Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

Chương 452



Sau khi ăn xong, Tần Dã với Dung Yên đi ra cửa, họ muốn đến tứ hợp viện.

“Chúng ta mua tủ lạnh đi!”

Tần Dã không có ý kiến,”Được.”

“Tủ lạnh để trong phòng bếp, đến lúc đó anh nhớ nối điện sang đầu cắm bên này.” Tủ lạnh trong siêu thị không gian của Dung Yên là loại cửa đơn, ở cửa hàng Hoa kiều bên ngoài có bán.

Chính là loại vừa nhỏ vừa bé ấy.

Ngoài cửa hàng nếu muốn mua thì phải có phiếu, hơn nữa giá cũng đắt.

Nhưng nếu cô lấy ở trong siêu thị không gian ra thì rẻ hơn nhiều.

“Được.” Tần Dã gật đầu.

“Mua thêm máy giặt với đài TV nữa.”

“Đều được.” Thứ khiến Tần Dã quan tâm chỉ làm làm vợ anh vui mà thôi.

Dung Yên lập tức mua mua mua.

Những thứ cô lấy ra đều rất phù hợp với thời đại này, hơn nữa đều là đồ có bán ở ngoài cửa hàng.

Cho nên cho dù người khác có nhìn thấy thì cũng không có nghi ngờ gì, mà nghi ngờ thì cũng không tra ra được.

Ngoại trừ mấy thứ đó, Dung Yên còn mua thêm rất nhiều đồ mới.

Đáng tiếc ở siêu thị không bán gia cụ, nếu không cô cũng mua xong.

Bên này Dung Yên bỏ đồ ra ngoài, bên kia Tần Dã bắt đầu bố trí sắp xếp, bận rộn khoảng 2 tiếng, căn nhà trống rỗng lập tức được lấp đầy.

“Ổn rồi.” Dung Yên nhìn quanh, vô cùng vừa lòng.

Tần Dã lập tức bảo:”Ngày mai bảo mẹ đừng qua đây nữa, cho bà ấy một bất ngờ.”

Dung Yên gật đầu:”Được. Phải rồi, sân bên này cũng phải mua ít hoa để trồng.”

“Được.” Tần Dã biết chuyện vợ rất thích hoa hoa cỏ cỏ, cho nên dù cô không nhắc đến thì anh cũng sẽ đi chuẩn bị.

Nói tới hoa, anh nhớ đến một chuyện:”Vợ này, mấy giống cây em muốn mua anh mua hết rồi, để ở nhà kho ấy, em qua xem đi.”

Dung Yên quả thật không để ý đến nhà kho, có hơi tò mò:”Anh mua giống trái cây gì?”

“Cam này, hạt mầm, với mấy thứ khác….Em đi xem sẽ biết.” Thực ra lúc anh đi mua đồ cũng không hỏi nhiều, chỉ cần là trái cây đều sẽ mua hết về.

“Cũng được, giờ em đi xem.” Dung Yên đi qua nhà kho, mới phát hiện Tần Dã không chỉ mua rất nhiều hoa quả mầm mà còn có cả rau dưa nữa.

Hạt giống ngô viên cũng có.

Tính ra số lượng không nhiều, nhưng lại đa dạng chủng loại.

Ngay cả hạt giống rau dưa mà cũng có hẳn mấy loại khác nhau.

Cô thu toàn bộ hạt giống vào trong không gian, sau đó cũng lắc mình tiến vào, lấy toàn bộ hạt giống đem đi gieo….

Hai người quay trở về vào lúc nửa đêm.

Cả nhà đều tắt đèn đi ngủ cả rồi.

Hai vợ chồng thả nhẹ bước chân đi lên lầu.

Ngày hôm sau, mẹ Dung quả thật không có thời gian đi qua tứ hợp viện.

Bà lôi kéo Dung Yên đi lên phố,”Đi, hôm nay đưa con đi mua mấy mảnh vải, may thêm hai bộ quần áo mới.”

Quần áo mùa hè may rất nhanh, mất 2 ngày là xong rồi, giờ may chờ hôm đó lấy về mặc là vừa.

“Mẹ, hay là mua mấy bộ quần áo may sẵn đi.” Mấy cửa hàng ở niên đại này cũng có quần áo may sẵn rồi, mà cửa hàng bên ngoài có, đồng nghĩa với việc ở trong siêu thị không gian cũng sẽ có.

“Với cả hôm nọ con cũng mua mấy bộ rồi, không phải của mỗi con mà đều mua cho cả nhà luôn. Tí nữa con đi lấy cho mẹ xem.”

Mẹ Dung:”Con nói gì? Quần áo đều mua hết rồi?”

Dung Yên gật đầu:”Đúng vậy, đã mua hết rồi, mấy thứ này không cần chuẩn bị thêm đâu. Mẹ, mẹ nói con nghe hôm đó mẹ tính nấu món gì đi, con đi mua với mẹ….”

Mẹ Dung lập tức nói:”Đồ ăn thì không cần con lo, nếu muốn mua thì…..Ừm, mua ít rượu đi, mẹ không có phiếu rượu.”

Dung Yên gật đầu:”Được thôi.”

“Còn những thứ khác….” Mẹ Dung lại hỏi lần nữa.

“Mẹ, mẹ cứ lo chuyện nấu nướng là được rồi, còn những chuyện khác không cần nhọc lòng đâu, con với Tần Dã đã đặt mua hết rồi.”

Mẹ Dung:....

Đột nhiên con gái khiến cho bà bớt lo.

Trong lòng hỗn tạp, không biết nên vui hay nên buồn.

“Vậy được rồi, nhưng mà chăn gối con đừng chuẩn bị, cha mẹ sẽ mua cho con, mẹ đã đặt mười cái chăn mới rồi.”

Đây cũng coi như là chút quà của nhà mẹ đẻ vậy.

Dung Yên hôm qua mới thay chăn giường mới:.....

“....Vâng.”

“Cứ thế đi, mẹ còn phải đi nhờ mấy người hôm đó qua phụ giúp nấu cơm nữa.”

Bên nhà bà cùng với người bên Tần gia…..Ngày đó bọn họ đã thương lượng qua, không cần nhờ quá nhiều, tổng cộng chỉ nấu có 8 bàn thôi.

Cũng may tứ hợp viện đủ rộng, đặt 8 bàn vẫn còn chỗ.

“Vâng.” Dung Yên mặc kệ cho bà quyết mấy chuyện này.

Mẹ Dung vội vàng đi ra ngoài.