Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 766: Eo biển Kammon – các binh chủng hợp đồng tác chiến (03)





Hơn ngàn Hoàng Long Kỵ xuyên đội hình mỏng cánh trái quân Dun no một cách bất ngờ khiến cho bọn này trơt tay không kịp. Giết tầm hơn tăm làm bị thương thực tế chỉ mấy chục, tổng lại khiến quân Nhật thương vong tầm 200 người mà thôi.

Bên phe Hoàng Long Kỵ trang bị quá tốt, không có trọng thương, một số người bị mũi Yari đâm vào khe giáp tay hay đù nhưng cũng không quá nặng nề những vị trí quan trọng như khe nhách, khe cổ tay, ke khủy tay đều được gia cố cẩn thận, tổn thương chính là lá giáp thép 2mm đính lên các tấm giáp da bị lệch khiến quân sĩ bị thương. Nhưng số lượng cực ít, chỉ tầm hơn mười người tổn thương không quá nặng vẫn có thể tiếp tục chiến đấu với cường độ nhẹ, hoặc là thúc ngựa theo sau đội hình tạm thời không tham gia chiến đấu.

Những người bị thương đa phần là hàng đầu xung trận trong lần vừa qua, họ nhanh chóng lui lại để đám người hoàn hảo khỏe mạnh tiến lên hàng đầu.

Tuy chỉ bị chém giết tầm hai trăm người nhưng chứng kiến sức mạnh kinh hoàng của thiết kỵ Đại Việt thì gia tộc Dun no Võ sĩ đã mất tinh thần chiến đấu. Tính tần võ sĩ gì đi nữa cũng là người, đối với kiểu sức mạnh mà họ lý giải không tới thì bọn họ không thể có đủ tinh thần chiến đấu.

“ Quân tiểu pháo đâu... nhanh chóng tiến lên bảo vệ” Dun- no – Ura sợ hãi, hắn lúc vừa rồi đã được chứng khiến đám kỵ sĩ khủng bố kia đao thương bất nhập, những mũi tên lao vào bọn họ bị bật văng ra xa.

Mũi Yari đâm vào chiến giáp của bọn họ chỉ tạo nên những vết trầy rồi trượt qua hai bên. Ngay cả chiến mã giáp săt cũng không thể xuyên qua được.

Dun- no – Ura chỉ hi vọng vào loại vũ khí mới binh chủng mà hắn mang theo có thể ngăn chặn đối phương.

Người Nhạt gọi đây là tiểu hỏa pháo ( hand Culverin).

“ Có súng Culverin... bọc cánh đánh vòng...” Đỗ Kiến Nghiệp hét lớn, hắn tay phải nhấc trường thương đặt lên gá bên chân bàn đạp, đây chính là một cấu trúc chuyên dụng cho kỵ binh đặt chuôi thương khiến họ không phải tốn lực mang vác vũ khí khi phi ngựa tốc độ chỉ khi nào cách đối phương tầm 60-70m thì bọn kỵ sĩ mỡi hạ mũi thương nhọn chĩa về phía trước.

Những thiết kế nho nhỏ này tưởng không quan trọng , không mấy ai để ý, nhưng nó chính là nhân tố quyết định thắng bại đó.

“ Tiểu pháo đội qua bên trái…”

“ Tiểu hoả pháo… nhanh qua phải”

Bên phía quân Dun no bắt đấu loạn chuyển.

Là dân chơi hoả khí dĩ nhiên Hoàng Long Kỵ không điên mà lao vào đám hand Culverin súng, thử nghiệm cho thấy ngay cả súng hoả mai Đại Việt cũng không thể xuyên giáp hợp kim chứ đừng nói Culverin lởm lởm. Nhưng cho dù vậy, lao thẳng vào 500 thằng cầm hoả khí vẫn không thể nào là lựa chon thông minh.

Đỗ Kiến Nghiệp chỉ huy kỵ binh chia làm hai đội chạy vòng vòng bao quanh quân Dun no khoảng cách ngoài trăm mét.

Chỉ cần lính hảo khí của đối phương không kịp di chuyển bọc cách thì ngay lập tức sẽ có một đội tầm trăm kỵ lao vào bắn giết bằng SK1087.

