Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 735: Cao Ly Lý Thị





Rất kinh khủng.

Ngô Khảo Ký chỉ vẽ tượng chưng gai con đường đi qua Sa mạc Taklamanakan , một đường phía bắc đi men theo chân núi dãy Thiên Sơn, hoặc đi phía Nam men theo dãy Côn Luân. Vẽ trừu tượng vậy mà thằng Tước vẫn thành công đi được thì cũng lắc đầu bó tay rồi.

“ Chuyến đi Khai thành thì sao ?” Ngô Khảo Ký lại hỏi chuyện về người Triều Tiên, Minuro đúng là làm liều dám đánh Busan ( Đông Lai thành) còn dám ở lại đây chờ Ngô Khảo Ký, nói thẳng là thằng này có dựa vào bởi cùng lắm nếu người Cao Ly quá cuồng thì hắn lại bỏ lên thuyền chạy thôi. Đang cần gấp nơi cho chị hắn tạm trú, vậy nên hắn cũng không ngại mà tập kích bất ngờ nơi này.

Nhắc về tình hình Cao Ly dĩ nhiên Ngô Khảo Ký khá rõ, vì C26 đảm nhiệm là tình báo cả Nhật Bản và Cao Ly, cho nên tình hình Cao Ly rất nhiều thâm bí đều vào tai Ngô Khảo Ký.

Tạm thời có nhiều lắt léo trong triều đình người Cao Ly nhưng tịu chung lại đó là thời điểm này quân đội của Cao Ly yếu.

Đây là yếu toàn khu vực kéo nhau cùng sụp.

Nếu như sớm hơn tầm 80-90 trước ai dám nói quân Cao Ly yếu thì sẽ bị vả cho chẻ mõm.

Quân Cao Ly không quá mạnh nhưng không thể xét là yếu ở thời điểm đó.

Tức là vào thời điểm đó Cao Ly có chiến tranh cùng Đại Liêu, một quốc gia cũng rất hung mạnh cùng thời điểm, hai bên đánh nhau có thắng có bại, cho nên mới nói Cao Ly lúc đó không có yếu bao nhiêu.

Nhưng đến thời Văn Tông – Vương Huy Chúc U thì mọi chuyện bắt đầu đi lệch hướng. Trước đó vì bị người Khiết Đan cùng các bộ tộc ở Hắc Long Giang như người Nữ Chân bộ lạc Hoàng Nhan chẳng hạn. Cho nên việc quân việc binh bị luôn được người Cao Ly chuẩn bị rất tốt. Song thời gian trôi đi dĩ nhiên sẽ kéo theo nhiều biến đổi lớn.

Có hai mốc sự kiện lịch sử khiến nền quân sự của Cao Ly biến đổi, thứ nhất sự kiện đó là Thiên Lý Trường thành hoàn thành. Môt hệ thốn tường thành phòng thủ dài 1000 lý kéo dài từ Phù Dư Thành đến Bột Hải. Tiền thần của Thiên Lý Trường thành đó chính là từ thời Cao Câu Ly xây đựng phòng ngừa nhà Tùy tấn công từ hướng tây bắc, sau đó là phòng ngự nhà Đường. Đến thời Cao Ly thì bức tường thành này không ngừng được hoàn thiện cao và rộng đến gần chục mét trung bình.

Đến thời Văn Tông – Vương Huy Chúc U thì tường thành đã hoàn chỉnh cho nên Cao Ly không có sợ hãi mối đe dọa từ phương bắc từ người Đại Liêu, do đó họ rơi vào tình trạng quân sự dần phế. Tất nhiên người Cao Ly không biết rằng sự yên bình của họ không phải đến từ Tường Thành mà thực sự nó đến từ sự hủ bại của Đại Liêu, nếu Đại Liêu quý tộc không hủ bại, không tự làm yếu bản thân thì có mười cái tường thành này cũng khó bảo vệ người Cao Lý yên bình được. Cho nên mới nói bức tường thành kia đã khiến tâm lý của người Cao Ly thả lỏng, quân bị trở nên lơi là hơn. Đó là nguyên nhân khách quan.

