Thân pháp rung lên bần bật, cả xa pháo phản lực nảy tung lên không khí năm sáu cm sau đó nặng nề đập xuống nền đất đã được lèn cứng.
Hai càng chống kẹt đẹt cày lên lớp đất phía sau.
Rất tốt, “ Kẻ hủy diệt tường thành” LP300 vẫn không bị hất văng bởi phản lực là tốt rồi.
30kg thuốc nổ để bắn đi 50kg đạn gang chì bán đặc... Thật sự hết sức đáng sợ.
Tỉ lệ thuốc súng đen / trọng lượng đạn đã vượt đến 60% vượt quá quá nhiều giới hạn 33% của pháo dành cho chiến hạm rồi.
Đơn giản đây là đất, là nền cứng không phải sàn thuyền.
Chiến hạm luôn có giới hạn, pháo hoạt động sức giật phải tính hoán không làm hư hại kết cấu sàn thuyền... nhưng pháo mặt đất không có giới hạn này cho nên có thể tăng lượng thuốc nổ lên một chút.
Tất nhiên không thể dựa cớ làm liều tăng lên vô hạn... bởi trọng lượng pháo chỉ có 3,5 tấn, nếu sức giật quá lớn, một phát bắn có thể làm lật tung khẩu đại bác này. 30kg gunpowder là tới hạn của “ Kẻ hủy diệt tường thành” LP300.
Hai ngàn năm trăm mét nằm ngoài mọi phạm vi oanh tạc của pháo Tống và các loại đại bác khác trong khu vực. Nhưng lại nằm trong tầm hoạt động hiệu quả của “ Kẻ hủy diệt tường thành” LP300. Với 30kg thuốc nổ nó có thể đẩy viên đạn 50 kg đi xa 3,6km với góc bắn 30 độ…
Cho nên khi ở 2500m động năng của đạn vẫn thực sự quá lớn..
Hệ thống đán mồi đá lửa giật dây, pháo binh sau khi ngắm bắn, tra thuốc, lắp đạn thì sẽ giật dây léo đá lửa va vào cốc mồi điểm hoả. Không ai điên mà cầm đuốc, que lửa đứng gần châm điểm hoả cho loại pháo nguy hiểm này.
Gào rú… gào rú…. 390m/s chính là vận tốc đầu nòng.. quá đáng sợ…
Dầm dâm…. Dầm….
Một viên đạn gang thổi bay góc mái của lâu đài. Gỗ vụn, ngó nát như bụ phấn bị nghiền xéo mà tung vào không khí…
Những quả đạn khác đập vào tường nhà bằng gạch cùng vôi, gạo nếp…khiến chúng lõm vào trong như đậu hũ bị người ta lấy ngón tay dí vào…..
Tường pháo đài chỉ có 2-3 lớp gạch xây, loại pháo đài này không phải xây dựng cho mục đích chống pháo kích… bọn chúng đã được hoàn thiện khá lâu trước khi hoả pháo du nhập vào Nhật Bản.
Chư biết về hoả pháo thì ai đi xây dựng pháo đài có độ bền phòng chống vũ khí này cho được. Vậy ra phần lớn pháo đài , lâu đài ở Nhật Bản không có khả năng đứng vững trước “ Kẻ hủy diệt tường thành” LP300 rồi.
“ Hạ khẩu độ xuống còn 20 độ…” Chỉ huy pháo binh hét lớn.
Đám pháo thủ gia cố lại càng pháo lầm nữa, phát vừa rồi bắn hơi cao không đúng yêu cầu của ban chỉ huy.
Pháo thủ ngang dọc qua lại bắt đầu chỉnh lại pháo. Phát đạn kiếu 30kg thuốc nổ thật sự là sực giật ngoài tầm khống chế , ngay cả có cố định pháo rốt thì sức giật của nó vẫn thôi bung dàn pháo 3,5 tấn lên một chút khiến góc bắn lệch đăng kể phải chỉnh lại.
Cái này phải chấp nhận, đã đánh đổi trọng lượng sự cô động thì tính ổn định sẽ mất đi phần nào. Chỉ có thêt như pháo pháo trên Khu Trục Hạm đường gắn cố định thì mới ổn định góc bắn sau mỗi lầm xạ kích được.
Hì hục hì hục hì hục…
Đám binh sĩ nháo nhác làm công việc của mình, một tên dùng gậy dài chọc ngoáy lau bụi thuốc súng.
Đây là pháo nạp đạn đầu nòng, pháo binh toàn là người Zhui no gia tộc. Như đã nói, vũ khí pháo xuất ngoại của Đại Việt chỉ có thể là cơ cấu này. Khoá nòng chốt, hay tử mẫu khoá nòng xoay sẽ không bao giờ truyền ra. Không dùng đến thà rằng nung bỏ cũng không tham tiền bán lung tung.
