Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 745: Kế hoạch luôn phải chỉnh (01).






“ Hộc hộc... hộc hộc...”

Trên sân huấn luyện Do-dam đang hồng hộc bò, đây là động tác chiến đấu mà các sĩ quan Đại Việt dạy dỗ.

Phương pháp tác chiến với súng rất khác cung nỏ hay các loại vũ khí khác.

Ngô Khảo Ký phải nhớ lại mấy bài huấn luyện quân sự trong hệ thống trí nhớ của Ngô Huy Tuấn, cộng thêm một số tham khảo đã được xem qua trên Youtube để xây dựng một hệ thống luyện tập riêng cho lính Hỏa Mai.

“ Người này…” Một sĩ quan Đế quốc chỉ vào Do-dam mà nói..

Đây là tuyển chọn binh sĩ ưu tú từ dự bị nhóm đi lên chính thức nhóm luyện tập bắn súng thật, đạn thật…

“ Hoan hô… cảm ơn .. chỉ huy..” Do-dam hưng phấn reo lên mấy câu tiếng Việt mà hắn biết.

Chỉ thấy chỉ huy cũng cười cúi đầu rồi cất bước đi qua khu vực khác tìm kiếm , chọn lựa binh sĩ.

Tốc độ chế tạp súng hoả mai ngày một tăng nhanh. Lò nung thép cảm ứng chỉ có hai cái nhưng tổng một giờ đồng hồ có thể nung mỗi lò 200kg thép. Đủ đúc 150 phôi nòng. Tỉ lệ thành công của phôi là 70% . Tức là tính chung mỗi giờ nếu phân chia dây truyền nung, đúc sẽ có 100 phôi nòng thành hình. Thực tế phôi nòng chỉ trong hai tuần đã đúc đến 6000 nòng trong đó có 2000 phôi nòng hỏng đưa đi lắp ráp làm mô hình súng cho luyện tập.

Những phôi chất lượng sẽ được đi rèn bởi 10 búa máy hoạt động liên tục. Thậm chí rèn tay cũng được đối với loại súng 15mm. Còn loại 35mm không thể rèn tay hiệu quả được, quá tốn sức.

Vì là dây truyền sản xuất cho nên mọi linh kiện kế luỹ nối đuôi nhau thành hình, rất nhanh cùng chính xác. Nhiều công tượng Tân La trải qua thẩm vấn cũng được đưa vào công xưởng làm việc bắt đầu từ các công việc thô sơ mà thành thạo dần.

Vì chỉ đào tạo một công đoạn dây truyền cho nên thực tế rất nhanh lành nghề.

Súng hoả mai với số công tượng nhiều, dây truyền hoàn chỉnh, máy móc tốt rất nhanh ra đời liên tục.

Ở đây chỉ là một mảng nỏ công xưởng phương xa là thôi, đã có công suất này, không hiểu tại chính quốc nó mạnh bao nhiêu.

Thật ra các kỹ sư kinh nghiệm của Đại Việt đã đưa lên báo cáo cho Ngô Khảo Ký.

Việc chế tạo một khẩu súng hoả mai M1087/35/15 cả hai loai đều khá đơn giản nếu đem so sánh với chế tạo một thanh nỏ đủ quy chuẩn Đại Việt.

Thậm chí công sức chế tạo một cây nỏ cùng tầm bắn, cùng uy lực với M1087/35/15 sẽ tốn công sức tầm 1200% so với chế một khẩu hoả mai.

Báo cáo này đưa ra thật đáng kinh ngạc, tức là cùng công sức chế một thanh nỏ có thể chế 12 khẩu hoả mai M1087/35/15 .

Đây là vì sao?

Báo cáo này không hề ngoa.

Muốn đọ sức về tầm bắn, khả năng xuyên giáp với Hoả Mai M1087/35/15 thì ít nhất cần nỏ cường lực 700 lbs ( 300)trở lên, nhưng không phải loại nỏ 700 lbs bình thường mà là loại phải trang bị hệ thống dòng dọc trợ lực hai cánh.

