Ngô Khảo Ký thật cũng có chút động tâm, nếu có một mảnh đại lục làm cơ sở cầu nối giữa Jeju và Sado đảo thì cũng là một lựa chọn không tồi.
Còn lý do vì sao Lý thị lại hào phóng như vậy cắt đất Phía Nam Tân La thì Ngô Khảo Ký có thể mường tượng.
Cao Ly khó khống chế vùng đất cũ thuộc Tân La cựu quốc, nhất là các vùng phía Nam Tân La dọc biển , nơi này cơ cấu cát cứ phân quyền rõ ràng với triều đình Trung Ương Cao Ly. Thậm chí Ngô Khảo Ký còn đoán được lúc này Cao Ly đang ước gì Ngô Khảo Ký đánh tàn hết thế lực ở nơi này để bọn họ có thể dễ dàng đặt ách thống trị hoàn toàn của Cao Ly lên miền cực nam bán đảo Triều Tiên.
Việc Lý thị có dã tâm thì Ngô Khảo Ký hoàn toàn hiểu, làm quyền thần lâu ắt sinh tâm này, mà Lý thị thật trong tương lai cũng làm vậy , soán ngôi, chẳng qua lúc này Lý Tử Uyên muốn làm sớm hơn một chút mà thôi.
Lơi ích khi nhúng tay giúp Lý thị đã rõ ràng, Busan Yangsan, Gyeongsan, Pohang., nếu vào tay có thể tại chỗ tạo nên một nguồn lực rất lớn hỗ trợ việc khai phá Châu Mỹ. Chỉ cần có Busan làm cầu nói thôi cũng đủ khiến Sado đảo bớt đi cô lập rất nhiều. Từ Sado về Jeju khá xa, nếu bị đánh chặn cũng khá mệt mỏi, có Busan ở giữa làm cầu nối thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Tất nhiên Ngô Khảo Ký không phải kẻ thấy lợi mà váng mắt, hắn hạ lệnh chi Ngô Khảo Tĩnh lần nữa đi Khai Thành, mục đích liên hệ Lý Tử Uyên để bàn xem cụ thể nên làm gì, thứ đến liên hệ Cẩm Y Vệ mở rộng Ưng Vệ trên bán đảo này. Để xem biến đổi tiếp theo ra sao mới can thiệp.
Nếu không quá rắc rối phức tạp thì Ngô Khảo Ký cũng muốn nhập Busan, Yangsan, Gyeongsan, Pohang, vào lãnh thổ Đô Hộ. Nhưng nếu phức tạp quá thì Ngô Khảo Ký sẽ bỏ, vì mục tiêu chính vẫn là Sado đảo và dập Nhật Bản một trận ra trò.
Những ngày qua Ngô Khảo Ký nhiều hơn là tập trung vào công xưởng mới dựng lên ở thành Busan.
Nói thật có tàu vận tải 2000 tấn Barque quả thật không còn gì tuyệt vời hơn. Những thứ trước đây rất khó khăn vận chuyển đều có thể mang đu lúc này. Ví như một cái dây truyền cơ cấu máy phát điện 20 tấn tháo rời có thể nhẹ nhàng màn đi, các loại máy công nghiệp hạng nhẹ như máy dập đá, máy nghiền, máy cán thép đều có thể vận chuyển nhẹ nhàng.
Tức là nếu muốn thì với tầm 3 con tàu Barque dạng này Đại Việt có thể ở bất kỳ đâu xây nên một hệ thống công xưởng sản xuất gần như khá đầy đủ từ dây truyền phụ trợ đến các máy móc tinh chế. Đây chính là sự cường đại của Đại Việt vì ở bất kỳ nơi nào, chỉ cần cho họ đặt chân lại cho họ thời gian đủ lâu một chút, Đại Việt sẽ xây dựng lên được một căn cứ công nghiệp tạm thời có thể phục vụ cho mấy quân đoàn tác chiến trang bị.
Về nhân công lao động?
Busan không thiếu, lại chiêu trò cũ giải phóng nô lệ trả lương cao để họ lao động khai thác mỏ.
