Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 894: Nguồn cơn biến ảo (01)





Thật sự Đại Việt rất rất khó có nội loạn lúc này, muốn chế tạo các scandal ở Đại Việt là bố láo và kiểu như gượng.

Nên nhớ ở mỗi buổi đầu bình minh của cách mệnh luôn là những con người triệt để tư tưởng, cống hiến hết mình cho sự nghiệp chung. Nhiều gương như vậy, Liên Xô, v.v.... lúc ấy các đồng chí lãnh đạo, chỉ huy có quyền lực trong tay lương còn không đủ sống nhưng có mấy ai tham nhũng. Sự tha hóa hay biến chất chỉ diễn ra sau đó và có một quá trình dài ủ ấm lên men. Rồi có sự phân chia tư tưởng, phân chia nhóm lợi ích đấu đá chính trị, từ đó mới dẫn đến những mâu thuẫn trong bộ máy lãnh đạo. Rồi sự tha hóa dẫn đến các thói hư tật xấu khác.

Cho nên nói không quá, muốn bịa đặt một câu chuyện tham nhũng ở Đại Việt lúc này, bịa đặt tàn dư gì đó lúc này ở Đại Việt đó là làm khó người chứng kiến giai đoạn lịch sử này và viết lại kể lại. Vì nếu bịa đặt cho thêm dật gân và kịch tính để câu kéo người đọc thì kẻ kể lại lịch sử lại không cần đến nó.

Nói chung là không có nhà nào không có chuột, nhưng những con chuột nhắt nhỏ bé đến đáng thương làm sao có thể đặt lên mặt bàn để viết báo.

Những kẻ bịa đặt ra cung đấu, chính trị đấu gì đó thật quá nhảm khi mà lực ngưng tụ của Nhị Đế quá mạnh mẽ.

Đại Việt đang là buổi bình minh của chế độ, và bình minh này sẽ kéo rất dài không chỉ đời Ngô Khảo Ký vì nó còn dang cách mệnh, tức là hai ba mươi năm sau lại có một cuộc cải cách toàn diện, lại là bình minh của Mác xít kết hợp Lập Hiến Quân Chủ. Rồi có thể là Cộng Hoà hay Xã Hội Chủ Nghĩa đấy là con em sau này tiếp tục định hướng và phấn đấu.

Nhưng đây là một buổi bình minh kéo dài với các quan viên trẻ tuổi được hun đúc trong lý tưởng cách mạng điển hình, hun đúc rèn dũa trong tư tưởng Mác Xít. Bọn họ lại còn có tấm gương lao động, chiến đấu không mệt mỏi của Nhị Đế, Võ Thánh những người lãnh đạo. Thử hỏi muốn bịa đặt một số tin giật gân sao mà khó..

Bạn , tôi, chúng ta ai bịa đặt nổi không? Cho nên đừng yêu cầu điều đó.

Như đã nói, buổi bình minh cách mạng, thiểu đói, không lương, cách đồng chí ấy còn nhường nhau từng miếng cơm, sẻ chia nhau từng manh áo…. ở Đại Việt quan chức, quản lý công nhân sinh viên mức lương đã quá cao để tính đến chuyện tham hô hối lộ trong buổi bình minh này…

Nêu tính toán trung quan viên thấp nhất của chính phủ có mức lương tương đương 70 ngàn USD/ năm thời hiện đại. Còn quan viên cao nhất tính theo mức triệu USD.

Số lương sẽ bị lưu từ 5%-50% ở ngân hàng tuỳ từ thấp đến cao, sau khi về hưu nhà nước mới tất toán. Cho nên cứ tham nhũng đi xem có lại chỗ tiền bị mất không. Chỉ cần tham nhũng bị phát hiện thì nói vĩnh biệt với tiền trong ngân hàng đi.

