Mãnh Long Ngủ Quên

Chương 404: Con Chỉ Bảo Họ Tự Chặt Chân Của Mình





Biệt thự Lệ Uyển.
Khi Lâm Thiệu Huy về đến nhà Bạch Tố Y thì nhất thời thấy một chiếc xe dừng ở trước cửa.
Cảnh tượng này khiến cho Lâm Thiệu Huy khẽ nhíu mày, lúc anh xuống xe vừa vào nhà thì...
Soat soat soat!
Một loạt ánh mắt đồng loạt nhìn về phía Lâm Thiệu Huy.
Lúc này Lâm Thiệu Huy này mới phát hiện trong nhà trừ cả nhà ba người Bạch Tổ Y thì thậm chí ngay cả ông cụ nhà họ Bạch, nhóm Bạch Long Hải và Bạch Chí Phàm cũng đều đến.
Hơn nữa mọi người đang bàn tán huyên náo líu ríu giống như tranh chấp không ngừng vì chuyện gì đó.
Nhóm ông cụ nhà họ Bạch thấy Lâm Thiệu Huy đi vào thì lập tức nhào tới.


"Lâm Thiệu Huy, cậu thật sự đi tìm nhóm Thái tử Điền Hạo đó rồi à?" Sắc mặt ông cụ nhà họ Bạch nghiêm túc và đông cứng.
Nhóm Bạch Long Hải cũng nhìn về phía Lâm Thiệu Huy với ánh mắt tràn đầy xem xét và ép hỏi.
Lâm Thiệu Huy thấy cảnh tượng này chỉ thản nhiên gật đầu rồi nói: "Không sai!"
Xôn xao!
Anh vừa nói xong thì cả phòng xôn xao.
Trong nháy mắt trên mặt ông cụ nhà họ Bạch hiện lên lửa giận rồi quay đầu hung hăng khiển trách cả nhà ba người Bạch Tố Y: "Thằng ba, con xem đi! Con xem thứ đứa con rể ngu ngốc của con đã làm cái gì?" "Cậu ta lại thật sự vì một cái điện thoại di động quèn và một cái bạt tai mà đi tìm nhóm Thái tử Điền Hạo, cậu ta muốn hại chết nhà họ Bạch chúng ta hay sao?"
Trong giọng nói của ông cụ nhà họ Bạch tràn đầy lửa giận và hoảng sợ.
Xế chiều hôm nay, bọn họ nhất thời nhận được tin Thẩm Ngọc Trân trêu chọc đám Điền Hạo vì một cái điện thoại di động khiến cả nhà bọn họ gần như bị dọa són ra quần.
Đó chính là nhóm Thái tử Nam Lộc!
Sau lưng mỗi một thành viên đều có một thế lực tài phiệt kinh khủng.

Trêu chọc đám cậu chủ đó chính là tai hoạ ngập đầu với nhà họ Bạch.
Cho dù là ông cụ nhà họ Bạch hay là những người lớn khác trong nhà họ Bạch cũng đều không thể trơ mắt ngồi nhìn, mới vừa có ý định quật khởi Tập đoàn Bạch Kỳ mà lại bị phá tan trong chốc lát chỉ bởi vì sự ngu ngốc của Lâm Thiệu Huy.
Lúc này mọi người mới dẫn binh hỏi tội.

Mà cả nhà Bạch Tố Y nghe thấy ông cụ giận dữ mắng mỏ thì sắc mặt đều tái đi.

"Thiệu...!Thiệu Huy, lấy lại được điện thoại di động chưa?" Thẩm Ngọc Trân vẫn lo lắng nhìn chằm chằm Lâm Thiệu Huy, hỏi.

Trong tất cả mọi người ở đây thì chỉ có Thẩm Ngọc Trân mới biết đến rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Bà ta tận mắt thấy nhóm mấy người Bloody Rosie, Từ Minh Long gọi Lâm Thiệu Huy là BOSS, cũng tận mắt thấy nhà họ Hổ, nhà họ Đao, thậm chí một vài người của Trương Quốc Hào đều coi Lâm Thiệu Huy như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Chỉ có bà ta tự tin rằng Lâm Thiệu Huy không sợ nhóm Thái tử.
Mọi người nghe nói như thế lại nhìn về phía Lâm Thiệu Huy một lần nữa.
Ngay khi mọi người vừa nhìn qua thì Lâm Thiệu Huy gật đầu rồi lấy một cái điện thoại Nokia phiên bản cũ từ trong túi ra.
Xôn xao!
Mọi người hoàn toàn bùng nổ.
Ánh mắt đám ông cụ nhà họ Bạch, Bạch Long Hải và Bạch Chí Phàm nhìn về phía Lâm Thiệu Huy tràn đầy kinh sợ và thù hận: "Lâm Thiệu Huy! Cậu điên rồi sao? Cậu...!cậu thật sự đã giành lại cái điện thoại quèn này từ trong tay nhóm Thái Tử đó sao?" "Xong rồi! Chắc chắn lần này đã đắc tội thảm nhóm Thái Tử, đám phú nhị đại kia tuyệt đối sẽ không buông tha đâu."
Trong giọng nói của hầu hết những người lớn nhà họ Bạch đều tràn đầy vẻ sợ hãi.
Giống như tận thế đã đến!
Khiến cho sắc mặt mỗi một người lớn nhà họ Bạch đều trắng bệch như tờ giấy.
Không chỉ có bọn họ.

Ngay cả Bạch Tuấn Sơn và Bạch Tổ Y cũng cảm thấy da đầu tê dại.

"Thiệu...!Thiệu Huy! Rốt cuộc con đã làm cái gì? Sao nhóm Thái tử có thể cam tâm tình nguyện trả điện thoại di động lại cho con?" Ánh mắt Bạch Tuấn
Sơn nhìn con rể mình vào giây phút này tràn đầy không thể tin.
Dù sao ông ta đã mới vừa nghe vợ mình nói nhóm Thái Tử đó phách lối và ngông cuồng thế nào.
Những phú nhị đại kia tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ trả điện thoại di động lại, chắc chắn trong này có xảy ra vài chuyện bọn họ không dám tưởng tượng.
Chẳng qua một câu nói ngay sau đó của Lâm Thiệu Huy giống như sấm sét giữa trời quang khiến cho mọi người hoàn toàn bối rối.

"Con chỉ kêu bọn họ tự chặt chân của mình!".