Cả một hàng kỵ mã như phát khùng tung vó trước hất văng lên trời....
Kỵ sĩ Nhật Bản lúc này chỉ được trang bị bàn đạp dây thừng làm sao chịu nổi những cú quật như trời giáng này.
Không ít kỵ binh võ sĩ Reizei no gia tộc bị hât văng rồi bọ đồng đội vó ngựa dẫm đạm.
Lại không ít người mắc một chân xoắt mắc vào dây thừng bàn đạp mà bị kéo lê trên mặt đất.
Cùng lúc này không thiếu kỵ binh phía sau va đập với những chiến mã đang lồng lộn phía trước mà ngã nhào dúi dụi...
Tỉ lệ bắn trúng người rất ít, nhưng tỉ lệ bắn trúng ngựa cực cao, gần như bốn mươi con ngựa hàng đầu không thoát nổi trăm họng súng chĩa vào, chỉ có một vài con may mắn không sao.
Ngựa sinh mệnh lực cự cao cho nên với khoảng cách xa đạn súng lực xuyên thấp đi khó có thể giết chết chiến mã. Nhưng đau … rất đau…
Một con chiến mã bị ong chích còn lồng lộn lên huống chi trúng một viên đạn găm vào cơ thịt, máu tươi trào phún…
Cho nên đám chiến mã bị bắn trúng chỉ một vài chết nhưng số còn lại đã điên cuồng đau đớn đấu đá lung tung.
Khốn nạn nhất đó là chiến mã của Nhật Bản không hề trang bị mã giáp. Cho nên tình thế thực sự thảm.
“ hàng một lui… hàng hai tháo chốt cốc mồi… nhắm mục tiêu…..”
Các sĩ quan bên phe Đại Việt- Buán tranh thủ thời gian ra lệnh.
Thật ra cũng chẳng cần hò hét. Đám hàng đầu sau khi bắn lượt đầu tiên đã tự động cúi người lách qua các khe ôm súng mà chạy biến về sau mất dạng.
Xoạch… xoạch … xoạc….
Đam Busan tay súng hàng sau có đồng bạn thực chiến một loạt súng trước hiệu quả cao khiến tinh thần tăng mạnh, không còn sợ hãi lại có chút hưng phấn… bước một bước chân trái rộng bằng vai lên trên. Nghiêng người về trước cầm súng hoả mai chuẩn chỉnh tư thế hướng về trước….. chờ đợi…
“ Cái của nợ gì thế này…” Ngô Thanh Lâm chú ý đến cánh trái cuộc chiến chứ. Hắn biết chỉ huy các tay súng hàng hai sẽ chờ đợi đám kỵ binh vọt qua chỗ hỗn loạn mới bắn… lúc này mà bắn vội chỉ là xạ kích các mục tiêu đã tổn thương, không gây được hiệu quả tổn thương sâu rộng cho quân địch.
Vốn dĩ đánh với Kỵ binh xung phong phải dành dật từng giây…
Nhưng…
Chờ mãi không có lệnh bắn..
Một giây…
Hai giây…
Ba giây…
Lác đác vài kỵ binh Nhật Bản xông qua chỗ hỗn loạn nhưng lại ngơ ngác quay đầu phía sau nhìn đồng bạn.
Ngô Thận Lâm cũng ngơ ngác…
Các chỉ huy Đại Việt cũng ngơ ngác…
Không khí chiến trường bỗng trùng xuống một cách bất ngờ.
Chỉ có đám Súng Hoả Mai Binh Busan vẫn tập trung chờ lệnh bắn… bọn hắn là tân binh nên không hiểu chuyện.
Vì sao sĩ quan Đại Việt ngơ ngác bật ngửa vậy?
Số là chứng kiến kỹ thuật kỵ mã của các võ sĩ Nhật Bản rất hoang thiện , lại thêm trang bị khôi giáp của họ không tồi. Các sĩ quan Đại Việt đánh giá kỵ binh Reizei no gia tộc rất cao. Cho nên họ hết sức tập trung chiến đấu và vô cùng coi trọng đối thủ.
Nhưng kết quả khiến người ta không thể tưởng tượng nổi. Chỉ một loạt súng bắn vào hàng đầu tầm 30-35 kỵ đã khiến cho cả nhóm gần 150 kỵ binh Reizei no hỗn loạn tưng bừng,, thậm chí va vào nhau lan rộng không thể tổ chức thành một sóng công kích.