Lại nói đến giữa một bầy tham nhũng thì một ông quan thanh liêm nó nổi bật đâu. Nhưng thời này giữa một bày thanh liêm hừng hực ý chí cống hiến thì nổi bật lại là tham nhũng.

Muốn có tham nhũng nó cần một system. Cá nhân tham nhũng thì được bao đồng? Tham nhũng hệ thống để có thể vơ vét các cấp, có ông A đỡ ông B có ông C đỡ hai ông.

Thử hỏi một chế độ trẻ, chưa tha hoá chưa có thệ thống tham nhũng chưa có lợi ích nhóm. Bạn tôi muốn bịa sao cho có Scandal để viết sử?

Cẩm Y Vệ, Lục Phiến Môn các hệ như Công An Kinh Tế- Tài Chính- Thanh Tra Chính Phủ… v.v… người cầm cân nảy mực còn sáng lấy đâu tham nhũng để viết.

Lại nói lúc này Đại Việt có phong trào quái tai, những ai bị hiểu lầm tự động vào chiếu ngục yêu cầu được dùng thuốc tra khảo chứng minh bản thân trong sạch… đó là Đại Việt nơi đây. Không phải Đại Việt nơi nào đó …

Tất nhiên không có gì là vĩnh viễn, con người qua thành niên sẽ trưởng thành qua trưởng thành sẽ giá nua thoái hoá. Chế độ y nguyên, cũng sẽ có thoái hoá. Nhưng đó là lúc nào không phải lúc này.

Vấn đề chính phủ vẫn đang ổn định và đi đúng hướng các vùng phía Bắc và Tây Bắc đang dần được giải phóng nô lệ theo hướng ôn hoà và về với vòng tay của chính phủ lâm thời.

Nhưng mọi việc không bao giờ có tuyệt đối.

Sự việc giải phóng nô lệ ở Đồng Bằng Sông Hồng- cùng các tỉnh lộ như Hoa Lư, Thiên Trường Thanh Hoá, Nghệ An..Tam Giang, Thái Nguyên, Lộ Đông Hải, Hải Dương v.v…. Không phải nơi nào các chủ nô cũng có thể bám sát thời cuộc và thành công vươn mình.

Tức là có một bộ phận sau khi nhận đền bù của nhà nước , có tài nguyên, có tư bản nhưng lại không theo kịp thời cuộc mà trầm xuống.

Dĩ nhiện họ bất mãn, nhưng bất mãn cũng chẳng để làm gì vì họ không còn thế lực. Có muốn nói cũng chẳng ai nghe.

Số lượng chủ nô đã không nhiều, số chủ nô thất bại sinh ra bất mãn lại càng không nhiều.. và mất đi năng lực gây chuyện. Một nhón đã không nhiều người, mất đi sức mạnh.. phỏng có thể làm gì? Bên cạnh đó bọn chúng luôn có Cẩm Y Vệ, công an cơ sở nhìn chằm chằm… như vậy bạn muốn người chép sử đẻ ra một nhân vật có thể gây scandal thu hút người xem sử sao? Khó khăn như vậy người chép chỉ biết lắc đầu. Nếu quá nhàm chán không nên đọc, vì người chép sử là theo sự thật theo logic mà chép.

Như vậy tình hình Đại Việt nội tại có gì khó khăn?.

Có chứ .. quá khó khăn là đằng khác.

Làm sao dễ như vậy thống nhất một quốc gia với biết bao dân tộc khác nhau.

Vùng Chiêm Thành đã lên kế hoạch từ rất rất lâu mà còn chưa có tinh lực để thực sự khởi phát kế hoạch. Tức là ở đó có bom cài sẵn chỉ cần nhấn nút thôi, nhưng chưa dám nhấn vì chưa có nhân viên dọn rác.