“Đẩy xe đến mau lên “ tên pháo thủ Hạ sĩ quan dĩ nhiên có có thể quát nạt mấy tên đội viên rồi…
Một chiếc xe thùng gỗ bọc thép kẽo kẹt lẹt xẹt được đẩy tới. Nhìn kỹ trên xe có máng lẫy và có hai thằng binh sĩ Zhui no đứng sẵn.
Cạch…
Máng trượt được đưa vào vị trí của nòng pháo….tên bịn sĩ kéo chốt, nột bọc thuốc nổ đủ 30kg trôi ra dùng sức nặng theo lòng máng chui tọt vào miệng pháo.
Máng lại được rời đi.
Một tên hai tên binh sĩ trên mặt đất hì hục cầm que gỗ có mũ chọc vào nòng đẩy khối thuốc nổ vào trong khoang thuốc nổ ở đáy nòng.
Chụp sơ lanh thành bó được thêm vào sau đó để lèn chặt -kín nòng pháo…
Máng trượt một lần nữa quay về nòng pháo. Binh sĩ lại giật mạnh chốt. Từ đây một viên đạn gang 29,5cm đường kính nặng 50kg lăn mạnh vào nòng pháo một cách trơn chu. Tất nhiên pháo thủ vẫn dùng que chọc một lần nữa để xem đạn đã yên vị đúng chỗ hay không.
Thật rườm rà phức tạp.
Cả quá trình lên đạn mất 1 phút 45s . Đó là tốc độ khá nhanh rồi. Nếu không có xe tiếp đạn kiểu Đại Việt. Việc mang vác viên đạn 50kg cho vào nòng pháo đã là vấn đề rất khó khăn cực nhọc.
Chục họng pháo lại điên cuồng nhả đạn, khoảng cách 2km rất khó bắn lệch mục tiêu to lớn rộng hơn 100m cao 17-18 m kia…
Dầm dầm dầm….. ầm …
Từng viên đạn điên cuồng đập vào bức tường của pháo đài.
Vết lõm trên bức tường lớn càng thêm nhiều và lỗ chỗ. Thậm chí có thể nhìn thấy những hàng gạch bị khổng lồ lực va chạm đánh lộ ra khỏi tường vôi.
Chỉ cần một viên đạn mới đán trúng vết lõm cũ khả năng sẽ đục thủng bức tường.
Tuy xác xuất rất thấp nhưng nếu cứ tiếp tục bắn thì điều đó tất lẽ xảy ra.
Có người nói rằng sao đục tường dễ vậy? quân Nhật bản đánh Nam Kinh đục pháo hiện dại còng không sập tường Nam Kinh kìa.
So sánh một bức tường dày 15m có chỗ 20m như Nam Kinh và một bức tường 50cm là hai khái niệm khác nhau. Thêm vào đó lúc ấy thời điểm quân Nhật Bản không đùng pháo lớn cũng chưa có cơ chế nổ lõm, nếu chỉ dùng cơ chế nổ bề bặt thì pháo đạn nổ thực tế khả năng đục phá còng khong bằng pháo đạn đặc như lúc này quân Đại Việt sử dụng.
“ Kẻ hủy diệt tường thành” LP300 tốc độ bắn thật lâu la thời gian, chờ đợi rất mệt mỏi, nhưng mỗi phát bắn chất lượng kinh người. Chỉ biết lúc này Pháo đài Kokura đang chìm trong bão đạn, ngoài khơi hai mơi họng pháo lớm với đạn nổ chĩa tới tấn cong vào nóc mái. Trên mặt đất các trọng pháo bộ binh điên cuồng nhả đạn đục tường quay.
Reizei no Kazuhiko tái mặt nhìn khung cảnh này, thân phận của hắn đã thay đổi, lúc này chỉ là một Trung Úy bình thường như các trung úy võ sĩ khác gia tộc Zhui no, lãnh đạo 300 binh sĩ là người gia tộc Reizei no còn sót lại sau trận chiến bờ biển Hakata.
Nói thật trong lòng đám võ sĩ Reizei no không có thù hận không có oán khí thì mới lạ lùng, nhưng hanh động trả lại gia quyến của Minoru không làm nhục ai cũng đã làm họ thấy một phần nể phục. Nhưng nhiêu đó thôi còng chưa đủ để đám này sớm thuần phục thực sự.