Điều này không bao giờ xảy ra với kỵ binh Đại Việt, Tây Hạ, Đại Liêu, Bắc Nguyên, ngay cả quân kỵ Đại Tống cũng khó có thể hỗn loạn sau một đợt xạ kích khá đơn thuần như vậy…
Sĩ quan Đại Việt không hiểu lối đánh 1-1 của người Nhật rồi… chỉ định đối thủ lao vào một một sòng phẳng…kẻ khác tự tìm đối thủ không can thiệp nhau… rất kỳ quặc quy tắc, vừa giống chiến tranh quân sự lại mang tinh thần tỉ thí võ thuật giang hồ… không thể hiểu nổi..
Chính vì cái thói quen không giống ai này cho nên một thằng mới xông lên thách đấu rồi bị Ngô Thanh Lâm bắn thành cái sàng.
Chính vì thói quen này cho nên bọn họ kỵ binh tuy cá thể kỹ năng tốt nhưng đoàn đội xung trận thì tào lao. Không tạo thành hàng, không tạo thành sóng, khoảng cách lẫn nhau không đồng đều. Các loại quân cung kỵ, trường đao kỵ, Yari kỵ lẫn lộn với nhau.
Ban đầu mấy sĩ quan Đại Việt cho rằng lối sắp xếp này là một chiến thuật đặc biệt của quân Nhật Bản cho nên khá kiềng.
Nhưng đám sĩ quan Đế Chế toàn là kinh qua đại trận chiến đấu như Chiêm Thành, Bắc Phạt Lần 1 , Bắc Phạt Lần 2. Nội Chiến Thăng Long. Cả đám đều là tay lão luyện nên nhìn ra ngay quân Kỵ Nhật Bản loạn thật sự không phải diễm trò…
“ Bắn ….”
Không do dự nữa…
Không cần chờ đối phương xuông qua hỗn loạn để tiêu diệt tân sinh lực, lúc này cần hơn đó là gây thêm náo loạn cho quân địch….
“Pằng…. Pằng…. Păng…..
“ Chúi….. véo véo véo….
Hàng hai trăm tên xạ thủ hoả mai của 3 đại đội thoải mái hơn đồng bạn trước đó nhiều.. Họ thoải mái ngắm bắn mấy tên kỵ sĩ đang ngơ ngác trên bãi cát sau khi vừa thoát khỏi hỗn loạn , không biết tiến tiếp hay lui về…
70m khoảng cách bắt đầu xuyên được giáp….
Keng … kheng …
Phụp… phụp… phụp…
Đạn gang bọc chì va vào người xuyên qua da thịt tiếng phụp phụp thậm trí truyền xa mấy chục mét….
Một đại đội nhắm bắn đám lạc đàn bơ vơ trên bãi cát… lại hai đại đội nhắm bắn vào chỗ hỗn loạn phía xa tầm 90m…
Phối hợp ăn ý của ba tê sĩ quan đại đội trưởng Đại Việt này thật khiến người ta nể phục…
Hai lượt đạn đi qua trăm viên đạn ít nhất loại bỏ 50 tên kỵ sĩ gia tộc Reizei no, không chế cũng mất sức chiến đấu, còn sức chiến đấu cũng mất chiến mã…
Hàng hai lại cúi người chạy về sau…
Hàng ba rất nhanh tiến lên hưng phấn hưng phấn tiến vào trạng thái chiến đấu…. bọn họ quá hưng phấn vì cảm thấy chiến kỵ không quá đáng sợ không khó tiêu diệt.
Đây vừa là tích cực ý nghĩ vừa là tiêu cực nguy hiểm suy nghĩ.
Tích cực là vì giúp họ tự tin chiến đấu, phát huy được bảy tám phần kỹ thuật đã được huấn luyện. Nếu sợ hãi , mất bình tĩnh thì học mười chỉ phát huy được mộ hai thôi.
Tiêu cực ở chỗ sẽ coi thường kỵ binh, sau này gặp kỵ binh xịn như Cấm quân Đại Tống, Tây Lương Kỵ … thì đúng là chế chắc nếu giữ thái độ coi thường này.
Mà thôi đó là chuyện tương lai, ông đừng có nói nhiều... giờ chỉ biết là đám binh Busan chúng tôi đang tự tin vô cùng và hừng hực khí thế... không thấy chúng tôi rút về sau trường thương binh đang điên cuồng nạp đạn à.
Bóc vỏ giấy đổ thuốc súng, lắc lắc, bóc bông nhét vào, đạn bọc chì đâu.. nhét.. que nhồi đạn ... đâm mạnh... rút... đâm mạnh lần hai... rút.... thả tự do hai lần ... chạm vạch đỏ.... rút que tra vào lỗ gim...
Thổi cốc mồi.. phù phù... lọ thốc súng mồi đâu... tay phải cho vào ngăn túi da thứ hai... đây rồi... nhấn một nấc... lắc lắc.... nhấn nấc hai đổ vào cốc mồi... đóng nắp an toàn....
