Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 899: Vương Quốc Liên Hiệp Đại Việt và Bắc Việt





Mấy ngày nay Đại Việt người dân nhất là Thăng Long – Bố Chính bàn tán xôn xao về vấn đề Châu Lai và Mương Thanh.

Những kẻ chủ nghĩa cơ hội thì mở miệng sẽ bị nhấn chìm… người dân đa phần đã có chủ nghĩa đại gia đình dân tộc, và có chủ nghĩa quốc gia rõ ràng.

Cho nên phần nhiều người dân là đồng tình việc Thái Hậu giải phóng nô lệ, nó đúng với tinh thần Đại Việt, nhưng lại phản đối Thái Hậu Ỷ Lan về việc lập quốc. Vì đây rõ ràng là chia rẽ mối đại đoàn kết dân tộc.

Trên danh nghĩa thì người dân Đại Việt luôn coi Châu Lai là một phần của quốc gia. Còn về Mương Then thì không có nhiều tài liệu cho nên đa phần không ý kiến.

Người dân muốn biết phản ứng của Triều đình và Nhị Đế cũng như phát ngôn chính xác của triều đình.

Phát ngôn đã có , hôm nay báo mới đã ra thông cáo chung về tình hình Tây Bắc.

Thông cáo rất chung, yêu cầu toàn bộ người dân tập trung vào học tập sản xuất và lao động để thực hiện tốt nhiệm vụ cũng như trách nhiệm thời đại cải cách. Châu Lai và Mương Thanh chính phủ sẽ giải quyết sớm nhất có thể , người dân không cần lo lắng. Thần Đế đang trên đường về, và khi ngài về tới Thăng Long sẽ có câu trả lời.

Nói thêm rằng cả Lai Châu và Mương Then cộng lại chưa đủ 20 vạn người, tại sao 10 triệu người quên ăn quyên việc quên nhiệm vụ cách mạng mà thời đại giao phó, để tinh lực vào những chuyện kỳ hoa bát quái? Trong lúc các vị đang bàn cãi vô vị nhưng không có tác dụng nhiều.

Trong khi đó những kỹ sư chân chính vẫn miệt mài nghiên cứu công nghệ mới giúp cuộc sống nhân dân tốt hơn.

Các nông dân chân chính vẫn lao động trên cánh đồng và sản sinh lương thực.

Các công nhân chân chính vẫn chảy mồ hôi trong công xưởng để sản xuất.

Các học sinh chân chính vẫn đang tích cực học tập tri thức bổ ích cho tương lai xây dựng đế chế.

Vậy các vị đang làm gì lúc này? Chính trị công việc có chính trị gia lo lắng, có triều đình theo dõi. Các vị có thể chờ đợi 10 ngày nửa tháng để chính phủ tìm hiểu rõ nguyên nhân vấn đề Châu Lai- Mương Thanh. Tránh oan người tốt tránh lọt kẻ xấu.

Việc của các vị là tin tưởng vào triều đình, vào cách mệnh, vào tư tưởng Mác xít trong sáng của triều Đình.

Trẫm và triều đình cùng các quan viên chưa từng làm dân thất vọng. Do đó Trẫm yêu cầu con dân Đế chế cũng đừng làm trẫm thất vọng.

Hãy tập trung làm tốt công việc của mình, hoàn thành tốt trách nhiệm nghĩa vụ của bản thân.

Trẫm : Minh Huy Thánh Thiên Đế Đại Việt Đế Quốc.

Ngày 2 tháng ba năm Kiến Trung Hưng Quốc thứ nhất ( 1088)

Năm nay Đại Việt đổi niên hiệu, sẽ là thái bình thịnh thế thời kỳ, lấy phát triển kinh tế, văn hoá , giáo dục, y tế làm chủ đạo.

Kiến Trung Hưng Quốc, thiết lập một quốc gia hưng thịnh thanh bình, ý chí của bậc quân vương đã tỏ.

Thông cáo của Lý Từ Huy làm rất nhiều kẻ mồm loa mép giải, ngồi lê độ mách, ăn khoai lang nói chuyện thế giới phải xấu hổ.

Vậy là như một cơn mưa lớn dập vụn đám cháy rừng nho nhỏ.

Cơn gió to thổi vén làn mây khiến bầu trời quang đãng.