Vào đến quân doanh của Zhui no gia tộc thì họ mới sợ hãi. Theo con mắt của họ, định nghĩa của họ thì tất cả hơn vạn quân ở đây đều là bushin. Một lực lượng bushin nhiều đến vậy ngay cả các đại gia tộc như Minamoto hay Fujiwara cũng phải vất vả mới có được.
Từ đó tâm lý dám phản kháng của bọn này hạ xuống một bậc, đến khi được phát trang bị và tìm hiểu đến sự cường đại của trang bị thì bọn hắn mới biết được rằng chuyện trước kia chống cự Zhui no gia tộc trên bãi biển thực nực cười ra sao.
Súng hỏa mai luyện tập, pháo nhỏ bộ binh nhỏ nhẹ linh hoạt nhưng uy lực còn hơn cả những khẩu pháo nặng nề của Nhật Bản. Tất cả đều nói lên một điều, việc trước đây họ chiến đấu trên bãi biển là lũ lẫn, còn sống là may mắt, nào dám ghi lòng chuốc hận.
Cho đến ngày hôm nay khi chứng kiến uy tực điên khùng của Khu Trục Hạm từ tít khơi xa tấn công pháo đài, lại chứng kiến “ Kẻ hủy diệt tường thành” LP300 kinh hoàng uy lực thì đám người này còn một chút nhỏ nhoi bất mãn nào đều rơi rớt sạch.
“ Chủ nhân, kẻ huỷ diệt pháo thật quá uy lực , nếu còn đánh tiếp sợ rằng pháo đài sập mất…sau này muốn xây lại tốn kém, hay là cho bề tôi dẫn người xung phong cướp pháo đài?” Reizei no Kazuhiko đứng một bên thưa gửi với Minoru đang cưỡi ngựa cao cầm quạt vẫy vẫy động viên pháo binh đánh mạnh.
“ Không cần gọi chủ nhân. Goi đúng cấp bậc trong quân là Tư Lệnh. Còn về huỷ pháo đài thì huỷ đi, cùng lắm xây mới cũng không mất bao lâu. Vì tiết kiệm chút tiền hi sinh tính mệnh quân sĩ là việc làm ngu ngốc. Nếu có thể dùng tiền mà tạp đổ cái pháo đài này thì ta đã tạp ngay rồi” Minuro nhìn về phía lâu đài Kokura ánh mắt chăm chú mà nói.
Tư tưởng này hắn học từ anh rể, cái gì giải quyết được bằng tiền.. thực tế không phải vấn đề khó.
“ Tiểu nhân tâm phục, Tư Lệnh là nhân từ chủ nhân…” Reizei no Kazuhiko không nịnh nọt mà là nói thật lòng.
“ Kazuhiko đừng nghĩ nhiều nếu đã xác định đi theo ta thì ngươi phái thay đổi tư tưởng đi, đến nô lệ ta còn giải phóng hết thì cần gì biết ngươi hay Reizei no gia tộc thành kẻ hầu người hạ. Ở Zhui no gia tọc chỉ có người tự do, làm việc theo năng lực , hưởng thụ theo nhu cầu. Tôn trọng cấp bậc chứ không cần ngươi làm chó làm hầu. Ta không giống bọn Minamoto, Fujiwara hay Taira…” Minoru quay xuống nhìn chằm chằm Reizei no Kazuhiko mà nói.
“ Tự do? Làm việc theo năng lựng, hưởng thụ theo nhu cầu. Tôn trọng cấp bậc nhưng không phải người hầu kẻ hạ….?” Reizei no Kazuhiko ngỡ ngàng hắn không hiểu mấy những thứ này đạo lý nhưng cảm giác nó rất uyên thâm.
“ Phải… đây là một Vĩ nhân giảng cho ta” Minoru vênh vênh mặt, thật ra hắn chỉ hiểu môt phần câu nói trên thôi, chứ hắn hiểu hết thì đã thành trí giả về xã hội học rồi.
“ Vĩ nhân?”
“ Phải.. là Anh … khụ khụ là Thánh Thần Đế của Đại Việt Đế Quốc từng nói” Minoru xém chút lỡ miệng xưng anh rể.
Bên ngoài đánh trận mà quân Zhui no vẫn còn tự tin nói chuyện phiếm…
Bên trong lâu đài Kokura thì lãnh chúa Suō no Kadamasa hai mắt đang vằn lên những tơ máu đỏ thẫm… buổi sáng hôm nay Kokura bắt đầu bị pháo kích… cảm tưởng của những người trong lâu đài đó chính là thiên phạt. Là ông Trời đột nhiên giận dữ dáng xuống thiên lôi mà trách phạt. Không hiểu từ đâu điên cuồng lôi điện phá tung nóc lâu đài rồi nổ lớn….