Thậm chí lúc này đa phần Hoàng Long Kỵ đã lắp trường thương vào móc khoá sau lưng… hoàng long kỳ nhuốm máu đỏ quân thù lại phấp phới tung bay trong gió, đẹp, lãng mạn nhưng ẩm chứa máu tanh cùng chết chóc.

Hoàng Long Kỵ giết chóc không bao nhiêu nhưng sự khủng hoảng họ mang đến là vô tận.

Đùng đoàn đung đoàng…

Những âm thanh lúc lẻ tẻ, lúc dồn dập vang lên báo hiệu lại có kẻ nằm xuống.

Các kỵ sĩ sau khi bắn xong lại lui ra vòng ngoài thong dong xoay khoá nòng, nắm lấy gá gỗ của nòng phụ lôi ra mà thay thế, thoải mái tâm lý, nhạnh chóng nạp đạn… bên hông ngựa mang đến 6kg nòng phụ tương đương 16 lần xạ kích cho hai súng, họ vẫn còn chiến đấu được khá lâu thêm nữa.

Móc móc túi da bên hông lôi ra một “ thúi dấy chụp mồi đồng” gắn vào khe cảm ứng. Đóng nắp cốc mồi… lúc này họ lại có thể tiếp chiến…

Dun- no- Ura thề rằng , ngay lúc này hắn rất muốn chém tuyệt Reizei no Kazuhiko và toàn bộ gia tộc Reizei no . Kẻ đã cầu viện kiến hắn ngu ngốc chạy đến nơi này.

Nếu được một lần nữa chọn lựa . Dun no Ura hắn thà bin diễu cợt cùng coi thường cũng không muốn lập cái gì hàng tuyến phòng thủ bờ biển.

Thà rằng trốn trong lâu đài Fukuoka còn hơn. Ít ra nơi đó hắn còn cảm thấy an toàn đôi chút.

Tình thế đã khó khăn như vậy nhưng chưa phải bết bát nhất.

Minuro làm sao để cho Hoàng Long Kỵ chiến đấu mộ mình.

Minuro dẫn theo quân nhà Zhui no tổng cộng 2 ngàn quân từ từ áp sát trận địa nơi Hoàng Long Kỵ đang cầm chân nhà Dun no và nhà Reizei no.

Hỏa pháo bộ binh tổng trọng lượng 350kg chỉ cần một ngựa kéo đã có thể chạy như điên... nói đùa thôi, càng pháo hơi cồng kềnh phải lắp bánh vào mới chạy được, mà không thể di chuyển tốc độ quá nhanh, vậy nhưng 15km/ giờ trên đường bằng là vẫn có thể được.

Thêm vào đó Minuro có cối nhỏ 20 ống, cái này đại sát khí nếu quân địch không có hỏa pháo tầ xa đe dọa.

Dun- no- Ura chạy đến đây dã chiến, hắn có thể vận những khẩu pháo trên một tấn nòng, 1,3 tấn bệ thì đúng là kỳ tài. (Nòng và bệ luôn phải có tương đương trọng lượng đối với pháo cổ, trừ súng cối). Cho nên sự suất hiện của Minoro ở khoảng cách ngoài 300m đã là chấm dứt đối với quân đội của Dun- no- Ura.

Hỏa Mai tay súng một ngàn đứng dàn hàng ba đợi sẵn nếu có quân địch tấn công. Phía sau là trường thương cũng đao thuẫn thủ. Các họng pháo bố trí đan xen bắn thẳng, còn súng cối bố trí hơi lùi sau bắn đạn vượt tuyến.

Thật sự Minoru cẩn thận quá thôi, có Hoàng Long Kỵ lượn lờ bảo kê thì ai tấn công được hắn. Lúc này Hoàng Long kỵ biết điều chạy lui qua hai bên cách xa đám Dun- no- Ura 200 m chờ đợi, họ không tin tưởng tay nghề bọn Zhui no, lỡ may bọn này lạc tay bắn trượt chỉ có khóc mà thôi.

