Mảnh Ghép Ngày Tận Thế

Chương 68: Mảnh ghép trái tim



Vốn dĩ ban đầu Lục An định sẽ lợi dụng Hồng Mân để chia rẽ tình cảm cha con của nữ chính để làm ngư ông đắc lợi. Sau đó lợi dụng cha Giang để trừ khử nữ chính. Nhưng có lẽ một cô gái làm bên ngành thẩm mỹ và trải qua cuộc sống an toàn của xã hội pháp trị như Lục An đã suy nghĩ quá đơn giản.

Sau thất bại, Lục An mới bắt đầu nghiệm ra là bản thân đã quá ngây thơ. Nữ chính là người đã sống hai đời, dù sao ở đời trước, nữ chính cũng đã bị hại thê thảm và c.h.ế.t tức tưởi như thế. Nên đời này, nữ chính không hề là một người đơn giản.

Lúc ấy, sau khi suy nghĩ rõ ràng lại hồi lâu thì Lục An mới thấy rõ được bản thân đã suy nghĩ quá đơn giản rồi. Đồng thời, Lục An cũng rất hối hận. Nhất định là Vân Điệp đã nghi ngờ cô rồi, với tính khí đa nghi và nhạy bén của Vân Điệp, có lẽ đã đánh hơi ra mùi không bình thường.

Lần này, Lục An sống c.h.ế.t cũng muốn đi tới núi Tấy Binh này là bởi vì nơi đây chứa một mảnh ghép của trái tim nam chính. Theo cốt truyện thì nam chính là người kế vị của Yêu giới và đến đây để hoàn thành nhiệm vụ, chính thức đăng cơ. Trái tim của nam chính gồm có ba phần, lần lượt ở ba nơi khá nổi danh.

Bao gồm căn cứ an toàn Nguyên Nhiên, núi Tấy Binh và biển Cánh Vịnh. Thực ra thì nam chính đến thế giới này cũng chưa quá lâu, trước tận thế vài ngày chính là khoảng thời gian mà nam chính tới nơi này. Sau đó, nam phụ ác độc là Sầm Bụ đuổi tới và dùng nước A làm tay sai để tạo ra một thế giới như địa ngùi thế này đây.

Bởi nếu năng lượng tiêu cực nhiều thì nam chính sẽ khó khăn hơn trong việc cảm nhận trái tim của mình. Cho nên Sầm Bụ mới biến thế giới này trở thành như vậy. Còn lý do tại sao Sầm Bụ lại cần nước A làm tay sai mà không tự thực hiện. Rất đơn giản bởi Sầm Bụ cũng chẳng phải là người ở thế giới này, nếu ra tay gây thương tổn đến phần đông người trên thế giới sẽ bị thiên địa phát hiện và trừng phạt.

Do đó, Sầm Bụ mới dùng nước A để tạo ra tất cả mọi chuyện. Dị năng hệ mê hoặc của Lục An là do cô ta đi cướp cơ duyên của người khác mà thành nhờ biết rõ cốt truyện nên nó cũng có điểm yếu rõ rệt. Nếu đối phương có ý chí cao và thật sự cứng rắn thì dị năng này cũng không thể phát huy hoàn toàn tác dụng của nó.

Bởi là cướp của người khác nên hiệu quả bị giảm sút rất nhiều. Lục An chỉ có thể mê hoặc được những kẻ có đầu óc không trong sạch và có những thói hư tật xấu hay thói quen trụy lạc. Ban đầu, mục tiêu của Lục An là Thủ tướng nước A.

Nhưng Thủ tướng của nước A không xuất hiện quá nhiều. Tác giả chỉ mới tả ngắn gọn về ông ấy, hơn nữa nhân vật quần chúng này cũng rất ít xuất hiện. Nếu nói thẳng ra là không hề có đất diễn, nên dù muốn thì Lục An cũng chỉ đành bó tay. Thế là sau khi suy đi xét lại thì Lục An quyết định chuyển mục tiêu qua Viễn Bần.

Có điều Lục An cũng hận luôn tác giả. Trong truyện, tác giả không hề đề cập tới sở thích biến thái của Viễn Bần. Thế nhưng sau khi ngủ với hắn ta một lần thì Lục An nhận ra tất cả đã quá muộn màng để thay đổi hay thậm chí là tiếp tục thì cũng quá khó khăn.

Nhưng Lục An lại chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài điều đó. Do đó cô ta hận, rất hận. Nữ chính phải là cô ta chứ không phải là Vân Điệp. Do đó, cô ta nhất định phải tiêu diệt Vân Điệp bằng mọi giá, cô ta không thể là một nhân vật vô danh thế này rồi c.h.ế.t đi trong lặng lẽ được.

