh và Vô Địch Bá Ngô Khảo Tứ đã về Thăng Long làm lễ thành thân, nhưng Văn Sơn Châu vẫn còn người a, nghe nói Ngô Cẩm tương quân võ dũng hơn người lại là cháu của Nhị Thánh Đế quốc, cũng chưa có thất ngài ấy bại quá trận nào… chỉ cần thuyết phục được Ngô Cẩm tướng quân từ Văn Sơn đánh vào Hồng Hà, vậy thì Hồng Lô còn đáng ngại sao?”
Long Viễn cho ra ý đồ của mình.
“ Ngài ấy chịu xuất binh sao? Chúng ta không có mấy tiên hệ cùng vị Tướng quân này, rất khó nói chuyện…”
Nộ Văn Cổn Long ra vẻ khó nghĩ. Mua chuộc tướng quân Đế quốc? Không dám, luật Đế quốc quá nghiêm, kẻ mua chuộc và người nhận mua chuộc đều là tử tội cả.
“Phụ Vương quên vợ của Ngô Cẩm tướng quân là người Di sao? Đang làm thành chủ Di Mã thành, chúng ta đi con đường này…” Long Viễn mỉm cười lên tiếng .
“ Hay a, Nhị điện hạ đầu óc thật lanh lẹ, đu đường này, cùng đồng tộc cầu tình nhau không quá khó” Thai Kiềm Thu Khải vỗ tay bồm bộp khen hay…
Cả đám cũng coi là chí phải.
Còn cái gì người Di cần độc lập tác chiến tuyên bố ban đầu quên sạch sẽ không ai nhớ tới. Cuối cùng vẫn là cần Đế Quốc ra tay mới thoả được.
Ngô Cẩm đánh xong Ma Lật Pha để lại năm ngàn Mường binh ở đó cho Ngô Khảo Ty chỉ huy trấn giữ cùng xây dựng dân quân ở đây. Đồng thời điều động không ít dân từ Tu Long đi Ma Lật Pha.
Dù sao Tu Long ít đấ canh tác địa hình đồi núi nhiều.
Tu Long lúc này đã gần hai vạn người, tất cả là vì Phượng Lô chuyển nô lệ gia đình đến đây, đây là trừng phạt của Ngô Khảo Tích cho Phượng lô bộ, không thể trốn tránh.
Dân số quá đông Tu Long tân trại sao chịu được cho nên một số di rời đến Di Mã thành, một số được đẩy đi Ma Lật Pha vừa chiếm đóng.
Di Mã Thành lúc này đã trở thành đại thành ở khu vực với dân số 2 vạn người, diện tích trồng trọt được khai khẩn ngày một ngày một nhiều hơn. Po trở thành người có quyền lực cực lớn ở khu vực này.
truyện não to , khá hay logic đồng nhân tiêu biểu của Phàm Nhân Tu Tiên