Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 749: Hải Chiến Vịnh Naniwa - Osaka (02)






“Minoru … theo ngươi có cái gì đó sai sai ở đây không?” Ngô Khảo Ký đứng trên boong tàu của Khu Trục Soái Ham nhìn về cầu cảng nhỏ mà hơi thắc mắc.

Người Tâm La “được” yêu cầu đi chiến đấu ở Nhật, cớ sao họ lại vui như chảy hội thế kia… không ai biết lại tưởng đây là thực sự một lễ hột nào đó, cờ hai màu đỏ vàng đúng là ngập trời. Không hiểu thằng Đại Việt gốc Tâm La nào đó nghĩ ra trò nhuộm giấy hai màu đỏ vàng sau đó gắn vào que vẫy. Như vậy đỡ tiền hơn mà vẫn thể hiện được ý chí của người dân.

Mười lăm cái Barque trung tải hạm mang đến rất nhiều đồ trong đó có vải vóc, giấy bút… sách vở.

Thật chưa thấy học hành ra hồn được bữa nào đã lấy giấy ra nghịch cờ. Cũng không hiểu thằng quan lớn Đại Việt nào đồng ý mới ra cái cơ sự này...

Hừm hừm… chờ đi Nhật xong , về tra sau vậy….

Nhưng quả thật rợp trời cờ hoa, khí thế đúng là không bình thường. Sự nhiệt tình của người dân nơi này đối với Đế Chế khiến Ký cũng bất ngờ giật mình.

Thực tế thì Ngô Khảo Ký đã bao giờ là nô lệ, bao giờ là nông nô đâu mà thực sự hiểu được tâm tư của những người này.

Tuy được Đại Việt Đế Quốc giải phóng, nhưng nói thật trong lòng họ vẫn có nghi ngại, vẫn có thấp thỏm bấp bênh. Sức ảnh hưởng của quý tộc Tâm La rất lớn. Nhiều năm sống dưới đè ép, bóc lột, bạo hành của Tân La quý tộc khiến họ bóng ma rất sâu đậm trong lòng.

Đám người Busan cuộc sống càng tốt lại càng sợ hãi quay về cuộc sống cũ. Lại càng lo lắng một ngày nào đó Đến Quốc bỏ đi mặc kệ họ quay lại với cuộc sống xua kia.

Đời này lên voi dễ, xuống chó khó.

Tâm lý này dễ hiểu và càng là rất phổ biến trong dân. Và quả thật thực tế Đại Việt rất có khả năng bỏ rơi nơi này nếu xét theo các thế lực phong kiến thời này thói quen.

Như vậy lối thoát là gì?

Lối thoát chắc chắn nhất là trở nên hữu dụng nhất, để nếu lỡ Đại Việt có rời đi thì có một xuất đu càng về Thăng Long… khặc khặc.

Lính Đại Việt 3000 người gốc nô lệ Tâm La xuất hiện lại càng chứng minh suy đoán kia là đúng, nếu đủ suất sắc có thể được đi Thăng Long? Thoát ly hẳn nơi này và đổi đời?

Thật sự là đám 3000 cựu binh gốc Tân La quảng cáo quá ghê về Thăng Long và cuộc sống thần tiên nơi đó, khiến tất cả mọi người dân nơi này đều hướng hướng mong chờ một ngày đặt chân thiên đường chốn nhân gian.

Vậy muốn bò lên vị trí cao trong xã hội Đế Quốc thì phải làm gì?

Kinh nghiện chia sẻ của 3000 cựu binh đó là… chiến đấu, lập chiến công. Bởi vì ngoài cái đó ra thì 3000 thằng này biết làm gì khác đâu.

Giả như hỏi vấn đề này với bác sĩ, họ sẽ nói .. ừ thì học chăm, thi vào Đại Học Y Dược.

Hỏi Kỹ Sư thì họ sẽ nói, thi vào trường Cơ Khí..

Mỗi ngành sẽ có câu trả lời khác nhau.