Chỉ lượt đạn đầu tiên bắn thẳng của pháo binh Zhui no gia tộc đã cáo biệt đội hình của quân Dun- no, bọn họ đã đứng bên bờ tan rã đội hình, tâm lý của họ đã bị Hoàng Long Kỵ đánh cho trọng thương và sắp sụp đổ. Lúc này chỉ cần một lượt pháo đủ khiến cho gần ba ngàn quân tứ tán bỏ chạy.

Dun- no- Ura chạy, hắn biết đây là cơ hội duy nhất để chạy... bởi vì lúc này hỗn loạn , hắn dẫn 300 kỵ binh võ sĩ tinh nhuệ gia tộc rất có khả năng chạy thoát.

Hoàng Long Kỵ cũng không đuổi gắt, họ chỉ phóng ngựa theo và hô vang tiếng Nhật Bản. “ Buông vũ khí- Đầu Hàng- Không giết” chỉ bảy chữ vàng học thuộc nhớ kỹ mà thôi.

Trên bờ biển cát trắng, không chỗ ẩn nấp, hai chân chạy nổi bốn chân.

Bảy chữ vàng của Hoàng Long Kỵ chính là tiên âm đối với dân binh cũng như thường binh Nhật Bản, bỏ vũ khí ngay lập tức, kẻ đủ gan cầm vũ khí chắc chắn là đám võ sĩ gia tộc.

Chính lệnh đã rõ, cầm võ khí đồng nghĩa tử hình.... Pằng... không phải là phâm biệt giai cấp, cũng không phải máu lạnh, mà việc cầm vũ khí đồng nghĩa có thể gây tổn thương cho quân Đại Việt, điều đó không chấp nhận được.

Trận đánh Hakata đổ bột bắt đầu từ 9 giờ sáng đến 1 giờ chiều căn bản đã hoàn toàn chấm dứt.

Tổng kết Hoàng Long Kỵ giết tầm 350 người, làm bị thương không thống kê. Tổn thương của Hoàng Long Kỵ chủ yếu do lần xung phong đầu với 11 chiến mã bị thương nhẹ. 3 kỵ sĩ viết thương sâu cánh tay… 18 kỵ sĩ thương nhẹ.. chiến tích huy hoàng. Về sao đó Hoàng Long Kỵ toàn từ xa bắn súng cho nên không có thêm tốn thương.

Quân Zhui no bị thương 53 người chết trận 37 người chủ yếu chết do dằng co đấu súng cùng ban đầu bị pháo đạn đá tập kích bất ngờ. Bọn này hạ sát tổng cộng gần 300 quân Reizei no.

Nhánh bên phải của Ngô Thanh Lâm nhẹ nhàng hơn, đáng lẽ cánh này quân Reizei no khá mạnh với lực lượng kỵ binh cùng khá nhiều bộ binh chuyên nghiệp nhưng cuối cùng lại không gây gì tổn thương một sợi tóc cho quân Busan. Trừ mấy thằng lúc nhảy tàu đỏ bộ trật chân ra thì không có tổn thương nào khác.

Kị binh của Reizei no bị đánh tan, bộ binh cánh phải của Reizei no chỉ sau hai loạt súng của lính Busan thì bỏ quay lưng bỏ chạy. Vì chỉ có 20 kỵ nên Ngô Thanh Lâm cũng không có đuổi bắt tù binh mà tập hợp binh mã chuẩn bị đánh qua trợ giúp Zhui no gia tộc. Chưa kịp qua thì Reizei no Kazuhiko bỏ chạy cho nên Thanh Lâm quay lại giúp binh sĩ Đại Việt đổ bộ.

Trận chiến này với chuẩn bị đầy đủ, chiến thuật rõ ràng, vũ khí tối tân thì quân Busan và Zhui no đã làm tốt gấp trăm lần quân Nguyên Mông trong lịch sử.

Tù binh tổng cộng bắt được hơn 1500 người đa phầm là nông nô bị bắt lính, cả đám đang cuống quýt sợ hãi ngồi thu lu ở bãi biển chờ đợi phán quyết.

