Mãnh Long Thiên Y

Chương 193:  Nhưng hiển nhiên hắn ta cược thua



Hoàng Phủ Tâm Nghiên kinh hãi.

"Mau! Mau làm cô ta an tĩnh lại! Không phải anh rất nắm chắc sao? Mau mau ra tay đi! Anh còn ngơ ra đó làm gì? Đừng để cô ta xảy ra chuyện gì đó!"

Tả Hào cố gắng bình tĩnh muốn xem tình trạng của Âu Dương Thiến thế nào, nhưng lại không thể đến gần, cả viên thuốc ngủ đã chuẩn bị sẵn kia cũng không thể cho cô ta uống được.

"Mau tới đây! Giúp tôi giữ chặt cô ta!"

Nhưng sức lực của Hoàng Phủ Tâm Nghiên làm sao có thể kiềm chế được Âu Dương Thiến đang nổi điên?

Trong lúc hai người tay chân luống cuống thì Âu Dương Hoằng Thái và Lý Cảnh Thiên đã đi đến cửa.

"Chuyện gì vậy?" Âu Dương Hoằng Thái trầm giọng mà hỏi.

Tả Hào cố gắng che lấp: "Không có... Không có gì, tôi đang thử liệu pháp tan vỡ mới nhất ở nước ngoài cho Âu Dương tiểu thư. Hiện tại cô ấy đã có thể cảm nhận được tin tức bên ngoài. Đây là dấu hiệu cực kỳ tốt..."

Dấu hiệu tốt?

Âu Dương Hoằng Thái nhìn cháu gái mình nổi điên, cảm thấy cô ta sẽ tự hại bản thân vào bất cứ lúc nào.

Đây chính là dấu hiệu tốt mà hắn ta nói sao?



"Mau dừng lại!"

Nhưng Tả Hào căn bản không thể đến gần Âu Dương Thiến, sao có thể làm cô ta dừng lại?

"Âu Dương lão gia, chỉ cần hai người đi ra ngoài trước, kiên nhẫn chờ một lát thì tôi nhất định có thể làm cô ấy yên tĩnh lại..."

Còn chưa dứt lời thì Âu Dương Thiến như bị trúng tà mà lầm bầm nói: "Không chết, thì không thoát khỏi Âu Dương gia được. Chỉ có chết mới... Chỉ có chết..."

Sau một khắc, cô ta vọt thẳng tới bên cạnh cửa sổ, kéo cửa sổ ra muốn nhảy xuống!

"Thiến Thiến!"

Âu Dương Hoằng Thái sợ hồn, sốt ruột đến mức đứng lên khỏi xe lăn rồi lảo đảo ngã xuống đất.

Hoàng Phủ Tâm Nghiên đứng gần nhất, nhưng khi nhìn thấy tình hình này thì cô ta đã sớm bị dọa đơ ra, sững sờ tại chỗ không dám động đậy.

Lý Cảnh Thiên lại kịp phản ứng, anh vọt tới kéo cô ta vào lòng mình.

Kỳ quái là Âu Dương Thiến vốn điên cuồng ngửi được mùi trên người Lý Cảnh Thiên thì lập tức yên tĩnh trở lại.

Cô ta không nổi điên nữa, sức lực cả người như bị rút đi, lập tức yếu đuối co ro trong ngực Lý Cảnh Thiên.



Trong lúc hoảng hốt, cô ta chỉ cảm thấy cảm giác an toàn này làm mình rất thoải mái...

Mặc dù đám người không biết nguyên nhân, nhưng thấy Lý Cảnh Thiên không chỉ cứu được Âu Dương Thiến mà còn thành công làm cô ta yên tĩnh lại thì đều thở phào nhẹ nhõm.

Nói thế nào thì nguy cơ trước mắt cũng đã được giải quyết.

Nhưng sắc mặt Tả Hào lại trắng bệch.

Hắn ta kích thích Âu Dương Thiến, lại suýt làm cô ta mất khống chế, liệu pháp tan vỡ thất bại.

Trên thực tế hắn ta căn bản không biết liệu pháp tan vỡ gì cả, chỉ muốn đánh cược một lần mà thôi.

Nhưng hiển nhiên hắn ta cược thua.

Lý Cảnh Thiên ôm ngang Âu Dương Thiến lên, nhẹ nhàng đặt lên giường rồi đắp chăn cho cô ta, sau đó quay đầu lặng lẽ nhìn về phía Tả Hào.

"Đúng là ở nước ngoài thường dùng liệu pháp tan vỡ, nhưng anh có biết liệu pháp này khác nhau tùy từng người không, trừ phi tâm lý của người bệnh đủ mạnh, nếu tinh thần hơi yếu ớt một chút thì sẽ không chịu nổi."

"Hiện tại tâm lý của Âu Dương Thiến vốn đang thiếu cảm giác an toàn, anh còn dùng liệu pháp tan vỡ kích thích cô ấy, anh muốn hại chết cô ấy sao?"

Câu này của Lý Cảnh Thiên như lời thẩm vấn, anh đột nhiên bộc phát ra khí thế quá mạnh làm Tả Hào không dám nhìn thẳng.