Nguyên nhân chủ quan đó là từ thời Văn Tông – Vương Huy Chúc U thì Cao Ly các đời vua chúa bắt đầu học Đại Tống chính sách trọng văn khinh võ, quan văn nắm toàn bộ quyền lực triều đình, quan võ bị ức chế, quân sự càng bị ức chế nhiều hơn.

Dẫn đến tình trạng này đó là vì có đến ba lần từ năm 1000 cho đến thời điểm hiện tại có các cuộc chính biến do võ quan gây nên và đều đã gần như thành công, khiến cho Hoàng tộc Cao Ly chao đảo.

Đỉnh điểm là năm 1009, Tướng Kang Cho thực hiện thành công binh biến hòa toàn, giết chết Muc Tông- Vương Tụng. Thật năm đó nếu như không có Đại Liêu đán tới Khai Thành giết Kang Cho thì không biết hoàng tộc Vương thị Cao Ly sẽ còn tăm tối đến bao giờ. Quân Đại Liêu đánh hạ Khai thành thì cướp bóc một hồi rồi rút đi, Vương thị lại mới có thể tái nắm đại quyền ở Cao Ly... dở khóc dở cười.

Cho nên về cả khách quan hau chủ quan thì Vương thi rất kiềng võ tướng cầm binh lực mạnh, cho nên tư thời Văn Tông – Vương Huy bắt đầu thi hành chính sách trọng văn ức võ và thành công đến tuyệt vời... hoan hô các văn quan Cao Ly thực sự đã nắm đại quyền, và lẽ dĩ nên là quân đội Cao Ly sau mấy chục năm hoang phế đã theo chân Đại Tống, Đại Liêu dắt tay nhau nhảy vực.

Đây là lý do mà hải quân Cao Ly không đỡ nổi một đòn bị Ngô Khảo Ký đè sập trong trận Đại Liên trước kia khiến Vua Cao Ly sợ hãi cúi đầu xưng thần với Bắc Nguyên. Sự e ngại của người Cao Ly đến ở chỗ.... nơi dựa vào lớn nhất là Thiên Lý Trường Thành ở phía Bắc vô dụng, quân Bắc Nguyên thời này không có đi theo đường đó mà có lực lượng hải quân hùng hậu có thể đánh thảng Khai Thành ( Keason). Chỗ dựa lớn nhất không có tác dụng, hải quân bị đánh tàn, quân bị hoang phế nhiều năm khiến đám Văn quan Cao Ly làm sao dám đối cứng, chính bọn họ là nhân tố mạnh mẽ nhất thúc đẩy Vua Cao Ly cúi đầu xưng thần với Ngô Khảo Ký và Ngô Khảo Tước.

Đất nước nào chả có anh tài chả có người nhiệt huyết yêu nước, có ai muốn làm quốc gia khuất nhục đâu. Người Cao Ly cũng vậy, nhưng võ quan Cao Ly bị ức chế quá thảm chưa ngóc đầu dậy được. Cho nên lần này Mimru đánh Busan là bậy bạ ăn may mà được, thực thì binh lực đáng kể của người Cao vẫn là tập chung ở phương Bắc, các thành trấn phương nam dọc bờ biển không mấy mạnh mẽ ra hồn.

Thằng Minoru được hàng thải Đại Việt toàn là thuyền Carral buồm chèo co bọc thép, có pháo lớn, lại còn tấn công bất ngờ trong chớp mắt xông vào cảng Busan đánh tàn thủy quân của lãnh chúa Busan sau đó mới ùa lên bờ mà chiếm thành bất ngờ. Vẫn phải công nhận 18 tuổi có thể làm đến đó thì Minoru cũng là một mầm chỉ huy quân sự rất khá.