Như đã nói. Đại Việt có các khó khăn với các vùng dân tộc người thiểu số, văn hóa khác biệt, tiếng nói khác biệt, trình độ giáo dục cách biệt. Và Đại Việt còn có nhiều vùng tự trị, vùng nội loạn. Vấn đề dân tộc thiểu số đến tận cách mạng thê kỷ 20 còn chưa giải quyết triệt để. Cho nên đừng có nghĩ đơn giản như vậy có thể hô biến thành công.

Các vùng tự trị Tây Bắc, Việt Bắc chưa từng đơn giản ngay cả hệ thống phong kiến trung ương tập quyền các thời Lê, Nguyễn. Ở đó mà xuyên cái về là thống nhất giang sơn nhất thống thiên hạ được ngay. Súng ống , đao kiếm , máu tươi chỉ đổi lại máu tươi thù hận cùng đao kiếm. Nếu dùng võ lực có thể khuất phục người thì Đại Việt chúng ta đã bị khuất phục lâu rồi. Chỉ mấy thằng ngáo mới nghĩ đến khuất phục dân tộc khác dễ như vậy.

Những năm qua với sự cố gắng không biết mệt mỏi của các Cẩm Y Vệ thâm nhập các Trại, Kê, Động đã giúp đỡ triều đình rất nhiều trong việc giải phóng các nô lệ Tróc Nọi, ở đồng bào dân tộc, kéo họ sống tập trung, cung cấp điều kiện cho họ canh tác nông nghiệp hay sản xuất tiểu thủ công nghiệp thậm chí là làm công nhân.

Những việc này có tốn tiền không? 20% thu nhập của Đại Việt đổ vào mà chưa thấy hồi đáp. Cực kỳ tốn kém cực kì mệt mỏi. Thay đổi tập quán của đồng bào dân tộc cực khó. Cần kiên trì, nhẫn nại, công bằng, tôn trọng... Nhất là những hủ tục ma mãnh của bọn họ lại càng là nhức đầu các giới chức.

Cũng may hệ thống Lang Cun Âu Anh Âu em bị phá tan cho nên dễ dàng hơn trong việc tổ chức lại đời sống cho bà con. Việc bắt bớ tù đày hệ thống Lang- Âu đi các đảo Trường Sa và Hoàng Sa khai hoang cải tạo thực sự chỉ có làm được ở thời này. Khi mà mọi người nhìn vào những việc đó của chính phủ thì thấy nó bình thường không vi phạm nhân đạo.

Nếu mà thời hiện đại Đại Việt làm vậy, ngay lập tức Mẽo, Châu Âu nhảy vô chỉ trỏ mày vi phạm nhân quyền...

Cho nên sử dụng chiêu bài giải phóng nô lệ để giải quyết vấn đề Tây Bắc, Việt Bắc của Lý Từ Huy và Ngô Khảo Ký lúc này có đầy dãy thuận lợi. Tuy nhiên, kể cả như vậy thì Đại Việt vẫn cần có ít nhất 7-10 năm để giải quyết tất cả các khu vực. Đấy là lúy tưởng thời gian khi không có quấy phá không có ngoài dự kiến tình hình.

Lộ Đông Hải đã kiểm soát 90% tình tình.

Châu Lạng 37%... Nói thật Châu Lạng không có sự tiến bộ nào, 37 % này là các vùng đồng bằng có nhiều dân Việt sinh sống cho nên nói Châu Lạng các vùng núi xem như chưa có chút chuyển biến tích cực nào.

Châu Văn ( Bắc Kạn) kiểm soát 50% tình hình, và cụ Ngô Thường Hiến đang tiến nhanh ở nơi này.

Vùng Dân Nùng Tự Trị giữa nằm giữa Châu Văn- Thượng Nguyên, Quảng Nguyên đã bị phong tỏa, các Cẩm Y Vệ đang thẩm thấu chờ thời cơ.

Thượng Nguyên, Quảng Nguyên trong hai năm qua cụ Ngô Thường Hiến đã bình định gần như trên 90%, các vùng núi sâu và xa quá khó với tới được thì thôi chưa cần để ý.