Đi lên phía Đông Bắc dĩ nhiên Ngô Khảo Ký sẽ cầm AI Thiệu Hưng bản đồ khu này rồi , mà từ thiệu Hưng quét 2300 km là đến quá đảo Hokaido, một vòng Hắc Long Giang- Cáp Nhĩ Tân .Tức là có rất nhiều mỏ quặng và toàn bộ hình của bán đảo Triều Tiên là nằm trong tay Ký.
Busan không có tài nguyên gì ra hồn nhưng có vài mỏ sắt, đồng nhỏ có thể khai thác, nơi này nhân công đã bắt đầu như kiến càng bò đi làm việc, bọn họ đều là nô lệ được giải phóng. Lúc này lao động với họ không phải cưỡng ép mà là tự nguyện rồi.
Bộp – bộp – cộp – cộp
Tiếng vang chát chúa vang lên ầm ầm, là tiếng ai đó dùng vật tù đập mạch xuống sàn nhà.
“ Minoru, ngươi điên sao? Có chuyện gì cứ nói sao lại điên cuồng phá sàn nhà như vậy?” Ngô Khảo Ký bỏ xuồng công văn trên tay xuống bàn. Hắn ngồi khoanh chân trên đệm da hổ trợn mắt quát lên.
“ Phá… phá … sàn nhà…” Minoru hai tay dang rộng chống dưới đất, lưng vẫn khom nhưng đầu ngước lên ngỡ ngàng nghi hoặc.
“ Thì ngươi có gì cứ nói thẳng cùng ta là được, sàn nhà có tội gì mà ngươi lấy đầu đập nó? Ngươi không tiếc cái trán của ngươi nhưng Trẫm tiếc cái sàn nhà của Trẫm, hỏng rồi ai đi sửa?” Ngô Khảo Ký cười cười trêu thằng em vợ trẻ tuổi này.
Thật người Nhật có cái kiểu thể hiện quyết tâm hay “ Hây” “ Ha” dạ vâng lại còn hau quỳ lạy? Đập đầu sàn gỗ.. mãi không quen nổi.
Mà kể ra trêu chọc thằng em vợ trẻ tuổi này cũng vui, tính cách thằng này bằng phẳng không cong queo lươn lẹo, làm việc luôn chú tâm, tuổi nhỏ nhưng cẩn thận không kiêu căng khiến Ngô Khảo Ký khá quý.
“ Ha .. Ha…” Minoru xấu hổ vò đầu gãi tai, trán đã đỏ dựng lên rồi, đập một hổi đầu ong ong cả quyên mất cần nói gì. Không cái dại nào bằng cái dại nào.
“ Nói đi… “ Ngô Khảo Ký gõ gõ bàn yêu cầu.
“ DẠ” Minoru hét vang.
Dật cả mình… nói chuyện bình thường không được à. Hét đau cả tai..
“ Cầu mong Bệ hạ ban cho quân đội gia tộc Zhui loại súng mà người Tống bán cho Tachibana…. Cầu xin.. cầu xin bệ hạ”
Bốp … bốp … bốp….
Lại đập đầu… lại đập đầu….
“ Dừng…ngay.. hỏng sàn nhà thật giờ… cho được chưa…” Ngô Khảo Ký sợ thằng này đập đến chấn thương sọ não tụ máu ngoài màng cứng thì hắn lại mắc công khoan sọ rất mệt nên phải quát vội.
“ Đa tạ….”
“ Không có người ngoài gọi anh rể được rồi …” Ngô Khảo Ký liếc mắt
“… Anh Rể” Minoru nói tiếp câu cảm ơn còn dở dang.
“ Đồ của Tống bán cho Tachibana là hàng tồi… Đại Việt cho Zhui gia tộc thứ này làm gì? Mất mặt… ngươi di xuống mời Mộc Tư Hàn, Nguyễn Tiến Hải tới đây” Ngô Khảo Ký ra lệnh.
Minoru mừng húm, cúi người bước nhỏ lui lui khỏi căn phòng... đó là thói quen của người Nhật.. Ký cũng kệ.
Số là người Tống hay nói chung là người Hán miệng rộng, có thành tựu là khoe cả thiên hạ biết mình cao thủ võ lâm, cho nên muốn lấy được một vài thanh mẫu Hand Culverin Gun là không khó.