Mặt trời lên khiến sương mù tan biến.

Không còn ai bát nháo ở công cộng bàn tán vấn đề Tây Bắc nữa.

Đơn giản là nếu ngươi mở mồm bàn chuyện Tây Bắc ngay lập tức bị đánh giá là kẻ vô công dồi nghề , rảnh quá sinh nhàn cư bất thiện.

Chỉ riêng khoản này đã thấy uy vọng của Lý Từ Huy trong dân khủng khiếp nhường nào.

Nhưng tất nhiên đây chỉ là giải pháp tạm thời thôi.

Kiểu cả vú lấp miệng em này chỉ có thể dùng để áp chế bát quái trong dân một thời gian ngắn tiếp theo triều đình phải có cách sử lý chính xác và dứt khoát vấn đề Tây Bắc mới được.

Khỏi cần chở đợi lâu

Ngày 8 tháng 3 ngày phụ nữ Đại Việt… Thần Đế xuất hiện ở Thăng Long… hai bó hoa thật lớ lớn phóng ngựa từ Đấu Hồ về Hoàng Thành… chúng nữ Thăng Long lại có một phen hâm mộ không thôi.

Khoái thuyền hơi nước từ Thăng Long đi Bố Chính mất 2 ngày.. từ Bố Chính đi Cửu Long mất 2 ngày, từ Cửu Long đi Pahang 2 ngày, và cuối cùng từ Pahang đi Mallaca mất hai ngày nữa.

Tổng lúc nhận được tin đến lúc về Thăng Long chỉ có vẻn vẹn 12 ngày.

Thật là trước đây chưa bao giờ nghĩ tới.

Cho nên nếu ai đó nhìn kỹ các bươc phát triển, đặt cảng của Ký sẽ thấy khoảng cách đều ra sao. Đây không phải là trùng hợp mà là có dự mưu.

Hắn xây cảng kiểu này quá xa cho thuyền buồm nhưng một khi có chân vịt chạy bằng cỏ hay động cơ hơi nước thì đó là khoảng cách siêu hợp lý.

Từ những cái nhỏ nhặt ấy. Nếu không để ý thì ai hiểu được?

Hoàng Thành Thăng Long....

“ Ui thằng chó con của ba....” Ngô Khảo Ký túm lấy thằng Tuấn, còn con Ni thì đang đỏ mặt dãy dụa không được...

Con Ni chậm chân, lăn không kịp bị tóm đầu tiên và bị cọ râu cho đỏ hết cả má... cười đến chảy nước mắt....

Thằng Tuấn thấy vậy chạy thẳng cẳng.

Dĩ nhiên cái đôi chân cũn cỡn của nó chạy đằng nào, chỉ là Ký giả bộ chạy chậm đuổi theo thôi....

“ Á á.... mẹ ôi... cứu mạng Tuấn..”

Cứu cái của nợ… mẹ cũng bị ngáo ộp bắt lấy và cù léc…

A Đoá đến sau nhìn thấy núp liền…

Con ngáo ộp đã về nhà rồi…

Loạn một bầy…

Đuổi nhau khắp nơi…

“ Tuấn thua… tuấn đầu hàng… ngáo ộp ba thắng… đến đi”

Thằng Tuấn quá mệt chạy không được , nằm ra cỏ dang hai tay hai chân ngửa cổ đầu hàng chờ tra tấn…

Cười ngất cái nhà này.

“ Không đùa nữa … làm chính sự…” Lý Từ Huy mệt nhoài thều thào.

Ở đây có lẽ còn chạy được chỉ có A Đoá siêu cường dẻo dai.

“ Chính sự gì? Mới có bốn giờ chiều.. chưa tối đã thèm?” Ngô Khảo Ký nghéo đầu hỏi…

“ Chết tiệt này…. Con cái ở cả đây…” Lý Từ Huy cáu tiết cấu cấu.

“ Ơ không thích à… hay hôm nay chung đi…” Ký ánh mắt ám muội đánh qua phía A Đoá.

“ Không biết tốt xấu… “ A Đoá đỏ mặt cấu luôn…

Cả nhà lại loạn lên trên bãi cỏ… Tuấn Ni thừa cơ đá ngáo ộp mấy đá… bẹo cho mấy bẹo… trả thù.. Ký phải oai oái xin tha thứ liên hồi..

