Ngày 26 tháng ba năm Thiên Phục Võ Uy thứ 3( 1087).
Đúng như cái tên niên hiệu, đặt niên hiệu nói lên ý chí mục tiêu của nhà cầm quyền, có những niên hiệu kéo dài hết đời hoàng đế thường mang tính chung chung... cầu toàn.
Còn có nhiều giai đoạn đất nước phát triển quá nhanh, có những niên hiệu cần thay đổi cho phù hợp điều kiện hoàn cảnh trong thời gian ngắn.
Nguyên Ký Long Hưng, là Lý Từ Huy công bố khi đăng cơ hoàng đế Đại Việt, đồng thời chiếu cáo toàn thiên hạ… Vua thực sự của Đại Việt là ai, nguyên thuỷ sinh ra thời đại Long Hưng thịnh thế này là người nào? Là chồng của nàng Ngô Khảo Ký.
Lúc đó Niêm Hiệu đưa ra vì Huy nghĩ Ký lành ít giữ nhiều, niên hiệu này sẽ theo nàng mãi mãi cho đến khi họ Ngô con cháu tiếp quản, còn Huy vẫn cố sống hoàn thành hoài bão của chồng…
Nhưng Niên Hiệu này có vẻ không quá cần thiết sau đó khi Ký trở về.
Đại Việt đã đủ hùng cường, trận chiến sòng phẳng Huỳnh Dương, rồi trận chiến Trường Sa đã nói lên Đại Việt có tư cách cầm trịch Đông Á.- Nam Á.
Đã đến lúc Đại Việt quy về một mối, đã đến lúc thế gia quân phiệt- cát cứ phân quyền đi vào dĩ vãng. Đã đến lúc Đại Việt mở mang bờ cõi, không phải đi xâm chiếm, lấy giết chóc làm chủ , không đi đô hộ dân tộc khác… mà ngược lại tự lượng sức mình, tìm kiếm một số khu vực có thể mở rộng lãnh thổ nhưng trả giá ít máu tươi, gây ít huyết thù.
Lấy võ uy làm chủ nhưng không lấy võ sát làm trọng, lấy thiên hạn phục nhân tâm làm cơ sở nguồn cội cho giang sơn xã tắc… Thiên Phục Võ Uy… một thời đại vươn lên đánh dấu cho một bước chuẩn bị của Đế Chế non trẻ nhưng huy hoàng – bền vững..
Không tham tất vững- không cuồng tất vững- công bình tất vững- trân thành tất bền lâu.
Thăng long một mảng tường hoà nơi này xảy ra mấy vụ kiện cáo tranh chấp đến nhức đầu của các quốc gia trong khu vực nhưng nói chung vẫn là khá yên bình.
Tam Phật Thệ , trong đó Medang tính là một Thệ lúc này cũng đang bị nhị Thệ khác đâm đơn kiện. Tiếp bước Pahang thì Medang được đặt lên mặt bàn.
Nghe nói Đế Quốc giản quy củ, đạo đức. Chúng tôi đến đâu giảng quy củ…
Lý Từ Huy mặt xám đen, Ta là Đế Quốc không phải hội đồng bảo an Liên Hợp Quốc. Tất nhiên Lý Từ Huy không thể nói ra. Nhưng mà vấn đề này không dễ xử lý.
Nếu giúp người ngoài thì người nhà lạnh lòng. Nếu giúp người ngoài thì sẽ tạo nên một Đông Nam Á bất ổn. Nó đi ngược lại mong ước của chồng nàng… đau hết cả đầu… đánh thì đánh nhanh một chút, đánh dập đầu đối phương đi, đánh dây dây dưa dưa để kiện cáo tùm lum.. chị đây đau đầu chết thôi.
Chưa hết, Chiêm Thành cũng chạy đến Thăng Long gào khóc… ngày ngày sứ thần lấy nước mắt rửa mặt ở cổng Tam Môn cũng khiến người dân Thăng Long động lòng trắc ẩn…
Khốn nạn, Đại Việt ấy mà thằng nào chơi cứng là chết liền, nhưng Đại Việt sợ nhất là mấy thằng chơi ăn vạ, dân Đại Việt ngàn năm bị đô hộ, bọ đàn áp họ hiểu hơn ai hết nỗi thống khổ này.. cho nên… một khi đứng ở vị thế cao thì họ dễ động lòng trắc ẩn. Nói trắng trợn thì tính lương thiện của người Việt vẫn là số má trong khu vực. E hèm… nhất là vào thời điểm này.