Có hệ thống dòng dọc thì dây cung quãng đường kéo mới dài ra từ đó mới có khả năng bắn tên dài mạnh mẽ xuyên giáp và bay xa.

Một cây nỏ 700lbs đổ lên nếu không có đồng thời hai hệ thống như dòng dọc trợ lực và cơ chế gập đòn bẩy lên dây thì sức người kéo không nổi.

Mà chế tạo hai cái bộ phận này là cực kỳ tinh vi phức tạp. Nhất là hệ thống Goat’s foot tích hợp vào nỏ, biến nỏ thân mở gập lên dây lại càng thêm phức tạp khó khăn. Hai bánh dòng dọc cánh lại cần vòng bi thép chất lượng bảo đảm khả năng giảm ma sát…

Yêu cầu chất lượng thép cánh nỏ lại càng khủng bố. Độ dày mỏng của cánh nỏ phải mài thử từng ly cho đến khi thử máy đủ yêu cầu… haizzzz

Ngô Khảo Ký tính toán có khi ước lượng 1200% của các kỹ sư là hơi nhầm, theo Ký phải lớn lơn 1500%.

Chế một khẩu hoả mai nó quái đơn giản theo công nghệ Đại Việt , thật sự là vậy. Bảo quản lại càng dễ hơn không sợ hỏng hóc mấy.

Nỏ thì… cơ cấu gập dễ tổn thương. Dòng dọc trục bi cần bảo dưỡng, dây gân cũng cần bảo dưỡng thay thế. Hộp tên cũng cần như vậy. Cho nên dùng nỏ tuy rất bá nhưng đúng là chỉ có Đại Việt mới đủ sức đại trà trang bị thứ này cho quân đội.

Súng hoả mai không kém nguy hiểm là bao nhưng nếu đủ thuốc nổ rất nhanh trang bị số lượng lớn quân đội. Đây là lý do vì sao Tống Béo mê tít thò lò hand Culverin. Công sức chế một cây cung sừng phức hợp tốt mấy tháng trời… Tống Béo có thê chế mấy trăm, mấy ngàn khẩu Culverin rồi, cho nên họ mới nhao nhao tín dụng thứ vũ khí thô sơ rất nguy hiểm tính mệnh binh sĩ cùng nhiều khuyết điểm này.

“ Hoàng Huynh, thực sự nên trao thứ vũ khí kinh khủng này cho Lý gia sao? Đệ vẫn thấy không nên à…” Ngô Khảo Tĩnh chạy đi chạy lại mấy lần mệt gần chết để liên hệ với Lý gia thống nhất hành động.

Ngô Khảo Ký cười cười…” Nếu có thể dùng vũ khí hỗ trợ mà không cần trực tiếp can thiệp vẫn có thể đoạt được Busan và một số vùng khác thì đó mới là thượng sách. Coi như dùng tiền mua thôi, tất nhiên thứ chúng ta đưa cho Lý gia không thể là Súng Hoả Mai M1087 hoàn chỉnh được, chỉ là một bản nâng cấp Culverin của người Tống, cao cấp hơn Culverin nhưng lại còn cách quá xa Súng hoả mai…” Ngô Khảo Ký cười nói..

“ Hoá ra là vậy, đệ những tưởng phải cho đám họ lý súng hoả mai… không đành lòng a… “ Ngô Khảo Tĩnh than thở.

“ Đệ phụ trách chuyện này. Xây mội quân doanh bí mật cho quân Lý gia khi nào bọn chúng đến thì nhét vào trong đó , cấm xuất nhập. Chúng ta sẽ của chuyên gia quân sự đến huấn luyện như thoả thuận.” Ngô Khảo Ký cũng rất khâm phục ý chí quyết tâm đảo chính của Lý gia, quả là không hổ danh quyền thần lâu năm muốn tạo phản. Cái gì cũng dám làm cả rồi.

