Mãnh Long Thiên Y

Chương 237: Cô tới nơi này làm gì?



Mấy ngày nay Hạ Hầu Thanh luôn chờ ở nhà không đi ra ngoài. Mặc kệ tới chỗ nào, đang làm gì, cho dù là tắm rửa cô ấy cũng sẽ mang di động theo.

Cô ấy đang chờ điện thoại của Lý Cảnh Thiên.

Nhược Hoa nói với cô ấy là đã nói chuyện cá cược cho Lý Cảnh Thiên nghe rồi. Mặc dù mặt ngoài Hạ Hầu Thanh không vui oán trách, nhưng trong lòng lại không nén được chờ mong.

Cô ấy cũng không biết mình đang chờ mong cái gì...

Rõ ràng là đang nói đùa, nhưng trong lòng cô ấy lại có chút hi vọng.

Hi vọng Lý Cảnh Thiên coi là thật, sau đó chủ động tới tìm cô ấy.

Cho nên mấy ngày nay cô ấy đóng cửa không ra ngoài là sợ Lý Cảnh Thiên đến tìm không gặp được mình.

Nhưng đã mấy ngày trôi qua, đừng nói bóng người mà cả một tin nhắn cũng không có.

Rốt cục Hạ Hầu Thanh chờ không nổi nữa.

Cô ấy giấy dụa hồi lâu mới gọi điện thoại cho Lý Cảnh Thiên, nhưng anh lại tắt máy.

Hạ Hầu Thanh đột nhiên nhớ đến trước đó từng có rất nhiều lần Thượng Quan Nhược Hoa không tìm thấy anh, lại bị Quả Nhi nói là anh đang nhận trị liệu của thần y Quỷ Diện.



Chẳng lẽ lần này anh cũng đang trị liệu?

Cô ấy không biết trên người Lý Cảnh Thiên có bệnh tật gì, bệnh ngốc sao?

Nhưng trừ lần đầu tiên gặp mặt Lý Cảnh Thiên hơi thần chí không rõ ra thì về sau mỗi một chuyện anh làm đều chứng minh được anh là người bình thường trừ chuyện EQ quá thấp thôi.

Chẳng lẽ đây đều là hiệu quả trị liệu của thần y Quỷ Diện?

Hạ Hầu Thanh nghĩ mãi cũng không ra, đợi ở nhà lại không được nên dứt khoát ra ngoài đi dạo.

Cô ấy đi dạo thẳng tới cổng khu dân cư Hạch Tâm, còn nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Âu Dương Thiến?

Cách ăn mặc của Âu Dương Thiến hiện giờ cứ như hai người khác nhau so với trước đó.

Lúc trước lần nào gặp mặt cô ta cũng mặc váy ngắn bó sát người, mái tóc quăn gợi cảm, môi son đỏ như lửa, đúng là một mỹ nhân gợi cảm xinh đẹp.

Vóc người nóng bỏng, khuôn mặt xinh đẹp, lại có bối cảnh gia thế cao như thế... Cho nên xưa nay bên cạnh cô ta không thiếu các loại đàn ông, Hạ Hầu Thanh cũng đã quen rồi.

Nhưng người trước mắt lại trang điểm nhẹ nhàng mặc đồ đơn giản, cột tóc đuôi ngựa thật cao, áo sơ mi trắng, quần jean màu lam nhạt... Cả người toả ra thanh xuân và sức sống mãnh liệt. Không giống nữ giám đốc Âu Dương gia oai phong một cõi mà lại như một học sinh cấp ba chưa ra trường.



Chẳng lẽ Âu Dương Thiến đổi tính rồi?

Nhìn thấy Hạ Hầu Thanh, Âu Dương Thiến cũng hơi kinh ngạc rồi nhíu mày lại.

"Cô tới nơi này làm gì?"

Hạ Hầu Thanh nhướng mày: "Tôi hỏi cô câu này mới đúng."

Âu Dương Thiến lại cứng đầu nói: "Tôi tới trước thì đương nhiên là tôi hỏi cô."

Hạ Hầu Thanh ghét bỏ đánh giá Âu Dương Thiến.

Mặc dù sau khi sinh bệnh đổi mới sở thích, nhưng tính cách của cô ta vẫn không thay đổi, nói chuyện không lọt tai, vẫn làm người ta chán ghét như vậy.

Hạ Hầu Thanh không muốn lãng phí miệng lưỡi với loại người này, cô ấy chưa quên lúc trước cũng ở cánh cổng này cô ấy và Thượng Quan Nhược Hoa trốn sau gốc cây nghe Âu Dương Thiến chất vấn Lý Cảnh Thiên có quan hệ gì với Thượng Quan Nhược Hoa, tại sao phải đến nhà cô?

Lời nói kia... Giống như cô ta là vợ cả đang chất vấn chồng mình tại sao lại vượt quá giới hạn đi tìm hồ ly tỉnh.

Dáng vẻ trịnh thượng kia làm cô ấy không thoải mái. Cô ấy nhấc chân muốn rời đi, không ngờ Âu Dương Thiến lại gọi cô ấy lại. "Tôi biết cô đến tìm Lý Cảnh Thiên. Bình thường thấy cô và Thượng Quan

Nhược Hoa có quan hệ không tệ làm tôi tưởng là chị em thân thiết, không ngờ cô lại không biết xấu hổ quyến rũ người đàn ông của bạn thân mình."