Dựa theo cốt truyện thì hiện tại nữ chính và nam chính đã giải quyết xong xuôi mọi khuất tất, tình thương mến thương với nhau. Tính ra thì Lục An xuyên qua hơi muộn, nếu cô ta xuyên qua sớm một chút. Khi nam chính và nữ chính còn chưa ngủ với nhau, cô ta sẽ cướp nam chính luôn cho đỡ tốn công sức.

Vì nếu chỉ có một mình cô ta thì Lục An hiểu rất rõ bản thân không đấu lại Vân Điệp.

Sau khi sống lại, tác giả đã ưu ái cho Vân Điệp rất nhiều. Giống như là nữ chính được bật hack, dị năng nhiều không kể xiết, cấp bậc lại còn cao chót vót khó ai bì kịp. Chỉ là nếu không câu được nam chính thì Lục An vớt nam phụ cũng được. Nếu tính toán một chút thì nam phụ có thế lực nhất trong truyện chính là Thủ tướng nước A - Túy Ngân.

Lần này đi đến núi Tấy Binh còn có cả Túy Ngân, nên Lục An quyết định sẽ thả dây dài câu cá lớn. Câu Túy Ngân về tay mình để làm công cụ xử lý Vân Điệp. Còn việc quan trọng vẫn phải làm đó chính là tìm kiếm trái tim của nam chính để có thể kết liễu nữ chính một cách nhanh chóng và gọn gàng nhất có thể.



Còn tên Viễn Bần khốn kiếp này chỉ là kẻ mà Lục An lợi dụng trong lúc nguy nan mà thôi. Tên khốn này không thể đi cùng lâu dài được, cảm giác vô cùng bức bách và khó chịu khiến cho Lục An như muốn điên lên ngay lập tức. Viễn Bần như một con giòi bẩn thỉu mà cô ta ghê tởm vô cùng. Nhưng không thể hành động gì khác hơn, cô ta vẫn phải nhẫn nhịn. Kẻ làm việc lớn không thể manh động được.

Chỉ là Lục An vẫn tự dặn lòng là phải tránh xa nữ chính và nam chính ra. Một người có tính đa nghi với một người có thể nhìn thấu được người khác quả thật là không nên đến gần. Nếu không, Lục An nghĩ có lẽ cô ta sẽ tắt thở khi chưa làm được bất cứ điều gì.

Bằng bất cứ mọi giá phải lấy được mảnh tim của nam chính. Bởi mảnh tim thứ nhất ở căn cứ an toàn Nguyên Nhiên đã bị nam chính thu thập từ lâu rồi. Nếu bây giờ mà Lục An để hụt luôn mảnh tim này thì nhất định cô ta chẳng thể làm nên trò trống gì cả.

Vì cô ta phải lấy được tim của nam chính thì mới có khả năng điều khiển nam chính.

Mặt trời dần ló dạng sau một đêm đen tối, chim hót líu lo ở nơi núi rừng này trông vô cùng nên thơ và gần gũi. Bấy giờ, tiếng động của máy bay vang vọng khắp cánh rừng. Lục An nằm trên hàng ghế sau đang uốn éo thân thể, đôi mắt to của cô ta mơ màng nhìn về phía Viễn Bần.

Thấy vậy, Viễn Bần tươi cười trao cho Lục An một nụ hôn nhẹ. Dường như Viễn Bần không hề nghe thấy tiếng trực thăng đang vang vọng bên tai, hắn ta nhẹ nhàng hỏi Lục An: "Ngủ ngon không cưng?"

Lục An ra vẻ ngại ngùng, dụi mặt vào n.g.ự.c của Viễn Bần: "Dạ ngon. Anh hành người ta… hành người ta mệt như vậy còn hỏi. Anh đó… tại anh hết đó…"

Viễn Bần cười vài tiếng lưu manh rồi đưa tay nắn bóp bộ n.g.ự.c tròn của Lục An: "Ồ, chẳng phải em thích lắm sao. Đâu để anh xem có ướt chưa nào."

Lục An run run khi bàn tay của Viễn Bần lần mò xuống nơi tư mật bên dưới hai chân của mình, đôi mắt mơ màng nhuốm chút màu tình dục. Viễn Bần đưa lưỡi cuốn lấy vành tai của Lục An: "Cưng ơi, em dâ.m đã.ng quá đi. Ư.ớt sũ.ng rồi đây này, ha ha."

Hai người lính đứng bên ngoài canh gác và nghỉ ngơi cả đêm quay mặt đi nơi khác, bốn lỗ tai như bị điếc mất rồi. Còn Túy Ngân thì lạnh lùng nhìn qua chiếc xe quân đội màu bạc, thần sắc có chút không kiên nhẫn.

Bốn người vệ sĩ đang đi theo phía sau Túy Ngân cũng nghe rõ mồn một, vì bọn họ đều là người có bản lĩnh. Nhưng lúc này, đây là khoảnh khắc hiếm hoi mà bốn người bọn họ mong muốn bản thân mình bị điếc. Mới sáng sớm đã như vậy, thật là ô uế lỗ tai mà.