“ Hoàng huynh, vậy lúc nào mới tiến công Nhật Bản, thần đệ thấy được các sĩ quan đã hoàn thiện kế hoạch tác chiến, quân Nhật Bản và quân Đại Việt gốc Tân La đều thành thục dùng súng hoả mai rồi…” Ngôn Khảo Tĩnh thắc mắc qua vấn đề khác…

“ Chưa đủ… nếu chỉ là tấn công hải cảng, phong toả đường biển thì đơn giản. Nhưng đây là một cuộc đổ bộ chiến đấu. Chúng ta còn thiếu nhiều. Ta cũng không nghĩ sẽ có chiến tranh đổ bộ ở đây cho nên chưa có chuẩn bị thuyền đổ bộ, vì thế chỉ cò thể gấp rút đóng cùng chờ Thăng Long gửi thêm…” Ngô Khảo Ký hay đánh kỳ binh. Nhưng nếu không thể dùng kỳ binh thì hắn lại cẩn thận hơn bất kể người nào khác.

“ Chờ chị Dâu gửi đồ cũng tốt… “ Ngô Khảo Tĩnh tấm tắc gật đầu…

Dĩ nhiên là tốt rồi…

Thơ gửi về nhà cho Vợ cả đã gần hai tháng, tính ra hàng cũng sắp tới nơi rồi. Không phải dự đoán mà hành đã đi quá Jeju được 2 ngày, dự kiến mai sẽ tới Busan thôi.

Đội vận tải thuyền hàng từ Thăng Long xuất phát đã có khoái thuyền đi trước báo tin.

Tới mỗi điểm dừng chân đều cho thuyền nhanh phóng trước báo lịch trình. Ví như Hải Khẩu. Thiệu Hưng, Đài Loan, sẽ khắc báo tới Busan cho Ký biết. Do đó tình trạng thuy thủ đoàn ra sao, hạm đọi vận tải nơi nào là Ký nắm vững lòng bàn tay.

Đúng là tác phong hành sự của một quốc gia hải quân hùng mạnh, chuyên nghiệp nó phải khác.

Nào như anh Tống Béo trong lịch sử, hải quân bị Lý Kế Nguyên đập tan tành, Quách Quỳ vẫn ung dung chờ mấy tháng… không hay tin tức gì. Làm ăn thế mà dám đi đánh nhau bằng hải quân thì thua rồi. Tất nhiên mọi so sánh đều khập khiễng. Nhưng có thể thấy, cách làm của Đại Việt hiệu quả , tuy hơi tốn kém nhưng đổi lại đó là thông tin liên lạc luôn thông suốt.

Thực sự thì hơi chậm hơn dự báo một chút, ba ngày sau đoàn thuyền vận tải đã tới được Busan, nhìn đoàn tải hạm rất nhiều người dân Busan vốn đã quen với Đại Việt có những chiến hạm khổng lồ rồi cũng không thể không kinh hãi về số lượng thuyền biển khổng lồ của người Đại Việt.

Sự thật chứng minh, khi chiến đấu, không phải cứ thuyền to là hơn, đương cử trong biên chế hải quân Đại Việt chỉ có chục chiến hạm cỡ 55m, trong đó có năm chiếc Khinh Hạm coi như linh vật ở gần nhà chạy loang quăng ven biển, cùng lắm thi thoảng chạy qua Hoàng Sa- Trường Sa ngắm nghía đôi chút. Bọn này đã không còn nhiều tác dụng, bỏ thì thương vương thì tội. Chủ yếu chúng chỉ làm thuyền huấn luyện cho tân binh, đưa hàng tiếp tế cho Hoàng Sa. Kiểm tra Trường Sa các cột mốc cắm cờ đánh dấu lãnh thổ. Làm nhiệm vụ trấn nhiếp các phen đạo tặc trong khu vực biển Đông gần Đế Chế Đại Việt mà thôi.

Có sức mạnh chiến đấu thực sự đó là Khu Trục Hạm năm chiếc của Đại Việt, nhưng để đóng bọn này quá tốn kém, thứ đến ứng dụng cũng không nhiều, tác chiến biển sâu vẫn không có mấy, mà tác chiến sông, cửa biển hay các vùng biển cạn thì đám này phải rất dè chừng vì có thể dễ dàng mắc cạn. Thêm vào đó loại chiến hạm này nên có một đoàn hộ vệ hạm đi theo cùng tác chiến mới tốt được.