Kiện cáo Lý Từ Huy không giải quyết được, nàng không có ý tưởng nào ra hồn cho nên tuyên bố. Chờ Thánh Thần Đế về giải quyết, lão ta chuyên đối ngoại. Bản Đế thiên về đối nội. Cho nên giờ ngừng hết đánh nhau. Thằng nào ở yên vị trí đó cấm manh động. Chờ Thánh Thần Đế về xửa lý.
Medang- Pahang vui vẻ dạ vang – tròn lòng hét lớn “ Chị Đại vạn tuế, ai ở đâu ở nguyên vị nghĩa là vùng đất mố chiếm vừa rồi ăn chắc rồi. Cần thời gian tiêu hoá, đánh không nổi nữa…”
Đám sứ thần các nước hoan hô mãnh liệt. Trong lòng vui sướng không thôi- đã hoàn thành nhiệm vụ về báo cáo được rồi.. không bị đánh tiếp đã là vạn hạnh.
Tất nhiên chuyện này chưa xong, phải chờ Thánh Thần Đế về Thăng Long lại phải làm trận nữa.
Sở dĩ Lý Từ Huy phủi tay cho Ký vì thật nàng còn chuyện khác rất đáng quan tâm đó chính là ngày 30-3 này sẽ tổ chức Nghị Viện Nhân Dân Đại Hội lần thứ nhất.
Mọi thứ đều bỡ ngỡ cho nên cần chuẩn bị hết sức chu toàn.
“ Khởi Bẩm Bệ Hạ, tổng cộng 572 đại biểu nhân dân các vùng trên đế quốc quản lý đều tụ tập ở Thăng Long đầy đủ. Chỉ có đại biểu Busan vì mới ra nhập vào hệ thống Đế quốc cho nên chưa có đại biểu tham dự. Bên cạnh đó. Bắc Việt , Tây Việt đều có một số lượng khá lớn đại biểu muốn tham gia. Không hiểu chúng ta xếp bọn họ vào nhóm nào?”
Tô Triệt trang nghiêm đứng ra giữa triều đường Đế Quốc Đại Việt thưa lên. Vợ con gia đình hắn đã được đón qua Thăng Long, nói trắng ra Tô Triệt đã thật sự phân gia rồi.
Thằng này tài năng… có thể nói thuộc dạng đỉnh cấp, cho nên Lý Từ Huy không có hiềm nghi mà trọng dụng.
Thật ra Tô Triện qua Đại Việt thi ở Tống cũng không có bị chửi mắng, bởi lẽ Đại Tống không ngu lúc này làm vậy. Tuy không thể nào ủng hộ việc làm này nhưng không có khiển trách ý tứ.
Điểm tích Tô Triệt không chê đất mẹ đẻ, không nói xấu đất mẹ đẻ cho dù có ý qua Việt cũng được giới Sĩ Nho Đại Tống và giới trí thức cũng như dân thường Đại Việt tán dương.
Đây là tán dương một kẻ cầu học nhưng có đạo đức.
Người như Thẩm Tông Cồ- Lý Từ Huy dùng nhưng có đề phòng cùng giám thị mạnh. Nhưng kẻ đạo đức như Tô Triệt, dù hắn là dân tộc nào cũng đáng nể.
Tô Triệt đặt một câu hỏi khiến Lý Từ Huy khá khó khăn.
Vẫn biết Ngô Khảo Tích không hề muốn tách ra. Lý Càn Nhân lòng luôn hướng về đất mẹ nhưng vấn đề Nghị Viện không đơn giản.
Đó là tiếng nói của nhân dân có thể can thiệp được vào quyết sách triều đình Đế Quốc. Đại Việt chưa đủ năng lực trong thời điểm hiện tại để sát nhập hai vùng này. Cố xát nhập chỉ gây mâu thuẫn tiềm tàng giữa các dân tộc. Có nhiều chuyện nhạn gọn lẹ chưa hẳn đã tốt đẹp.
Lúc này nếu chấp nhận đại biểu hai quốc gia này vào nghị viện có quyền phát biểu ý kiến và đòi hỏi các quyền lợi của họ thì Đế quốc làm sao đáp ứng nổi.
“ Tạm thời để làm đại biểu danh dự, có quyền tham gia ý kiến nhưng không có quyền biểu quyết” Lý Từ Huy cũng nát cả óc vấn đề này, chỉ có thể tạm thời xử lý như vậy.