“ Chuyện Tây Bắc hả? Có cái gì đáng nói đâu. Có lẽ em bận việc phát triển kinh tế , kỹ thuật quá cho nên rối thôi. Thực tế chuyện này đơn giản , nhưng đúng là anh phải về mới giải quyết được..” Ký – Huy nằm bên nhau , Ký hai tay bị làm gối.. một bên là Huy- Tuấn, một bên là Đoá -Ni.

Hạnh phúc đến vậy còn léng phéng bên ngoài… đây là cái tính người rồi ấy. Hoặc giả ăn vụng một lần thành nghiện ngập.

“ Ông đùa hả Ông Ký… chuyện này mà dễ giải quyết? “ Huy không ti bĩu môi.

Nàng hiểu ông chồng này Iq cực mạnh, chính trị chẳng làm mấy ngày nhưng chỉ một năm tiếp xúc đã vượt nàng, lão âm nhâm điển hình .

Cho nên Huy mới phải vời Ký về, nhưng nghe hắn trả lời thì giả quá.

“ Dễ mà. Em chỉ cần tỉnh táo đứng trên góc độ của Thái Hậu mà suy nghĩ sẽ thấy nỗi niềm và động cơ của bà ta…” Ký trân thành.

Thật ra Huy luôn đứng ở vị trí đối thủ một mất một còn với Ỷ Lan cho nên không nhìn ra điều gì cả, đây là tâm lý tranh đấu của hai người phụ nữ . Một đã từng là người quyền lực nhất Đại Việt nhưng đã là quá khứ , người còn lại đàn là phụ nữ quyền lực nhất Đông- Bắc Á. Cho nên góc độ hai người đứng quyết định họ khó nghĩ cho nhau.

Nhưng Ký lý trí hơn, thông minh hơn, và nói thật là Ký không thể hiện nhiều nhưng từ lúc đăng Đế thì hắn đã có tiến bộ vượt bậc về chính trị, tầm nhìn, chiến lược đều là vĩ mô. Không còn là Ký âm nhân ngày xưa nữa.

“ Đứng rồi, vẫn không nghĩ ra….” Lý Từ Huy bực bội.

“ Anh hỏi em, bà ta đã không còn ai kế thừa, ngay cả Lý Càn Nhân cũng không phải co ruột, tại sao bà ta vẫn cố năm lần bảy lượt gây chuyện? Bà ta thực sự muốn phục Lý sao?” Ngô Khảo Ký đăm chiên nghiêm túc mà hỏi.

“ Phục Lý hay không không biết nhưng lúc ở Chùa Tháp bà ta đã dùng chiêu bài Lý Càn Nhân. Theo em nghĩ bà ta chỉ thèm quyên lực , thèm thượng vị giả , bà ta luyến tiếc cảm giác thượng vị giả” Lý Từ Huy bĩu môi nói…

“ Đúng mà không đúng.. mỗi hành động đều có động cơ. Nếu như thời ở chùa Tháp- Đô Kim em nói vậy thì anh hoàn toang nhất trí. Nhưng thời này ra sao? Chúng ta đại thế đã không có cách nào lay động, một người thông minh như bà ta tại sao cố đấm ăn sôi, nguyên nhân vì sao bà ta cần quyền lực. Nếu chỉ là ham luyến quyền lực thì anh không tin. Vả lại trong tuyên bố thì bà ta rõ ràng công nhận chúng ta chính danh và tài đức với Đại Việt ngai vàng, và cũng nêu rõ ý kiến rằng Lý Càn nhân Lý gia lập quốc ở Bắc Việt la đúng.

.. như vậy bà ta đã chặn con đường đi lên tối cao quyền lực của bản thân.. nhưng do đâu bà ta vẫn muốn quyền lực? Em phải chú ý vào điểm này” Ngô Khảo Ký giảng cho Huy hiểu…

“ Ô.. giờ em mới để ý, vậy là bà ta đấu tranh quyền lực không phải vì Lý- Ngô cái gì cả. Bà ta cần quyền lực cho bản thân để có mục đích nào đó?” Huy không ngu.. ngay lập tức nhận ra vấn đề..