Nhưng ở nơi này Tân La, các vị tiền bối có địa vị cao trong xã hội Đế Quốc đều là quân nhân, cho nên câu trả lời của họ nhất nhất chỉ có một:” muốn có địa vị cao ở Đại Việt chỉ có đi lính , chiến đấu anh dũng và lập chiến công”.

Cho nên mới có chuyện đám lính Tân La 4 ngàn tân binh ra trận mà vui như đi mở hội… làm cho Ngô Khảo Ký cũng phải ghé mắt mà nhình.

“ Do-dam… đánh giỏi đừng làm mất mặt Đế Quốc đấy” một cô gái triều tiên la lớn hướng về phía người chồng trẻ đang vác súng trong hàng ngũ bước đều..

“ Yên tâm đi… ở nhà chăm con, chờ ta về đưa hai mẹ con ngươi đi Thăng Long…” Do-dam gào lên, tay nắm chặt thêm thanh hoả mai đeo trên vai.

“ Chŏng-ja, chờ ta về cưới nàng” Một tên lính trẻ hướng về phía đám đông bên đường hô vang.

“ Đáng ghét ...” Một cô gái nào đó bị bạn bè trêu chọc phại bịt mặt ngồi xuống...

“ Văn Phong... Văn Phong ở đây....” Yi-seul điên cuồng nhảy tưng tưng vẫy cờ về phía đám kỵ sĩ áo vàng trên chiến mã to lớn. Cơ mà toàn bộ đều mũ giáp giống nhau, che kín mặt nào có thể nhận ra ai với ai.

Nhưng nàng vẫy bừa, kiểu gì Văn Phong chẳng ở trong đám ấy.

Một tên kỵ sĩ cầm trên tay một chiếc khăn gấm màu xanh buộc vào Demi-lance thương mà giơ lên cao.... Chỉ cần nhìn qua Yi-seul đủ biết đấy là Văn Phong rồi, đó chính là cái khăn nàng thêu qua rồi đưa cho hắn ngày hôm qua sao.

Hoàng Long Kỵ cũng như Lam Long Kỵ quân lệnh sâm nghiêm, không thể tự do lạc đội hình để chào hau nói chuyện bạn gái. Văn Phong chỉ có thể làm như vậy thôi.

Ngô Khảo Ký gật đầu tán dương. Quân sĩ rất có khí thế, bọn Tân La binh tuy tính tình hay tấu hài, hay pha trò nhưng sau ba tháng điều trị bằng quân luật và đòn roi nghiêm khắc của quân đội đã rất khá rồi.

Tân binh Hỏa Mai yếu nhất đó là không chiến thắng nổi sợ hãi, súng cướp cò một thằng là có thể dẫn đến hiện tượng cả đám cùng bắn. Tường thi tân binh hỏa mai không chịu nổi áp lực mà thường bắn sớm, cho đến khi kẻ địch thực sự xông đến thì họ lại đang mải lên đạn. Nếu chuyện đó xảy ra thì đó là chết chắc rồi.

Thế nhưng tất cả mọi người ở nơi này đều không biết một chuyện, đám Hỏa Mai Súng Binh chủng này sẽ trưởng thành nhanh hơn nhiều so với các nhánh quân khác.

Cảm giác cầm đao chém người, máu thịt bày nhày, thực sự nó rất khủng bố và không phải dễ vượt qua. Cận chiến vũ khí lạnh luôn là ác mộng đối với cả phe chiến thắng và phe thua trận. Có nhiều người trả qua cả chục trận lớn nhỏ vẫn không vượt qua nổi sợ hãi khi phải đối mặt trực diện lao thẳng vào một rừng gươm đao.

Nhất là những dân tộc thuần nông nghiệp thì lại càng khó thích ứng cùng kiểu chiến đấu vũ khí lạnh.