“ Bẩm Bệ Hạ, còn vấn đề thứ hai. Đó chính là 39 đại biểu của Quảng Đông, có 18 Đại Biểu là do Tổ chức Mặt Trận Giải Phóng Nô lệ Quảng Đông tự mình bầu lên được Thống Đốc Quảng Đông Thân Cảnh Phúc đích thân phê duyệt, nhưng lại cũng chính thống đốc Quảng Đông Thân Cảnh Phúc cấp tư cách đại biểu cho 21 người khác xuất thân quý tộc Mân các trại . Hai nhóm này chống chéo địa bàn đại diện… chuyện này hạ thần không quyết định nổi” Tô Triệt lại lên tiếng.
“ Tình hình Quảng Đông- Trẫm hiểu. Tạm thời chấp nhận tư cách cả hai. Quảng Đông không thể mạnh tay động lúc này. Mặt Trận Giải Phóng Nông Nô khá ổn nhưng phải quản lý tránh để thành đấu tranh vũ trang trong thời điểm ngắn, còn kế hoạch dài hạn…. chờ Thần Đế về bàn tiếp..”
Lý Từ Huy làm chức Chủ Tịch Hội Đồng quản trị, kiêm CEO thứ nhất rất quen thuộc cùng kinh nghiệm , những quyết định của nàng có thể nói đạt độ sáng suốt cao.
“ Bẩm Bệ Hạ. Hải Dương quận dâng lên đề án ba khu công nghiệp nhẹ xin ngâm sách đầu tư của chính phủ, bọn họ đã tìm và khảo xát đầy đủ mấy nhánh sông bé đủ an toàn để xây dựng các mương thuỷ lực công nghiệp..” Bộ Trưởng Bộ Công Thương Nghiệp Đỗ Như Thanh đứng lên tấu.
“ Cho các chuyên viên chính phủ một lần nữa tái khảo sát. Chuyện xây mương thuỷ lợi không đùa được. Thà rằng tốn công đào kênh nhân tạo cũng không nên làm ẩu can thiệp sông ngòi vùng Bắc Bộ. Các khanh cẩn thận cẩn thận hết mức đánh giá sau đó trình lên cho trẫm”
Thời điểm này đúng là các khu công nghiệp mọc lên như nấm sau mưa, tỉnh nào, lộ nào cũng muốn bản thân có khu công nghiệp cho nên nhiều khi quá nóng vội tìm kiếm địa điểm xây dựng mương thuỷ lực… điều này rất nguy hiểm.
“ Bẩm Bệ Hạ, Bộ Nông Nghiệp kiến nghị mở rộng diện tích trồng Hắc Mạch tới vùng đồng bằng, cây Hắc Mạch theo khảo sát thời gian qua sinh trưởng khá tốt cả ở các vùng đồi thấp đồng bằng…”
Thời gian qua rất nhiều đồi thấp ở Đồng bằng đã được khai hoang , Những nơi này hoàn toàn có thể tốt trồng bo bo Hắc Mạch. Nhưng Lý Từ Huy đắn đo, nàng vốn có dự định phát triển các cây công nghiệp như quế, tiêu, hồi có giá trị cao hơn.
Thôi đi, trồng mấy cây kia còn lâu mới có thành quả, trước mặt vẫn nên chú ý vấn đề lương thực… dân số tăng nhanh, dân nhập cư tăng theo ngày. Đại Việt lại mở rộng khá nhiều địa bàn thu vào khá nhiều dân. Cần hết sức tự bảo đảm an ninh lương thực trước.
Hắc mạch tuy khó chế biến nhưng các kỹ sư đã nghiên cứu ra máy phay tách vỏ, kể từ đó tạm thời có thể có thêm một lượng lớn lương thực chăn nuôi thậm chí kể cả cho người.
“ Chuẩn”
Các bộ, ngành lần lượt báo cáo công việc. Một ngày làm việc vất vả vô cùng....
“ Nha nha nha….”
Bỗng nhiên tiếng kêu loạn từ bên ngoài vọng vào…
Thật hết biết, ngoài quảng trường Thiên An Điện có hai đàn chó đàn điên cuồng kép theo hai cái xe trượt chạy quanh quanh…
Không ai khác chính là tiểu bá A Ni và đại bá Thần Tuần lao vào… phá hỏng bầu không khí làm việc trang nghiêm..
Một màn quen thuộc , tím mặt, nhấc váy, cầm dép…
Quan viên Đại Việt mãi thành quen.. kệ thôi.
Có điều bọn họ cũng thấy tội nghiệp quân chủ tương lai, chẳng thấy nhà đế vương nào toàn lấy dép nẹt con thế này. Bọn khác nâng niu chiều chuộng không xong… đằng này.. lắc đầu vậy.