“ Đúng vậy, bà ta nào có tình cảm Lý thị, người ba ta có tình cảm chỉ là hai đứa con trai. Thuần tuý cần quyền lực để trả thù. Ai làm vua đối với bà ta quan trọng sao?” Ngô Khảo Ký nói thẳng thừng…

“ Trời ạ… có vậy em không nghĩ ra. Nhưng kể cả như vậy cũng đâu thể dễ dàng giải quyết vấn đề này?”

“ Thoả thuận mà thôi… đảm bảo giúp bà ta trả thù. Đảm bảo bà ta có quyền lực nhất định trong triều đình. Vậy là yên ổn thu vào cả Châu Lai – Mương Then và mấy vùng mà sau này thuộc Lào. Đây là giá cả mà bà ta đưa cho chúng ta để trao đổi….” Ngô Khảo Ký cười nói..

“ Nhưng em nghĩ đâu đơn giản vậy?” Lý Từ Huy nghi ngờ nói.

“ Dĩ nhiên không đơn giản… bà ta đã bị hận thù làm lu mờ ánh mắt, đã gần như thần kinh có vấn đề. Loại người có tri thức, thông minh, nắm vững chính trị lại điên thì sức phá huỷ kinh khủng, nhưng sức xây dựng cũng kinh khủng. Tuỳ cách chúng ta có khống chế nổi bà ta hay không thôi” Ngô Khảo Ký đăm chiêu.

“ Cho bà ta cưới chồng , sinh con sẽ ngoan ngay… ở Thảo Nguyên ngựa cái khó cưỡi thường làm vậy…” A Đoá chen vào.. vênh vênh mặt cho rằng mình có ý kiến hay….

Lý Từ Huy cùng Ký đàn bàn bạc hăng say thì mặt mũi tối đen trở lại…

“Nói bậy.. bà ta là vợ vua Lý, ai dám cưới bà ta?” Ngô Khảo Ký nạt..

“ Bố chồng Lý Thường Kiệt?” A Đoá không chịu thua…

“ Nơi nhăng… cấm không được nói cho người ngoài nghe… vớ vẩn” Ngô Khảo Ký thật không hiểu sao cô nàng này hoang đường đến vậy tư tưởng…

A Đoá tủi thân….

“ Nói tiếp… bà ta chắc chắn sẽ thành lập đảng phái nếu chúng ta chấp ngoại giao. Nhưng như vậy cực nguy hiểm vì người mang lòng thù hận như bà ta sẽ có khuynh hướng cực hữu … rất cực đoan.. Cho nên để giải thế bế tắc này chỉ có thể phong toả mọi đường phát triển của bà ta… sau đó có thể cho bà ta quyền lực và hi vọng trả thù. Và thực tâm giúp bà ta trả thù có như vậy mới giải quyết tận gốc vấn đề này” Ngô Khảo Ký lên tiếng tiếp tục nói kế hoạch của mình.

“ Ông nói nốt đi… úp úp mở mở.. biết ông ghê gớm thông minh rồi, cẩn thận đùa lửa lửa thiêu thân…” Lý Từ Huy cáu cách nói chuyện của Ký quá.

“ Hê hê… thì thành lập một Đảng… ra luật cấm thành lập đảng phái khác.. Thể chế một chính Đảng duy nhất tạm thời là vậy vì Đại Việt chưa thích hợp đa đảng. Cha Kiệt làm chủ tịch danh nghĩa. Em và anh làm phó chủ tịch điều hành chính… tìm cho bà ta một ghế nào đó có đủ quyên lực mà bà ta cảm thấy yên tâm. Đã vô một đảng thì cứ theo đúng tư tưởng Mác xít mà áp vào, bà ta muốn dãy cũng khó.”

“ Còn vấn đề quan trọng nhất là bà ta nếu điên cuống thì có thể vận động Bắc Việt… để phục vụ mục đích trả thù… vậy thì thành lập Vương Quốc Liên Hiệp Đại Việt và Bắc Việt. Lấy Đại Việt làm chính thể kiểu như UK ấy….”












Đã từng có một thời thịnh trị huy hoàng ngắn ngủi ở Đại Việt, nếu ông trời cho ta trở về thời đại đó ta nhất định sẽ xây dựng một nền thịnh thế chưa từng có. Nếu nhất định phải đặt thời hạn cho nền thịnh thế này, thì ta hi vọng là 10 ngàn năm