Zhui no và Busan quân lúc này nghỉ ngơi tại chỗ. Các cánh quân khác lục đục đổ bộ, tổng cộng có năm ngàn Zhui no gia tộc và năm ngàn Busan binh lên bờ. Quân Đại Việt Đế Chế vẫn chỉ có 1200 Hoàng Long Kỵ góp mặt, không có ý định tăng thêm quân.

Lúc này Minoru bắt khoái hạm tàu pháo vòng ra biển gặp Ngô Khảo Ký thỉnh cầu ý kiến…

“ Hừm… không ngờ tình thế lại diễn biến theo mức này. Ngươi có ý chiếm Dazaifu ( thủ phủ của gia tộc Dun no) cũng không phải không thể nhưng theo ta không nên…. Tốt nhất là nghỉ lại hai ngày, cử sứ giả đến gặp Dun no gia tộc yêu cầu bọn hắn thuần phục nhà Zhui no. Tốt nhất ngươi làm như vậy….”

Ngô Khảo Ký bắt đầu mách nước chỉ bảo cho em vợ. Nói chung Minoru có cái dũng có cái mưu, dám đánh, dám xông trận. Đán cũng giỏi, nhưng về mặt chính trị còn rất gà, cần phải dạy nhiều. Mà muốn tồn tại muốn phát triển thì đâu chỉ đánh đánh giết giết là được.

Cuối cùng Minoru nghe Ngô Khảo Ký tiến hành từng bước, đầu tiên đó là đem quân 1,2 vạn tiến về lãnh địa Fukutsu của nhà Reizei no Kazuhiko và chiếm đóng nơi này. Quân Reizei no đã tàn, chạy tứ tán khắp nơi, có được một ít võ sĩ thì trốn về phía Dazzaifu pháo đài nhà Dun no. Do đó cái tiểu pháo đài nhà Reizei no bị bắt gọn không mấy khó khăn.

Fukutsu tính bằng một cái huyện loại nhỏ ở Đại Việt , dân số tầm 7 ngàn người không đến, nơi này có bãi biển nhưng bãi lầy nhiều chỉ có một số ngư dân. Diện tích canh tác ở đây không nhiều nên 7 ngàn thực ra rất đói khổ.

Quân số của Minoru còn nhiều hơn số dân ơi này , họ tiến vào đây khiến dân chúng hoảng loạn vô cùng. Thế nhưng Minoru là người Nhật lại thêm chiêu trò do Ngô Khảo Ký bày nên chỉ một ngày đã ổn định tình hình và bắt lấy pháo đài nhà Reizei no, thậm chí bắt gần hết vợ con , gia tộc của Reizei no.

Trái với lệ thường Reizei no không làm nhục họ mà đưa họ tới thẳng Daizafu trả cho Reizei no Kazuhiko .

Về phần Fukutsu cái huyện nhỏ này thì Minoru cho lính Nhật dưới tay bủa đi khắp nơi tuyên truyền.

“ ĐI THEO ZHUI NO GIA TỘC KHÔNG CẦN LÀM NÔ LỆ.

ĐI THEO ZHUI NO GIA TỘC ĐƯỢC CHIA RUỘNG ĐẤT.

ĐI THEO ZHUI NÔ GIA TỘC KHÔNG THU THUẾ CAO.

…..

Dân không tin? Nô lệ không tin? Túm cổ dí súng vào gáy bắt nhận đất. Kiểu giải phóng nô lệ này chỉ có người Nhật nghĩ ra được.

Mấy tên nông binh người Fukutsu may mắn còn sống cũng được thả ra bắt đi nhận đất.

Trong 3 ngày với lượng binh sĩ còn đông hơn dân số thì Zhui gia dùng súng áp đặt tự do cùng hạnh phúc lên người dân nơi này. Đến lúc này người dân không tin cũng phải tin mà tung hô vạn tuế ầm trời.

Đến lúc này Minoru gửi thư cho Dun no Ura hẹn gặp mặt nói chuyện ngoại giao.


Trầm mê trong liệt hoả, chỉ có Bất Tử Phượng Hoàng, mặc dù đôi cánh cháy tan, ý chí vẫn muốn ở Thiên Đàng bay lượn..