Chỉ huy em chuẩn bị xong rồi... em mất có 18 giây thôi, vượt kỷ lục 2 giây... cho em lên bắn tiếp... ánh mắt đám hỏa mai binh Busan khao khát chờ mong.
Đây là sự khốn nạn của vũ khí nóng, giết người từ xa , gánh nặng tâm lý giảm, đã không cảm thấy ghê tởm lần đầu giết người còn cảm thấy hưng phấn... Thẳng thắn mà nói phát triển vũ khí giết người hàng loạt ở khoảng cách xa không phải tiến bộ của nhân loại mà là sự tha hóa đạo đức của nhân loại. Rồi một ngày những thứ này sẽ đem lại diệt vong cho nhân loại mà thôi. Chỉ là sớm hay muộn.
Lúc này hàng thứ ba cũng đã bắn xong mà lui về, rừng trường thương của võ sĩ Zhui no gia tộc lộ ra trước thiên hạ, nhưng họ cảm thấy không còn gì để phải làm nữa...
Kỵ binh Reizei no tuy không có tổn thương quá nửa nhưng đã loạn đến mức khó có khả năng tổ chức một cuộc đột kích, một số kỵ binh đã cố gắng thoát về sau rời xa khu vực mà hỏa mai súng có thể bắn tới.
Sự rời bỏ chiến trường của họ giốn như một dịch bệnh , tốc độ lây lan khủng khiếp khiến cho càng nhiều người bỏ cuộc.
Thế nhưng lúc này chạy mà dễ sao....
Uỵch... uỵch... uỵch....
Tầm hai mươi kỵ binh Hoàng Long Kỵ lao lên, đây là lần đầu tiên chiến đấu của họ. Một số Hoàng Long Kỵ cũng được điều lên bờ trong lượt đầu tiên nầy, nhưng số lượng rất khiêm tốn....
Hoàng Long kỵ không có khiên chắn hay nói chung là kỵ binh Đại Việt không có khiên chắn, cánh tay trái của họ ở vùng vai và ngực có gắn sẵn khiên lõm cong che khuất ngực trá3i cùng vùng cổ, thương đâm vào đây không có khả năng gây tổn thương cho kỵ sĩ.
Tất nhiên đây là cấu trúc modun, có thể lắp khiên hay bỏ khiên tùy tình huống. Nếu bỏ khiên che ngực vai này thì nên cầm khiên tay bảo vệ.
Lạch cạch.... lạch cạch.....
Cả đám rút ra từ túi da bên hông ngựa một thanh gỗ kẹp sắt thép kỳ dị...
Đây không phải là Short Kammerlader SK1087 thì là gì?
So với một thanh nỏ gập 300lbs nặng tới gần 4kg thì việc sửa đụng Short Kammerlader SK1087 nặng chưa quá 2kg đơn giản hơn nhiều...
Mà súng Flintlock cho dù ngắn chỉ với nòng gần 30cm nhưng lại mạnh hơn nỏ 300lbs khá nhiều.... giải quyết được vấn đề điểm hỏa cho súng Short Kammerlader SK1087 thì nó là lựa chọn không thẻ tuyệt vời hơn cho kỵ binh. Dĩ nhiên mấy ông Kỵ binh này vẫn phải lyện nỏ ốm người ngày đêm. Đơn giản vì nếu trời mưa, đảm bảo ông phải tác chiến với nỏ... đó là điều không tránh khỏi.
Ngựa tốt, yên cương cao kiều, bàn đạp full chân... ngồi ngựa như gồi ghế tựa, nhún nhảy theo nhip ngựa phi, kỹ thuật kỵ mã gần đạt trình độ thảo nguyên dân.
Đây chính là tinh anh Thăng Long một đám năm năm trời đổ mồ hôi sôi nước mắt dưới sự hướng dẫn của các huấn luyện viên đầy nhiệt tâm của bộ lạc Trát Mộc …. Ngày hôm nay lần đầu tiên họ thực chiến….
Nhốn nháo nhốn nháo…
Võ sĩ Nhật Bản tuy tan tác sợ hãi nhưng vẫn còn đến 70-80 người họ sợ hãi nhóm nhỏ kỵ binh này sao?
Một số tự phát quay ngựa lại muốn ứng chiến…
Nhưng… đối thủ của họ là một đám kỵ sĩ không quy củ…. lối đánh này… người Nhật không quen…
Đoàng Đoàng…. Đoàng…
Đám Hoàng Long Kỵ không nhiều lời… lướt qua ở khoảng cách 30m họ lượn vòng rồi nhả đạn không hề có ý đánh trực diện…