Nhưng mấy ông to xác này mấy ai biết được nhược điểm đâu. Mấy thằng này đem dọa thôi cũng khiến kẻ địch có ý xấu trog khu vực nhũn cả. Đôi lúc đóng đại hạm chỉ vì mục đích phô trương sức mạnh là chính, đồng thời cũng thể hiện khoa học công nghệ quân sự vượt trội, tạo nên biểu tượng tự hào kiêu hãnh cho lực lượng hải quân.

Mạnh thực sự lại vẫn là mấy ông Carrak tàu hộ vệ nhàng nhang 25-30m , dễ đóng , số lượng nhiều , cơ động thực hiện được nhiều nhiệm vụ. Mà buồn cười nói đến mạnh mẽ nhất trong thủy -hải quân Đại Việt lại là mấy ông Pháo Hạm chiều dài 10-15m, chỗ nào cũng chiến được, sông nào cũng mò vào được, và số lượng đông đảo nhất, nhỏ nhưng chiến thuật bày sói thì ngay cả Khu Trục Hạm không đủ bảo vệ cũng có thể bị đám này quần chết.

Cho nên ai mà nhìn nhầm, hiểu nhầm cứ chăm chăm chú ý đại hạm của người Việt chắc hẳn sẽ bị đánh cho dập đầu, vì nơi nào xuất hiện nhiều Hộ Vệ Hạm, Pháo Hạm thì nơi đó mới thực sự sẽ có chiên tranh, người Việt mà mang Khu Trục Hạm đến chẳng qua là ngoại giao hù dọa nhau chơi vậy thôi chứ không đánh thật.

Nhưng đó là quân sự...

Bên thuyền vận tải thì ngược lại, phải to, phải bếu bếu mới hiệu quả.

Quân sư thuyền bè phát triển đủ, lúc này Đại Việt tập trung vào thuyền vận tải cỡ lớn, vươn khơi xa buôn bán. Làm chủ mọi vùng biển thị trường.

Điểm đáng buồn cười là đám người không biết lại nhìn đoàn thuyền vận hùng vĩ của Đại Việt mà sợ hãi, trong khi đám pháo hạm thực sự nguy hiểm lại không ai để ý nhiều... ha ha ha ... thật ngược đời quá thể.

Thật ra người ngoài e ngại cũng phải thuyền vận của người Đại Việt nhìn hầm hố có kém gì thuyền chiến đâu, cũng trang bị một dàn pháo sườn đâu có ít, thân vỏ tuy mỏng nhưng cũng là gỗ loại 3 khá chất lượng. Thực tế thuyền hàng Đại Việt có sức chiến đấu còn mạnh hơn nhiều thuyền chiến Nhật Bản , Đại Tống, hay Cao Ly, thậm chí có thể dễ dàng bắt nạt chiến hạm dạng Cog của Ấn Độ hay Ai Cập thời này.

Mười lăm thuyền vận tải Barque tiến nhập Busan man theo một lượng khủng bố hàng hoá.

Đừng hiểu nhầm, đây không phải là các siêu tải Barque dài 40m rộng 14m , đây chỉ là lớp Barque mới đóng trong 4 tháng vừa qua với chiều dài 29m rộng 8,9m.

Tại sao Đại Việt cứ thích thu nhỏ kích thước thuyền vậy, đã đóng được thuyền lớn lại cứ thích chơi thuyền ngày càng nhỏ đi… tào lao thật sự.




Nhân sinh như một giấc mộng. Nếu một ngày ta hài lòng với cuộc sống hiện tại, rồi bỗng dưng xuyên không đến thế giới khác. Cảm giác lúc đó sẽ thế nào? Đau buồn, bi quan, tức giận hay chán nản gì thì cũng phải đứng lên. Bởi ngày mai, mặt trời vẫn mọc, vạn vật thời gian vẫn cứ trôi đi, ta vẫn phải sống tiếp.
Vì thế nên