Cho nên có nhiều thằng ngáo cứ nghĩ trong đầu tao có số lượng A dân nhân với 25% là ra được thanh niên đủ tuổi nhập ngũ, ta đào tạo một thời gian là bọn họ có thể sách đao kiếm lên chiến trường rồi. Dạ thưa đó là game ạ, nhét nông dân vào nhà lính, thêm vàng, gỗ, thịt thì auto ra binh sĩ… đời mà nó như game thì… còn nói quái gì.. haizzz.

Cho nên vì sao mỗi quốc gia luôn có một cái chế độ na ná như nhau về thân binh, còn ở Nhật nó tiến thành gia tộc võ sĩ. Bởi vì đó mới là mầm ươm chiến binh thực thụ.

Xin hãy dừng viện lấy dân số ra nhân chia cộng trừ để ra chiến binh, nó chỉ là một cơ sở trong rất nhiều yêu tố thành lập nên quân đội vũ khí lạnh thôi. Sở dĩ thảo nguyên ít người nhưng so ra lại lắm binh vì bọn hắn kỹ năng chiến đấu là rèn từ nhỏ. Nhưng số lượng thảo nguyên dám cầm đao xông trận chém người vẫn không cao. Đó là thiên tính của động vật, sợ hãi thứ sắc nhọn chĩa vào người, nhất là một rừng gươm đao sắc nhọn.

Do đó khi nói về chiến binh dám xung trận đao thương…. Không thể lấy cộng trừ bình thường tính toán.

Nhưng có một loại binh chủng rất nhanh có thể trưởng thành, rất nhanh có thể hùng mạnh, đó là viễn trình binh chủng nói chung. Súng, pháo, cung, nỏ , máy bắn đá..v.v…

Bọn này không phải, hay nói đúng hơn đó là ít phải đối diện cùng sự sợ hãi thái quá để trưởng thành.

Việc dương cung bắn chết một người từ xa và việc cầm đao lao vào chém giết máu thịt nháo nhào, ruột phổi bèo nhèo là hai khái niệm khác nhau, tạo nên nỗi sợ hãi bất cân xứng.

Cho nên mới nói thào nguyên rất đáng sợ, toang dân giai binh, vì lũ này thằng nào cũng có thể viễn trình công kích và rất nhanh trưởng thành trong chiến đấu. Giết người bằng cung tên cảm giác dễ dàng hơn, giết vài lần sẽ thành thói quen mà không có cái gì sốc nặng như cầm đao chém người. Thậm chí áp lực tâm lý còn không có bao nhiêu.

Nhưng vũ khí nóng, súng ống đã thay đổi tất cả.

Thứ này dễ dùng, dễ đào tạo thành thục, và mọi nông dân đều có thể như các chiến binh thảo nguyên bắn cung tên.

Họ không đủ can đảm để xông trận, nhưng chỉ cần sau một vào lượt bắn thực chiến thành công thì đám này sẽ trở thành lão binh thực thụ… đây mới là sự kinh hoàng của vũ khí nóng.

Nó giúp một người nông dân hiền lành sau ba tuần có thể biến thành một tên sát nhân máu lạnh, bởi dùng súng, cung , nỏ như đã nói, áp lực tâm lý khi giết người là rất thấp.

Đám binh sĩ Tâm La đã được “ thực chiến “ rất nhiều.

Bọn họ mặc giáp Lorica Segmentata dày đứng xếp hàng nghênh địch. Đối thủ của họ là Lam Long Kỵ hay Hoàng Long Kỵ. Đám kỵ binh này sẽ sung phong tạo áp lực. Còn đám Tân La Hoả Mai súng binh thì phòng thủ bắn ba hàng không đạn chỉ nhồi bông.

Nếu thằng nào không chịu được áp lực kỵ mã phi tới mà bắn làm đội hình loạn, bắn sớm, thì dĩ nhiên phạt nặng.

Nếu một thằng kéo theo cả nhóm cùng phát xạ sớm thì đám kỵ binh lao thật vào bọn Tân La Binh là dùng gậy gỗ bọc đầu vải đánh đập.