Thật ra có nhiều dự án nghiên cứu tuyệt mật mà các đại thần không biết.
Ví như máy phát điện”khổng lồ” ở Đập Khe Chuối cung cấp điện cho mộ máy Hồ Quang Điện cỡ nhỏ… đang trong quá trình hoàn thiện, cháy nổ liên hồi chưa ai thiệt mạng.
Ví như một lò hồ quang điện cỡ nhỏ không nung nổi cái gì sắt thép ra hồn nhưng lại nung được đất đèn từ than và đá vôi.
Lại nói như Thánh Thiên Đế điên khùng dựa vào định luật pascal để các công tượng chế tạo một máy tăng áp chà bá lửa với các van bi một chiều để hoá lỏng khí ga sinh ra từ đất đèn tác dụng nước.
Một loạt bình ga chất lượng có thể chịu áp suất được sản xuất nhưng cuối cùng chẳng để làm gì bởi vì không có dây nối thích hợp để làm cho công nghệ hàn gió mà Lý Từ Huy muốn.
Có ga mà không làm máy hàn được thì Lý Từ Huy điên cuồng cho chế tạo Khinh Khí cầu…. Tất nhiên là loại nhiệt Khinh Khí Cầu thôi.
Nói chung có ga có hệ thống dẫn liệu đốt, lại có thép Molybden chịu nhiệt làm thiết bị, rất nhanh đám Kỹ Sư đã dựa theo ý tưởng của Lý Từ Huy mà tiến hàng thử nhiệm các chất liệu may Khinh Khí Cầu.
Dĩ nhiên vải lụa được lựa chọn đầu tiên vì khá chống cháy và chịu nhiệt, nhưng muốn để cho lụa có thể kín khí thì ngâm tẩm lai nhựa cây nào, bao nhiêu lớp lụa, dày bao nhiêu để đủ an toàn may Khinh Khí cầu là vấn đề.
Nói chung làm bừa cái Khinh Khí cầu không khó khi đã có ga cùng các công nghệ cơ bản hiện tại của Đại Việt.
Nhưng để chế tạo sao cho an toàn, hiệu quả và có thể ứng dụng ở Đại Việt lại khó khăn. Muốn hoang thiện thứ này còn lâu lắm. Máy móc dẫn liệu cho Khinh Khí cầu cũng được làm chuyên nghiệp đến từng chi tiết chống cháy nổ.
Nguyên tắc của Nhiệt Khí Cầu đó là đốt nóng không khí bên trong của quả cầu vải khổng lồ khiến nó nhẹ đi và có thể bay lên. Cụ thể, 1 foot khối không khí (tương đương 0,028 mét khối) nặng trung bình khoảng 28 gram. Tuy nhiên khi làm nóng khối không khí này lên 37 độ C, nó chỉ nặng khoảng 7g.
Từ công thức này hoàn toàn có thể tính toán trọng lượng cũng như hình dạng của Nhiệt Khí Cầu.
Haizzz
Vấn đề làm ra thứ này đối với Huy có mỗi một lý do… chuỵ rảnh. Nhà chuỵ nhiều tiền, chị phát bớt để chồng chị có động lực kiếm thêm.
Khinh Khí Cầu Lý Từ Huy không dám chơi. Hydro Đại Việt đâu thiếu? Điện phân ra cả loạt, nhưng cái của nợ này dễ bắt hoả cháy nổ. Không ai dám chơi cả. Vả lại làm gì có nhôm mà chế khung gầm.
Nhiệt Khí Cầu mang vác chẳng được bao lâu, bay thì chậm lại phụ thuộc vào gió nhiều… tác dụng không có gì ngoài khoe mẽ… haizzzz
Thật nể phục mấy bố xuyên khác, đùng một cái có Zeppelin bay ầm ầm được…
11 ngàn mét khối Hydro, lại cần cả động cơ diezel làm quạt đẩy tầm 10kW chỉ mang được 300kg đồ…. Lý Từ Huy vẫn chưa hiểu nổi ngày xưa sao nàng đọc truyện xuyên không có thể tin là người xuyên chế được thứ này.
Cả Đại Việt điên cuồng phát triển 12 năm mà Huy vẫn chưa có thể nào chế nổi 20% thứ này. Mà quan trọng là thiết kê của nó ra sao Huy không có nhớ… he he.. chế sao nổi hả trời…
Trầm mê trong liệt hoả, chỉ có Bất Tử Phượng Hoàng, mặc dù đôi cánh cháy tan, ý chí vẫn muốn ở Thiên Đàng bay lượn..