Ngô Khảo Ký thật lậy hồn ông Tống lên tế, thứ quái quỷ nguy hiểm như vậy mà cũng dám chế hàng loạt cho quân sĩ dùng.
Vì là một trong những loại “súng” sớm nhất xuất hiện nên Hand Culverin Gun Đại Tống cũng thuộc loại đơn giản nhất. Cực kỳ thô sơ so với các loại súng cầm tay hiện đại, hay thậm chí là súng hỏa mai bằng mồi cháy chậm hay đá lửa.
Hand Culverin Gun được cấu tạo từ một ống thép rỗng đơn giản gắn trên một cây gậy hoặc cột gỗ. Xạ thủ thường giữ cây súng sát vào vai, giữa nách hoặc qua vai để ổn định và chỉnh hướng.
Để khai hỏa vũ khí, người dùng rắc một chút thuốc súng vào lỗ cảm ứng. Sau đó, binh sĩ sẽ dùng “tay” cầm que lửa để đốt chỗ thuốc súng ở lỗ cảm ứng này . Nếu may mắn, xạ thủ sẽ bắn đạn về phía kẻ địch mà không mất ngón tay hay không bị hỏa khí phun vào mặt. Thật Ngô Khảo Ký không dám cho quân Đại Việt bắn thử, nhưng bọn lính Nhật thuộc nhà Zhui rất liều , vậy mà nghe sĩ quan Đại Việt hướng dẫn rồi bắn thử ầm ầm sau đó mê tít.
Tất nhiên bọn khốn này không biết Hand Culverin Gun nguy hiểm ra sao . Do không hiểu biết về luyện kim và những áp lực liên quan đến việc xả thuốc súng, không hiếm những vụ tai nạn chết người đã xảy ra. Ví dụ, vua James II của Scotland đã bị giết trong một vụ nổ đại bác đó. Ở Đại Việt là có cơ quan chuyên tính toán thử nghiệm về sức nổ, áp lực lên buồng súng cùng việc xả thuốc súng sau đó qua cả trăm lầng thử nghiệm mới cho ra thành phẩm an toàn, thêm vào đó thuốc nổ cho vào là có định lượng sẵn, không phải kiểu ước lượng như bọn Nhật hay Đại Tống . Hỏa khí của Đại Việt cũng được kiểm tra thường xuyên, chỉ hơi có chút nghi ngờ vấn đề sẽ loại bỏ. Nào như mấy ông tiếc của cố dùng rồi nổ thang chết cả đám.
Đại Việt thép chất lượng đỉnh cao còn phải cẩn thận quy củ như vậy, mấy ông Nhật, Đại Tống, Cao Ly ngay cả Medang- Lavo là không có tư tưởng quan tâm an toàn binh sĩ, vũ khí uy lực là được, binh sĩ lỡ gặp tai nạn? kệ luôn.
Vì sao Minoru mê tít Hàn Culverin? Bở lẽ nó mạnh hơn cung nỏ bình thường chứ sao.
Cung thủ đào tạo khó, nỏ mà Đại Việt cấp cho Minoru chỉ là nỏ cánh đơn không có dòng dọc, cường nỏ lớn nhất loại này cũng chỉ 100lbs , nặng hơn Goat”s Foot kéo không được. Cho nên với hai loại vũ khí tầm xa trên uy lực không mạnh như Hand Culverin Đại Tống được, đây cũng chính là lý do Nhật Bản sau khi mua một lượng lớn Hand Culverin thì tự tin hẳn ra.
Đại Tống có công nghệ thép rồi, tuy là thép chưa tốt nhưng còn tốt chán hơn thép Châu Âu thế Kỷ 14 khi hand Culverin ra đời. Cho nên Đại Tống rất dễ chế tạo hàng hoạt loại súng cầm tay sơ khai này.
Đừng khinh thường trí tuệ người Hán, họ tiếp cận công nghệ xong cũng rất cường.