Ngô Khảo Tĩnh chẹp chẹp miệng, Khai Thành có cái quái gì để báo đây... à à có có có .

“ Hoàng Huynh, khai thành thì không có cái gì báo cáo, Cao Ly Vương Vận dĩ nhiên không ý kiến chuyện chúng ta mượn tạm Busan, tuyệt không nhắc tới chuyện Minoru giết Yang Hong Kwan, đám quan văn của Cao Ly thì khúm núm một điều..” Miệng lưỡi Ngô Khảo Tĩnh tía lia khoe khoang.

Ngô Khảo Ký lắc đầu mà hỏi: “ Các người Bắc Nguyên trước nay đối xử với Cao Ly toàn là từ trên cao nhìn xuống ngư vậy? o ép hạ nhục họ? Dân tộc nào cũng có tự trọng cả, các ngươi làm quá thì đến lúc bọn họ bị đè nén quá mức mà tạo thành sức bật phản kháng lại càng mạnh mẽ hơn, điều này không có lợi.” Ngô Khảo Ký trầm ngâm.

Ngô Khảo Tĩnh ngây ngốc nhìn anh hai một hồi sau đó cười khổ “ Hoàng huynh, người thật sự có hiểu lầm về người Cao Ly sảo? Hay là người cứ tiếp xúc thật gần với họ sẽ hiểu, đám này rất tặc chuyên sợ mạnh hiếp yếu. Lời nói hứa hẹn không bao giờ đáng tin, cách đánh nhau thì có thể dùng hai chữ lưu manh để miêu tả, từ thời Tuỳ Đường đến thời Tống – Đại Liêu vẫn vậy, những gì người Cao Ly hứa hẹn, giao kết trong thoả thuận bọn hắn chưa bao giờ tuân thủ, không bao giờ giữ lời, chỉ có sức mạnh tuyệt đối mới khiến đá này chịu nghe…” Ngô Khảo Tĩnh lý giải.

Ngô Khảo Ký nghe xong cũng phải dùng ánh mắt khác mà đánh giá thằng em họ này, nhìn hắn cả ngày nhốn nháo không ngờ lại là ngươi trong thô có tinh, có nhiều chuyện lại có thể đi vào trọng tâm vấn đề mà xem xét.

“ Nói kỹ một chút, tại sao ngươi biết nhiều vậy?” Ngô Khảo Ký nghiêm túc hơn đánh giá về tình hình toàn khu vực Đông Bắc Á, nhiều năm hắn không ở đây dĩ nhiên sẽ không quá trú tâm tìm hiểu khu vực này.

“ Thì Tam ca giao cho thần Đệ việc quản Cao Ly, cho nên thần đệ là phải nghiên cứu lịch sử cùng tính cách người Cao Ly. Có thể quy kết một điều bọn này lời nói không bao giờ đáng tin, phải luôn duy trì áp lực, khiến chúng thực sự sợ hãi thì bọn này mới đi vào khuôn khổ, chỉ cần hơi buông lỏng Cao Ly sẽ nhảy nhót tưng bừng ngay…”

Ngô Khảo Tĩnh lại lấy các ví dụ lịch sử để chứng minh, ví như cách đánh lưu manh của người Cao Ly trong các cuộc chiến chống Tuỳ- Đường.

Quân Tuỳ hay quân Đường đến với thế mạnh thì bọn hắn không do dự buông vũ khí đầu hàng xưng thần xưng hầu. Đến lúc quân Tuỳ - Đường chỉ quay lưng đu là bọn người Cao Ly lại nhảy nhót hô hào đánh nhau. Tuỳ Đường quay lại chúng lại tiếp tục đầu hàng. Quay lưng đi thì Cao Ly lai xé bỏ hiệp định… năm lần bảy lượt như vậy khiến người Hán phát điên , mệt mỏi mà bại trận trên đất Cao Ly.

