Mãnh Long Ngủ Quên

Chương 405: Chết Một Nghìn Lần Cũng Không Luyến Tiếc





Bảo họ tự chặt chân mình.
Câu nói đó của Lâm Thiệu Huy vang vọng cá căn phòng khiến tất cả tiếng động đều biến mất.

Vẻ căm phần, tức giận, thù ghét trên mặt đám người đang đứng xung quanh ông cụ nhà họ Bạch như cứng lại.
Những người có chức vụ cao trong nhà họ Bạch, cứ từng người từng người một nhìn chằm chằm vào Lâm Thiệu Huy bằng ánh mắt gắt gao, quai hàm thì như thể sắp rơi đầy xuống đất vì quá kinh ngạc.
Họ vừa nghe thấy cái gì thế này? Lâm Thiệu Huy vừa nói sẽ để cho đám con ông cháu cha đó đánh gãy...!đánh gãy chân á?
Ực!
Tiếng nuốt nước bọt ừng ực vang lên, Bạch Chí Phàm cũng xoa xoa hai lỗ tai của mình rồi nhìn chằm chằm Lâm Thiệu Huy như thể đang nhìn quỷ rồi hỏi: "Lâm...!Lâm Thiệu Huy, mày vừa nói gì cơ? Mày...!mày nói là mày bảo ai đánh gãy chân cơ?"
Tất cả mọi người đều cảm thấy cực kỳ chấn động, họ không thể tin vào những gì mà mình vừa nghe.
Gần như tất cả bọn họ đều nhìn về phía Lâm Thiệu Huy với ánh mắt như thể đang nhìn một người điên.
Trong khi tất cả đang tỏ vẻ căng thẳng thì khóe miệng Lâm Thiệu Huy khẽ cong lên: "Tôi nói là tôi đã đánh gãy chân của đám con ông cháu cha đó rồi! Điền Hạo, Thẩm Kiệt và tất cả đám người đó."
Ầm!
Sau khi xác nhận rõ ràng những gì mà Lâm Thiệu Huy vừa nói thì cả căn phòng như bùng nổ ngay lập tức.


Từ ông cụ nhà họ Bạch cho đến từng người, từng người có chức vụ cốt cán trong nhà họ Bạch đều cảm thấy da đầu mình như muốn nổ tung.
Trời ơi! Lâm Thiệu Huy đánh gãy chân đám người Điền Hạo á?
Nếu chuyện này...!nếu chuyện này là thật thì đúng là động trời rồi.

Chống lưng cho đám con ông cháu cha đó chính là nhà họ Điền, nhà họ Thẩm và nhiều dòng họ lớn khác ở Nam Lộc.

Bọn họ đều là những dòng họ có gia thế rất khủng khiếp, nếu chuyện này là thật thì chắc chắn họ sẽ nổi trận lôi đình mà giáng rất nhiều sấm sét xuống thành phố, khi ấy tất cả mọi người trong thành phố đều sẽ bị vạ lây.

Mời bạn đọc truyện tại Truyện8 8.net
Phù phù.
Một gã có chức vị khá cao trong nhà họ Bạch bị dọa sợ đến mức xụi lơ trên mặt đất, như thể ngày tận thế của nhà họ Bạch đang hiện lên trước mắt ông ta.

Ông ta than vãn rồi khóc rống lên: "Vậy là xong đời rồi! Nhà họ Bạch chúng ta xong đời rồi! Tôi vừa mới kiếm được một ít tiền, Tập đoàn Bạch Kỳ nhà chúng ta vừa mới phất lên một chút thôi mà.

Giờ thì hay rồi, tất cả mọi thứ đều kết thúc rồi."
Hiển nhiên lời nói của gã này cũng chính là ý nghĩ của tất cả những người đang có mặt ở đó.
Tất cả đều kết thúc rồi.
Trong mắt mỗi thành viên nhà họ Bạch, Lâm Thiệu Huy đã gây ra tai họa vô cùng khôn lường cho bọn họ.

"Không! Không thể như thế được!" Bấy giờ, hai mắt ông cụ nhà họ Bạch cũng đã đỏ ửng lên.
Ông cụ nhìn về phía Lâm Thiệu Huy bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống anh: "Lâm Thiệu Huy, đây là chuyện tốt mà cậu gây ra, không liên quan gì đến nhà họ Bạch chúng tôi cả." Nói xong, ông cụ nhà họ Bạch dời tầm mắt về phía Bạch Tố Y.

Ông cụ nhìn chằm chằm vào cô bằng ánh mắt gắt gao, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị rồi quát lên: "Bạch Tố Y, ông muốn con ly hôn với Lâm Thiệu Huy.


Mau đuổi tên phế vật vô dụng đó ra khỏi nhà họ Bạch, cắt đứt quan hệ với cậu ta đi."
Ly hôn ư?
Câu nói này của ông cụ nhà họ Bạch nhắc nhở người nhà họ Bạch đang đứng quanh đó ngay lập tức.

Đúng thế, tai họa lần này là do Lâm Thiệu Huy gây ra, vậy thì tất nhiên là Lâm Thiệu Huy phải tự mình gánh chịu trận lôi đình của giới tài phiệt Nam
Lộc rồi.
Nghĩ vậy nên đám người Bạch Long Hải và Bạch Chí Phàm lên tiếng khuyên nhủ Bạch Tố Y.

"Bạch Tố Y, ông nội con nói đúng đấy.

Cái cậu Lâm Thiệu Huy này chẳng khác nào một vệt sao chổi cả.

Cậu ta chọc giận giới tài phiệt Nam Lộc rồi, chỉ có đoạn tuyệt quan hệ với cậu ta thì nhà họ Bạch chúng ta mới có thể an toàn thôi con ơi." "Bạch Tố Y, nghe lời ông nội đi.

Ngày mai...!À không, ngay bây giờ cô và Lâm Thiệu Huy mau kí vào đơn ly hôn rồi nhanh chóng đuổi cậu ta ra khỏi nhà họ Bạch đi."
Trong lời bàn tán của mọi người, Lâm Thiệu Huy đã bị gán cho cái mác "sao chổi" từ lúc nào không hay.

Hầu hết bọn họ đều muốn Bạch Tố Y cắt đứt quan hệ với Lâm Thiệu Huy.
Vừa nghe những lời nói đó, khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Tố Y tái nhợt cả lại.

Cô chỉ cảm thấy trái tim mình đã bị những lời nói này cắt nát thành những mảnh vụn.
Ly hôn?
Lại là ly hôn!
Bạch Tố Y không thể hiểu tại sao trong mắt người thân, cuộc hôn nhân của cô lại chỉ như một trò trẻ con như thế.
Còn Lâm Thiệu Huy.

Bạch Tố Y nhìn về phía anh bằng ánh mắt tràn ngập sự thất vọng.
Cô không thể tưởng tượng nổi, tại sao Lâm Thiệu
Huy bốc đồng đến mức hành xử lỗ mãng để rồi gây ra rắc rối kinh hoàng cho chính anh và cho nhà họ Bạch như vậy..