Tương tự như Đại Việt chế pháo lớn ở Đập Sông Cẩm. Người Tống cũng đúc phôi súng Hand Culverin, sau đó cho ống thép tròn vào trong nòng và tiến hành rèn, tạo nên một ống nòng súng khá trơn đều. Điều này là vô lực làm được với gang và đồng. Cho nên Hand Culverin của Đại Tống khá tốt, chế tạo cực nhanh. Chỗ kém duy nhất là chất lượng thép còn chưa đảm bảo tỉ lệ an toàn của loại vũ khí này thấp.
Thêm vào đó cơ chế điểm hoả của Hand Culverin thô sơ, rất dễ tai nạn. Tỉ lệ dài nòng và đường kính nòng vẫn không hợp lý. Nói chung là vẫn còn cần hoàn thiện dài dài.
“ Mộc Tư Hàn, Nguyễn Tiến Hải… súng trường Đại Việt cứ từ từ nhiên cứu. Nhưng có nhiệm vụ này…. Đâu là súng Culverin của người Tống, các ngươi xem xem cải tiến qua qua cho an toàn hơn để quân của gia tộc Zhui Minoru sử dụng. Yêu cầu chế nhanh, rẻ, tương đối an toàn là được “ Ngô Khảo Ký đưa ra yêu cầu.
“ Ngay tại chỗ nghĩ mấy cái phương án cải tiến giúp thứ này an toàn hơn, uy lực hơn .. ta sẽ theo dõi và đưa ra gợi ý…” Ngô Khảo Ký nói thêm sau đó chờ đám kỹ sư này làm việc.
Thật ra đã có những mẫu thiết kế từ hoả mai đá lửa mồi, Kammerlader, thì việc cải tạo Culverin đâu khó khăn gì…
Đám Kỹ sư bắt đầu làm việc, còn Ký thì ở một bên soi soi , xét xét.
“ Theo tôi thì muốn chế nhanh, rẻ vẫn giữ nguyên cấu trúc nạp đạn đầu nóng này. Có điều cho đường kính nòng nhỏ đi. Tầm 15ly đi, tầm ấy vẫn dùng công nghệ rèn mà không cần khoan.” Nguyễn Tiến Hải lên tiếng bàn bạc, có hơn năm thằng kỹ sư bậc cao ở đây.
Họ tưởng Ký có cái quái gì hay ho mới gọi bọn họ tới, hoá ra là thiết kế đồ rác cho lính gốc Nhật. Đám này khá phật ý vì Ký cắt ngang quá trình nghiên cứu súng chất lượng cao của bọn họ đang tiến hành. Cho nên năm thằng này cũng chẳng chuyên tâm cải tạo Culverin cái gì, làm qua loa cho xong chuyện.
“ Tôi đồng ý… chỗ buồng thuốc súng hàn thêm một lớp thép chịu lực là được rồi… cho thêm cái cốc mồi vào đây dễ điểm hoả” Mộc Tư Hàn cũng nhanh đồng ý, vẽ loằng ngoằng mất đường cơ bản vào thiết kế. Rất vô trách nhiệm.
Ngô Khảo Ký sạm mặt, nhưng hắn hiểu tâm tư của bọn này. Kiểu như bắt kĩ sư tiên lửa bậc cao đi nghiên cứu bắn pháo hoa vây, tâm tư khó chịu là phải.
“ Điểm hoả bằn cái gì đừng nói là đá lửa đấy, chế đâu dễ. ?” một tên kỹ sư bẹp bẹp miệng..
“ Làm cái cò, điểm hoả bằng dây cháy chậm đi” Mộc Tư Hàn lại đưa ra ý tưởng nhanh cho có vậy…
“ Dây cháy chậm nào? Ngòi cháy chậm nhất cũng 2s/1cm đó” Nguyễn Tiến Hải trợn mắt…
“ Làm dây thừng đay, dây thừng lanh, thừng tre, ngâm Natri Nitorat là được… cháy đủ chậm, khó tắt…” Mộc Tư hà vẽ nháo nhào vào…
“ Làm cái báng nữa là xong….”
“ Trình lên Thần Đế đi… nhạn còn về công xưởng..”. Cả đám rất thiếu trách nhiệm nhao nhao lên… muốn biến.
Thần Đế là chứng kiến hết thái độ bố láo của bọn này.. nhưng nhịn…. Tức hộc máu với đám kỹ sư khoa học này.