Gần đây nhất là chiến tranh Khiết Đan- Cao Ly cũng xảy ra kịch bản tương tự, để đổi lấy hoà bình Cao Ly sẵn sàng tuyên bố cắt đứt quan hệ không thuần phục Đại Tống. Nhưng quân Đại Liêu vừa quay đầu đi bọn họ Cao Ly lại theo đường biển sum xoe với người Tống. Có thể nói người Cao Ly rất rất nhây, cho nên cái cách đối xử có chiều hướng quân tử của Ngô Khảo Ký dùng không được. Quân tử với quân tử còn dùng được, quân tử với người nhây rất khó dùng.

Xét ở một khía cạnh nào đó người Nhật khá quân tử và quy củ, điều này thể hiện rất rõ ở Minamoto Yoshichika Lưu Cầu. Mộ khi hắn xưng thần và trở thành gia tộc phụ thuộc Ngô Khảo Ký thì thực sự Ký rất yên tâm dùng và cũng không cần quá sức theo dõi lòng trung thành. Đây có lẽ cũng là lý do mà người Nhật có chút thành kiến và khá ghét Cao Ly vậy. Thôi tuỳ … mỗi dân tộc đều có phương thức sinh tồn riêng, đó là nghệ thuật sống của mỗi dân tộc.

Nhây mà giúp được dân tộc không bị nô bộc thì nhây cũng tốt.

Ngô Khảo Ký không can thiệp vào cách Bắc Nguyên đối xử với Cao Ly, hắn có ở đây đây mà hiểu rõ tình hình, không hiểu rõ mà can thiệp chỉ có là thằng ngu mới làm vậy.

“ Còn có chuyện ở Khai Thành sao?” Ngô Khảo Ký nhìn thái độ của thằng Tĩnh mà đoán ra gì đó.

“ Hoàng huynh, lần này thần đệ ở Khai Thành nhận được tiếp đón nồng nhiệt nhất từ … ông ngoại của vợ anh Tích…” Ngô Khảo Tĩnh thần bí…

Bốp… bốp

Ài ái…

“ Cái gì là ông ngoại vợ Đại Ca nói cho nó rõ ràng.. ở Bắc Nguyên lâu cách nói chuyện loạn như ma rồi.” Ngô Khảo Ký bực mình cho mấy gõ.

“ Khục… là nhà mẹ vợ anh Tích. Rất không đơn giản , Lý thị ( Lee) Lý Tử Uyên lúc này khuyền khuynh Cao Ly triều, lầ này hắn tiếp đón thần đệ và có nhiều câu nói khá ẩn ý....” Ngô Khảo Tĩnh bắt đầu nói rõ hơn.


Vợ của Ngô Khảo Tích công chúa thứ 4 con cái của Văn Tông Vương Huy – Bảo Ninh công chúa, mẹ nàng chính là Nhân Duệ Vương hậu Lý thị . Cha của Nhân Duệ Vương hậu Lý thị chính là Thái Úy Lý Tử Uyên một nhân vật không đơn giản.

Nói chung tình hình của Cao Ly đó là Vương _ Lý đời đời thông hôn, hoàng hậu quý phi đều là con gái họ Lý. Điều này có điểm tương tự Đoàn thị và Cao thị ở Đại Lý , hay khá giống Thiên Hoàng Nhật bản và gia tộc Fujiwara. Chuyện này chứng minh một điều, gia tộc thông hôn liên tụcc với hoàng tộc kia chính là quyền thần gia tộc, là bọn thực tế nắm quyền lực quốc gia.

“ Ý của Lý Tử Uyên là?” Ngô Khảo Ký lim dim hai mắt....

“Busan cũng được, thậm chí một phần phía nam lãnh thổ Tân La đều được, nếu chúng ta ủng hộ Lý gia...” Ngô Khảo Tĩnh nghiêm túc nói....

“ Hử....” Ngô Khảo Ký giật cả mình.