Mãi sau người Kokura mới phát hiện ra tấn công bọn họ không phải là ông trời mà là hai đại chiến hạm ngoài khơi xa với khoảng cách không tưởng tấn công họ.
Suō no Kadamasa ra lệnh cho hoả pháo trong lâu đáp trả nhưng họ phát hiện đạn pháo của mình bay còn chưa đến nửa đường đã rơi xuống biển.
Đây là hoả pháo của Kokura pháo đài đặt ở trên cao bắn xuống mới vươn tầm hơn 1,2km . Nếu là đặt vị tri bằng đất góc 30 độ có lẽ chỉ được 1km mà thôi.
Đặc điểm của thuốc sún đen. Tốc độ cháy chậm lực bùng nổ yếu. Cho nên không phải cứ nhét nhiều thuốc nổ là có lực nổ mạnh.
Khối thuốc nổ nhét vào còn liên quan thể tích , hình dạng khối thuốc nổ, vị trí điểm hoả của thuốc nổ. Từ đó mới cho ra được lực nổ tương xứng.
Lấy ví dụ như mộ cái nòng 100 mm có thể nhét vào 50 kg thuốc nổ sau đó bắn mạnh như nòng 300m nhét 50kg thuốc nổ không? @@.
Dĩ nhiên là bắn bằng niềm tin và hi vọng.
50kg thuốc nổ nhét vào cái nòng bé thì nó sẽ thành một khối dài dài hình trụ thuốc nổ… điểm hoả bất kể nơi nào cũng không thể cháy được 100% thuốc nổ dẫn đến áp lực nổ vẫn thế.
Đó là tới hạn của kích thước nòng- tốc độ cháy- khả năng cháy toàn phần mà thuốc nổ đen mắc phải. Cho nên pháo 130mm của Nhật Bản, Đại Tống có nhét thêm thêm thuốc nổ thì thực tế chỉ là lãng phí.
Thuốc nổ không sàng phân chuột tốc độ cháy kém, thuốc nổ NaKNO3 tốc độ cháy kém, thuốc nổ nhiều tạp chất không đúng tỉ lệ vàng 7:2:1 tốc độ cháy lại giảm thêm 1 phần. Đây chính là nguyên nhân cho dù tăng thuốc nổ thì khả năng % cháy vẫn chỉ đạt tới hạn trong không gian nòng 120ly.
Đây cũng chính là vì sao Ngô Khảo Ký phả nâng khẩu độ nòng lên 300mm nhưng lại vẫn bắn đạn nhẹ hơn. Đó là vì liên quan giữa không gian chứa thuốc nổ cùng tốc độ cháy của thuốc súng đen.
Nếu như có thuốc nổ tốt hơn, khả năng cháy triện để hơn thì Ngô Khảo Ký thà cùng pháo 150mm với đạn full đặc 30kg thì khả năng công phá và tầm xa vẫn hoành tráng hơn nhiều mà trọng lượng lại giảm đi một phần.
“ Thưa chủ nhân, lửa ở tầng ba đã không thể dâp nổi, người lên đó xẽ bị đạn pháp kiểu bom nổ chết...”
Một tên võ sĩ trong bộ giáp sắt lạch cạch ngã dúi dụi lao vào căn phòng báo cáo.
Trên người tê võ sĩ còn tràn ra mùi khét của khói lửa, mùi gay gay của thuốc súng, thậm chí quần áo trên người hắn có mấy chỗ bị cháy quăn cả...
“ Đã biết... lui ra..” Suō no Kadamasa quát lên, cả đám lãnh chúa ngồi đây mặt tái mét...
Chưa yên thân thì toàn bộ lâu đài lại rung lắc ầm ầm , ví như một cụ già xương cốt rỗng tuếch đang lung la lung lay rung rinh trước gió bão.
“ Chuyện gì vậy.... ngươi đi kiểm tra” Suō no Kadamasa hung hăn chỉ một tên võ sĩ...
Tên võ sĩ chưa kịp đứng dậy thì từ ngoài một tên võ sĩ cấp thấp hơn hớt hải lao vào gương mặt trắng bệch
“ Cấp báo oooooooooo”
“ Nói nhanh..” Suō no Kadamasa trừng mắt ra lệnh.
“ Thưa chủ nhân. Phía bắc từ rất xa quân Zhui no bắn pháo thần công ... bức tường phía bắc lâu đài sợ không chịu được lâu, kính mong các vị lãnh chúa di rời nơi an toàn...”
Cả đám lãnh chúa sợ hãi như mèo dẫm phải đuôi bật dậy....
“ Báo.... hộc hộc .... báo.... sàn nhà tầng ba bị tạc vỡ.... đạn pháo bắt đầu lao xuống tầng hai....”