Vị Long.. Lê gia vẫn còn thoi thóp nơi này. Nhưng Đại Việt chưa tiến vào cho nên các Khê Động vẫn ở trạng thái phân tán tự trị.

Thanh Hóa – Nghệ An hai vùng này mới về Đại Việt và là nguồn nhân lực quan trọng để phát triển quốc gia chi nên được tậm trung hết mức trong thời gian qua. 1/3 phía Tây đồi núi của Thanh Hóa, Nghệ An là các nhóm dân tộc thiểu số vẫn chưa đụng vào được, vì đồng bằng nơi này vẫn còn đang trong quá trình kiến thiết.

Đúng trong lúc này thì sự kiện Chiến tranh Đông Nam Á bộc phát, Đại Việt không thể không điều một lượng lớn tài nguyên quân đội đi phương Nam, từ đó khe hở trong nội bộ quốc gia hé lộ. Những kẻ cơ hội lại có đầu óc không tầm thường sẽ nhìn ra điều này.

Ỷ Lan dĩ nhiên không phải người tầm thường.

Đại Việt có biết Lỷ Lan ở Châu Phong hay không?

Có biết chứ...

Sự kiện chùa Tháp – Kim Đô là Ngô Khảo Ký cố ý để Ỷ Lan thoát một mạng. Trong mắt Ngô Khảo Ký dù sao bà ta cũng là trưởng bối, Đại Việt có nhiều năm thịnh vường trước đó cũng không thoát công lao của bà ta. Việc bà ta hạ mình ngăn cản nội chiến trong sự kiện Lý Từ Huy cũng khiến Ngô Khảo Ký kính nể.

Còn việc nhà Lý mất quyền kiểm soát Đại Việt , Ỷ Lan một năm mất hai con trai. Rồi bà ta cũng mất quyền lực. Làm người ai chẳng khó chịu, cho nên Ỷ Lan có gây sự thì Ngô Khảo Ký cũng chấp nhận cho qua một lần để đổi lấy trung thành của Đỗ Thần và Đỗ gia.

Trong sự việc này, Ngô Khảo Ký vừa thắng đậm ở Phương Bắc cho nên tinh thần có chút kiêu ngạo, hắn nghĩ đại thế trong tay, có tha Ỷ Lan sau đó quản chặt thì bà ta không có dãy được. Tha cho Ỷ Lan không thể gây sóng gió mà thu được Đỗ Thần trung hậu tài năng Ngô Khảo Ký nguyện ý.

Ỷ Lan chạy đến Châu Phong vẫn dưới sự giám sát của Ưng Vệ, Cẩm Y Vệ, bà ta như thay đổ, nhốt mình trong một cổ chùa do Hà Gia , Đoàn gia xây dựng, không mây tiếp xúc ngoại giới , cũng cự tuyệt tiếp xúc Đào- Hà hai nhà…

Cho nên Ngô Khảo Ký- Lý Từ Huy chỉ giữ đó theo dõi, thực hiện đúng lời hứa với Đỗ Thần. Không giết khi bà ta không gây sự nữa.

Sự việc cứ thế qua đi. Đại Việt dự định bình ổn Tây Bắc Phong Châu thì bị vấn đề tiếp nhận Thanh Hoá- Nghệ An giữ chân , sau đó lại đến Đông Nam Á chiến tranh… kéo dài kéo dài cái ung nhọt ở Phong Châu phát mủ… lúc này Ký Huy sẽ phải lãnh chịu hậu quả của nó.

Nhưng vấn đề lực lượng nào khiến Ỷ Lan Thái Hậu cả gan? Và Bà Ta làm như thế nào qua mắt được Ưng Vệ- Cẩm Y Vệ? Chỉ một thời gian ngắn bà ta có thể lắc mình thực hiện một loạt động tác như vậy?

Câu trả lời sẽ có ở chap sau.


mưa gió phong ba không bằng hết truyện xem