Cách luyện tập này cực tàn nhẫn. Nhưng hiệu quả là rất rõ ràng.

Sau mười mấy lần Lam Long Kỵ, Hoàng Long Kỵ xung phong thì áp lực bọn này chịu được.

Sau đó nhiều bài khó hơn như chống tên bắn, mũi tên bọc vải , lính Tân la chỉ được đội nón che mắt mũi miệng, thân thể thì chịu tên bắn rất đau. Cứ vậy ác man luyện tập không ngừng nghỉ.

Tất nhiên trong thực tế chiến đấu rất khó bắn sớm , súng Hoả Mai của Đại Việt Tân tiến hơn một chút mấy khẩu hoả mai thời Minh triều TQ, bởi lẽ cốc mồi luôn được đóng nắp, chỉ lúc nào chuẩn bị bắn thì Sĩ Quan mới yêu cầu mở nắp cốc mồi mà phát xạ ngay tức thì.

Lúc này tại Ise vùng thủ phủ của Taira clan cả đám người gia tộc đang hết sức lặng lẽ ngồi đó nhìn về hướng gia chủ trẻ tuổi. Gương mặt ai cũng ánh lên vẻ lo lắng bất an không thôi.

Hoạt động quân sự rầm rộ của Đại Việt ở Busan làm sao che dấu được ánh mắt của người Nhật, nhất là Gia Tộc Taira phần lớn phân bố phía Nam Nhật Bản thì lại càng gần với Busan đó.

Taira no Masamori gia chủ Taira gia tộc mới thượng vị, ba mươi tám tuổi, cũng là một tên khét tiếng mưu lược của gia tộc Taira, việc tranh đấu tranh dành ngôi gia chủ của các gia tộc Nhật Bản không thua gì tranh đấu lên ngai vàng của Hoàng tộc cả, máu tanh huyết vũ là đủ cả.

Taira no Masamori có thể thượng vị dĩ nhiên không phải tầm thường, nhưng hắn đi theo con đường có vẻ hơi nhạt, đó chính là cưới con gái của Minamoto no Yoshichika và phục vụ cho ông nội của vợ đó là Minamoto no Yoshiie.

Nói chung thời này của Taira no Masamori thì gia tộc Taira chưa nổi và chưa phải là một thế lực ra hồn như sau thời gian này trăm năm. Nói đúng ra thì Taira cũng chỉ là một gia tộc võ sĩ phụ thuộc Minamoto, có điều là gia tộc võ sĩ mạnh nhất trong đám phụ thuộc thôi.

Taira có thế mạnh vì họ có chút huyết thống liên quan Hoàng Tộc Nhật Bản cho nên có danh tiếng này Taira không phải chịu danh tiếng là gia tộc Bushi ( võ sĩ ) thô thiển thiếu học thức.

“ Gia chủ mau quyết định thôi, chúng tôi đã nhìn thấy Hatakeyama Minoru trong quân đội của Đế Quốc Đại Việt.”

“ Phải rồi, hắn còn là một tướng quân trong hệ thống Đế Quốc Đại Việt, thằng này đổi thành gia tộc Zhui no, dưới tay có khoảng năm ngàn tên võ sĩ cấp thấp”

Ngô Khảo Ký cũng không dấu giếm thông tin, Minuro cũng nghênh ngang thốn báo quay về trả thù, cho nên thông tin này đến tai của Taira clan cũng không có gì lạ cả.


"Bạn thích thể loại lĩnh chủ. Nhưng chán ngán với main hồ biến ra bá đạo binh chủng, chỉ tay cái là thần cấp kiến trúc....
Hãy đến với
Nơi đây chỉ có làm mới có ăn. Cũng là một quyển chiến tranh nhiệt huyết nơi vạn tộc san sát. Văn minh như sao cùng nhau va chạm cùng nhau tỏa sáng.
Ngoài ra còn sẽ có chút ít sinh tồn, hài nước cùng chút xíu cơm tró. "